Một Kiếp Người Của A Uyên

Chương 14: Mua quần áo




Bước chân của anh không lớn, nhưng lại lặng yên không tiếng động, anh duỗi tay về phía sau lưng kéo lấy khăn tắm, sau đó quấn quanh nửa người dưới, cơ bụng săn chắc lồ lộ trước mắt Lăng Mạt Mạt từng điểm từng điểm lộ ra ngoài.

Qua gương, Lăng Mạt Mạt thấy một màn như vậy, lập tức nín thở.

Dáng người của anh cực kỳ đẹp, khăn tắm cũng đã trượt đến bụng, phần mông cũng đã lộ ra tới gần một nửa, mắt thấy bụng đã lộ ra toàn bộ, còn ở phía dưới, cấm địa của người đàn ông đã cũng muốn lộ ra ngoài.

Nhất thời, mặt của Lăng Mạt Mạt giống như giận dữ, đỏ và nóng, cô vươn tay chỉ vào Lý Tình Thâm, theo bản năng liền muốn thét chói tai, nhưng lại nghe phía bên ngoài truyền đến thanh âm của đạo diễn: "Lý thiếu gia, cậu tắm xong chưa?"

Lăng Mạt Mạt lập tức giơ tay lên bịt kín miệng của mình, sau đó, cô nhìn thấy khăn tắm ngừng tụt xuống, rộng lùng thùng trên thân hình khiêu gợi của người đàn ông.

Lúc này, Lăng Mạt Mạt mới thở phào nhẹ nhõm, thật là, cô chưa từng thấy qua thân thể trần của đàn ông, lo lắng cắn cắn môi dưới, đôi mắt cô chớp chớp, chung quanh phòng tắm đều là gương, vô luận cô nhìn đi đâu, vóc người hoàn mỹ của Lý Tình Thâm gần như lộ ra trọn vẹn trước mặt của Lăng Mạt Mạt.

Hình như Lý Tình Thâm không hề cảm giác được thân thể của mình đã lộ ra rất nhiều, đôi mắt của anh thẳng tắp nhìn chằm chằm vẻ mặt bức rức của Lăng Mạt Mạt, khóe môi nhếch một nụ cười nhàn nhạt, chân thong thả và bình tĩnh bước đến trước mặt Lăng Mạt Mạt.

Hương thơm sữa tắm thoang thoảng, nháy mắt, từ trên thân thể cũa anh bay vào trong mũi Lăng Mạt Mạt, làm đại não của Lăng Mạt Mạt có chút choáng váng.

Trong lòng Lăng Mạt Mạt bỗng dưng lo sợ, cô quay đầu lại, liền thấy cần cổ hoàn mỹ của Lý Tình Thâm, vì mới vừa tắm rửa xong, da thịt của anh cực kỳ trắng sáng mềm mại.

Lăng Mạt Mạt không nhịn được nuốt nước miếng một cái, không biết vì sao, vừa rồi, đáy lòng của cô cảm thấy có chút may mắn, nhưng bây giờ, cô lại cảm thấy người đàn ông này, anh đang ở trong tình cảnh nửa kín nửa hở như vậy, so ra, còn làm cho người ta trầm luân mê say hơn.

Lý Tình Thâm nhìn cô gái trước mặt, ánh mắt chuyên chú, chỉ sợ bỏ lỡ bất kỳ cảm xúc biến hóa nào, dù là nhỏ nhất trên gương mặt cô, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của cô, tim đập rộn lên, đáy mắt của Lý Tình Thâm thoáng hiện lên nụ cười sáng rỡ, anh thừa nhận, vào giờ phút này, bản thân có chút vô sỉ, nhưng là, anh cố ý làm như vậy.

Từ xưa tới nay, mỹ nữ có thể khiến anh hùng thần hồn điên đảo, đó cũng chỉ là dựa vào nhan sắc và thân thể để mê hoặc người.

Mà anh đây cũng chỉ là đang lợi dụng thời cơ tốt mà thôi, vận dụng cái gọi là Mỹ Nam Kế, thế mà đã khiến cô mặt hồng tim đập, khó có thể chống cự vẻ đẹp của anh!

Lý Tình Thâm thầm nghĩ như vậy, thế nên lại càng tận lực hơn nữa, anh hơi cúi thấp đầu, mặt tiến sát tới trước mặt Lăng Mạt Mạt, đôi môi mấp máy, dùng khẩu hình hỏi: "Sao em lại vào đây?"

Lăng Mạt Mạt chẳng qua là cảm thấy người đàn ông trước mặt mình đẹp như một bức họa, môi của anh mềm mại và đỏ thắm, cự ly lại gần cô như vậy, đôi môi ấy gần như là hoàn mỹ, để cho cô trong nháy mắt có một loại cảm giác khô miệng khô lưỡi, Lăng Mạt Mạt cắn cắn môi, bắt buộc mình bình tĩnh, cũng dùng khẩu hình giải thích: "Đạo diễn vào phòng ngủ, em không có chỗ nào trốn!"

Lời của Lăng Mạt Mạt còn chưa nói xong, cửa phòng tắm liền truyền đến một tràng tiếng gõ cửa: "Lý thiếu gia, cậu vẫn còn ở bên trong sao?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.