Một Kiếp Người Của A Uyên

Chương 26: Chuột trắng nhỏ




Cô chỉ muốn rời đi, nhưng lại không báo một tiếng, mà đã tự mình rời khỏi?

Như vậy có phải có vẻ không lịch sự rồi không?

Nhưng sau đó, Lăng Mạt Mạt lại nghĩ một chút, mặc dù mình rời đi, cũng không có ai chú ý đến.

Mặc dù trong lòng Lăng Mạt Mạt có chút ảm đạm, nhưng vẫn yên tâm, im lặng không chút tiếng động, đi dọc theo con đường tới chỗ để bắt xe.

**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**

Selene là thiên kim viện trưởng của MIT, bạn học của Lý Tình Thâm.

Cũng rất thích Lý Tình Thâm.

Viện trưởng của MIT đã từng có ý tác hợp cho Lý Tình Thâm và Selene, tuy nhiên lại bị Lý Tình Thâm uyển chuyển cự tuyệt, nên đến đó thì thôi.

Lúc ở nước Mỹ, thật ra thì giữa Lý Tình Thâm và Selene đã xảy ra một đoạn nhạc đệm, đó chính là Selene thoát quần áo quyến rũ qua Lý Tình Thâm.

Vậy mà trùng hợp, cũng sau đó có mấy ngày, Lý Tình Thâm biết được chuyện không may của Lăng Mạt Mạt, liền trở lại Trung Quốc.

Cho nên, Selene vẫn canh cánh trong lòng đối với chuyện này, cho là Lý Tình Thâm bởi vì mình nên mới không bao giờ trở về MIT nữa.

Hiện tại lại mượn buổi tiệc sinh nhật của Ôn Giai Nhân, từ Mĩ ngàn dặm xa xôi bay đến Trung Quốc, chỉ vì gặp mặt với Lý Tình Thâm một lần.

Vì vậy, Lý Tình Thâm biết được Selene tới, sắc mặt có chút khó coi, chẳng qua là nghĩ tới cảnh tượng một đêm lúng túng kia mà thôi.

Thế nhưng, cuối cùng là một cô gái nước ngoài, không chiếm được tình yêu, thì không cưỡng cầu, thoải mái nói xin lỗi, hơn nữa dứt khoát bày tỏ, mình bắt đầu cam tâm tình nguyện đợi Lý Tình Thâm.

Lý Tình Thâm chỉ cười, khách khí nói cám ơn, hai người liền giống như là người quen cũ, nói được một chút chuyện vặt.

Selene đã lâu không gặp Lý Tình Thâm, nói hơi nhiều, mặc dù Lý Tình Thâm chỉ chú ý Lăng Mạt Mạt, tuy nhiên lại không trực tiếp vứt bỏ Selene, dù sao đây cũng là con gái của thầy giáo mình, cho tới sau đó, Lý Tình Thâm bắt đầu có chút không thèm để ý, chỉ là nghe không lên tiếng, thỉnh thoảng vẫn nhìn qua Lăng Mạt Mạt một cái, mãi cho đến sau đó, thấy Lăng Mạt Mạt đứng lên, đi ra bên ngoài bữa tiệc, anh nhíu mày, liền nghiêng đầu, liền mở miệng nói nhỏ một câu với Selene: "Selene, vô cùng xin lỗi, mình có chút chuyện cần xử lý, mình kêu Du Dật tiếp cậu."

Sau đó, cũng không đợi Selene đáp lại, trực tiếp đi gọi Du Dật, rồi vội vội vàng vàng đi theo Lăng Mạt Mạt ra ngoài.

Lăng Mạt Mạt đi rất chậm, hình như có tâm sự, cũng không phát hiện ra Lý Tình Thâm đi theo phía sau lưng cô.

Mãi cho đến khúc quanh, Lăng Mạt Mạt đứng ở đầu đường chờ xe taxi, Lý Tình Thâm cách một khoảng cách, trong ánh đèn nê ông trên đường sáng trưng có nhiều màu sắc khác nhau, chuyên chú thâm tình nhìn Lăng Mạt Mạt

Không biết có phải vì đêm khuya không, Lăng Mạt Mạt đứng năm phút đồng hồ, cũng không có chờ được taxi.

Lăng Mạt Mạt ngẩng đầu lên, nhìn bầu trời đêm xám xịt, phía trên có rất nhiều sao, nhưng không sánh được ánh đèn nê ông xinh đẹp ở thành phố X.

Có gió thổi qua, Lăng Mạt Mạt có chút lạnh, ôm cánh tay lạnh đến phát run, sau đó liền nhìn chung quanh, xem một chút có xe hay không.

Bóng dáng của cô, bị đèn đường kéo có chút dài, Lý Tình Thâm nhìn một chút, liền không nhịn được cầm điện thoại di động lên, mở điện thoại, sau đó cất bước, từng bước từng bước đi tới phía cô.

Điện thoại di động reo, Lăng Mạt Mạt thấy hiển thị người gọi đến, chăm chú nhìn một lúc lâu, nhưng không có nghe, điện thoại reo xong, lại vang lên, Lăng Mạt Mạt do dự có nên nghe máy hay không, lại có một chiếc áo khoác lên người mình, còn kèm theo một câu nói: "Tại sao không nhận điện thoại?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.