Một Kiếp Người Của A Uyên

Chương 10: Đi chợ (Nhất)




Editor: Lam Anh

Lý Tình Thâm gật đầu, lại bổ sung một câu: “Vậy lát nữa đói bụng nói cho tôi biết, tôi bảo nhà bếp khách sạn làm cho em ăn.”

Lăng Mạt Mạt vội vàng gật đầu, bình ổn trái tim đang nhảy nhót đập nhanh của mình một chút, giả bộ bày ra vẻ mặt bình tĩnh, khéo léo mở miệng: “Thầy giáo, trong album mới nảy sinh vấn đề.”

Lý Tình Thâm được cô nhắc nhở, lại không nói gì, chỉ chỉ phòng ngủ, nói: “Theo tôi tới đây.”

Lý Tình Thâm vừa nói, vừa cất bước muốn đi, nhưng mà vừa mới di chuyển, Lăng Mạt Mạt lại đột nhiên giơ tay lên, ôm lấy tóc mình, thấp giọng kêu lên một tiếng, Lý Tình Thâm nhanh chóng bình tĩnh, ngay lập tức bắt được bàn tay nhỏ bé của Lăng Mạt Mạt, “Làm sao vậy?” Ngón tay mở ra mái tóc dài đen nhánh của Lăng Mạt Mạt, kiểm tra tóc cô.

Lăng Mạt Mạt cắn cắn môi dưới, chỉ chỉ trước ngực Lý Tình Thâm, ngượng ngùng nói: “Cái đó, thầy giáo, cúc áo của anh mắc vào tóc em rồi.”

Lý Tình Thâm được Lăng Mạt Mạt nhắc nhở, lập tức cúi đầu xem.

Hôm nay Lăng Mạt Mạt quay phim, là tóc, cúc áo của anh là chạm trổ nạm vàng thủ công, chỗ góc cạnh vừa vặn ôm lấy vài sợi tóc của cô.

Chắc là vừa rồi lúc anh ôm cô, đã bị quấn vào.

Lăng Mạt Mạt vươn tay, vội vàng kéo sợi tóc của mình, thế nhưng không biết làm sao tóc là rồi bị cô túm như vậy, càng lúc càng quấn quanh cúc áo chặt hơn.

Lý Tình Thâm rất cao, vóc dáng Lăng Mạt Mạt cũng không thấp, nhưng mà cởi giày cao gót, cũng chỉ đến hõm vai của Lý Tình Thâm, cái đầu nho nhỏ của cô rũ xuống trước ngực anh, hoảng loạn kéo tóc, ngón tay nho nhỏ thì cách một lớp áo sơ mi chạm vào da thịt trước ngực anh, khiến cho thân thể anh căng thẳng, không tự chủ được dâng lên nhiệt độ.

Khí nóng trên thân thể anh đến cuối cùng xuyên thấu qua quần áo truyền đến nơi ngón tay cô, thậm chí cô còn có thể nghe thấy hô hấp thoáng hỗn loạn của anh, khiến cho cô cũng không tự chủ được lại nín thở lần nữa, bàn tay nhỏ bé trắng nõn càng lúc càng vụng về.

Đáy lòng Lăng Mạt Mạt quýnh lên, vươn tay, muốn kéo đứt tóc mình, Lý Tình Thâm nhíu mày, lập tức giơ tay lên, cầm lấy tay cô, ngăn cản động tác của cô.

Tay anh cực kỳ nóng, cầm lấy tay của cô, Lăng Mạt Mạt cảm giác một luồng điện nhân tiện truyền khắp toàn thân cô, cô há miệng, suy nghĩ bắt đầu hỗn loạn, lại quên rút tay mình ra từ trong lòng bàn tay anh.

Lý Tình Thâm cảm nhận được bàn tay nhỏ bé mềm mại không xương trong lòng bàn tay anh, nhưng mà anh cũng chỉ nhẹ nhàng kéo tay của Lăng Mạt Mạt từ trên ngực mình ra.d;đ/l!q@đ

Lăng Mạt Mạt căng thẳng ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt của Lý Tình Thâm, cô nhìn thấy rõ ràng dung mạo không ai bì kịp của anh, nhất là ánh mắt anh đặc biệt có sức hấp dẫn giống như là một khối nam châm, hấp dẫn chặt chẽ ánh mắt của cô.

Khoảng cách giữa bọn họ rất gần, ai cũng không nói gì, hô hấp đều đã quấn quýt cùng một chỗ, Lăng Mạt Mạt có thể nghe được tiếng tim đập nặng nề của Lý Tình Thâm, cũng làm cho nhịp tim của cô rối loạn.

Đáy lòng anh rõ ràng lưu luyến bàn tay cô không rời, mà thái độ vẫn là bình tĩnh, nhẹ nhàng buông tay cô ra, tự nhiên và dứt khoát.

Sau đó, anh đặt tay lên trên cúc áo của mình, cau mày nghiên cứu một lúc, nói: “Quấn chặt rồi.”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lăng Mạt Mạt đỏ hồng giống như nắng chiều phía chân trời, giọng nói đã mang theo vài phần run rẩy: “Tìm cái kéo cắt tóc đi thôi.”

Lý Tình Thâm lại không để ý đến Lăng Mạt Mạt, ngược lại cầm cúc áo kia, không hề do dự dùng lực, trực tiếp kéo cúc áo xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.