Một Đêm Mê Loạn: Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây

Quyển 2 - Chương 166: Hoài Nghi




hơn nữa đồng bọn không ngừng ngã xuống, lại thêm mỹ nhân trước mặt còn chưa vận dụng sức mạnh của Cương Tâm, nên đại hán mặt đen liền nghĩ đến việc chạy trốn.

Ý niệm vừa sinh ra, mặt đen đại hán cũng không dây dưa với Bạch Tiểu Lại nữa, ỷ vào một thân da dày thịt thô của mình, điều động sức mạnh của Cương Tâm, ngưng kết thành một vòng cương khí phòng ngự bao bọc khắp cơ thể, dưới chân uy vũ sinh phong, bỏ chạy một mạch không dám quay đầu lại!

Đôi mi thanh tú của Bạch Tiểu Lại hiện lên một tia khinh thường, tuy rằng nàng cũng không ngờ tên nam nhân này cư nhiên lại nhát gan sợ chết tới vậy, bỏ mặc huynh đệ không lo, nhưng tiếc là phòng ngự của đối phương sau khi đã điều động sức mạnh Cương Tâm lên thật sự rất xuất sắc, chỉ dựa vào một đôi nhục chưởng thì trong thời gian ngắn không thể tạo thành thương tổn trí mạng cho hắn được.

Trong nháy mắt, đại hán mặt đen đã chạy được hơn vài chục trượng, khả năng phòng ngự và sức mạnh của tên này cũng khá xuất sắc, ít nhất so với những người tu luyện ngang với hắn cũng cao hơn một đoạn, nhưng mà tốc độ của hắn thì lại không bì được.

Hắn vừa chạy, Bạch Tiểu Lại cũng lướt người lên, dùng hết khí lực đánh cho hắn chạy trối chết.

- nữ nhân thối! Ngươi còn dám đánh thì đại gia ta sẽ không khích khí nữa.

đại hán mặt đen bị Bạch Tiểu Lại đánh đau vô cùng, cho dù phòng ngự tốt đến mấy thì cũng không chịu nổi công kích liên miên thế này của Bạch Tiểu Lại được.

- Xuất khẩu vô lễ, muốn chết!

Bạch Tiểu Lại phượng mâu phát lạnh, nháy mắt sát khí bừng bừng. Nàng lớn như vậy, còn chưa có ai dám mở miệng mắng nàng một tiếng nữ nhân thối.

Bạch Tiểu Lại đánh một chưởng vào lưng tên đại hán mặt đen, hắn đột ngột chúi nhủi về phía trước, trong miệng phun ra một búng máu, tuy bị thương không nhẹ, nhưng lại khiến khoảng cách giữa hắn và Bạch Tiểu Lại bị kéo dài ra, chân càng không dám dừng lại, ra sức đâm đầu chạy. Hắn biết, một khi mình dừng lại thì nhất định sẽ chết, chạy trốn may ra còn có một con đường sống.

Một cơn gió nhẹ bỗng thổi qua, một thân ảnh nhanh như chớp lướt qua hắn, chắn phía trước mặt hắn mười thước.

đại hán mặt đen định nhàn nhìn kĩ lại liền nhìn thấy người đó chính là Đường Phong.

- Tránh ra!

đại hán mặt đen bày ra tư thế chim ưng bắt thỏ, trên mặt là một mảnh ngoan lệ, đại đao trên tay vung lên uy vũ, không nói không rằng lao thẳng về phía Đường Phong.

Vừa rồi đồng bọn của mình trúng ám khí hắn cũng thấy được, cho nên khi hắn lao về phía Đường Phong, đã cố ý bảo hộ đôi mắt của mình rất tốt.

Khóe môi của Đường Phong hơi nhếch lên lộ ra một nụ cười chế nhạo. Vừa rồi đối phương nhiều người như vậy, hắn đương nhiên phải tìm nhược điểm để ra tay, dùng tốc độ nhanh nhất giải quyết sạch sẽ sinh lực của địch nhân.

Hiện tại thì....

Một tiếng “Tăng” nhỏ vang lên, tay phải của Đường Phong xuất hiện một chuôi phi đao hàn quang lóe sáng, phi đao phản xạ lại ánh mặt trời phát ra ánh sáng chói mắt.

Cổ tay của Đường Phong xoay nhẹ, đem cương khí quán nhập vào trong phi đao, thân thể cong lại, tay phải vung ra phía trước, mượn lực xoay người, phi đao xoát địa bay ra.

Thân thể xoay lại, tay trái lộ ra, lại thêm hai chuôi phi đao bay ra.

Tiếp tục xoay người, tay phải xuất ra ba chuôi phi đao.

Tay trái ra, vẫn là ba chuôi như cũ!

Tổng cộng chín chuôi phi đao, trong thời gian nửa lần chớp mắt ngắn ngủi đã bị Đường Phong dùng toàn lực bắn ra ngoài, giữa không trung, chín chuôi phi đao này xếp thành một đường thẳng tấp, giống như một cây roi dài, đầu ngậm lấy đuôi, đuôi nối tiếp đầu, ở giữa đều cách nhau đúng một bàn tay, không sai một ly.

Nếu có người đứng bên cạnh nhìn, nhất định sẽ vì thủ pháp ám khí của chiêu thức này mà khen ngợi hết lời.

Nhìn phi đao cấp tốc phóng về phía mình, đại hán mặt đen nháy mắt như rơi xuống hầm băng, phi đao ngày càng lớn lên, chính mình lại ngày càng thu nhỏ, khiến tận đáy lòng của hắn sinh ra một loại ý niệm không thể kháng cự.

“Đương đương đương đương...” một tràng tiếng vang liên tiếp truyền tới, nhưng ngay sau đó lại là một tiếng “phốc” chín chuôi phi đao, toàn bộ đều đánh trúng một điểm duy nhất trên ngực của đại hán mặt đen, không sai lệch một li nào, bốn chuôi đầu tiên trực tiếp đánh tan cường khí hộ thân cảnh giới Hoàng giai thượng phẩm của đại hán, ba chuôi tiếp theo liền triệt tiêu khí tráng phòng ngự chuyển hóa từ sức mạnh Cương Tâm của hắn, hai chuôi cuối cùng đều cắm vào ngực hắn, hai chuôi phi đao một trước một sau, không chút khoảng cách nào, chuôi thứ nhất vừa cắm vào một nửa, sau khi bị chuôi thứ hai đánh trúng, toàn bộ trực tiếp chui vào trong cơ thể.

Thân thể đang hướng về phía trước mà chạy của đại hán đột nhiên dừng lại, lung la lung lay một hồi, khảm đao đang giơ cao trên tay cũng rơi xuống đất tạo thành một tiếng leng keng.

đại hán mặt đen cúi đầu nhìn trước ngực của mình, bất lực đưa tay sở máu tươi phun ra từ miệng vết thương, ngoài miệng vẫn nhẹ giọng nói:

- Nhanh ...quá!

Nói xong liền ngã nhào xuống đất ngay lập tức, mắt vẫn còn trừng lớn.

Bạch Tiểu Lại từ sau đuổi tới, đôi mắt vô cùng khiếp sợ nhìn chằm chằm vào Đường Phong.

Đường Phong lúc này vẫn duy trì tư thế phóng ra phi đao, cả người hơi cúi về phía trước, đầu cúi thấp, hai tay một trước một sau giơ lên, ánh mắt u buồn mang chút bi thương, cả người là một cỗ sát khí tung hoành ngạo thế.

Cửu tinh liên châu! Một trong những thủ pháp phóng ám khí cao nhất của Đường Môn, kiếp trước Đường Phong chỉ có thể phát huy được năm thành tinh túy, nhưng kiếp này, nhờ có một đôi nhuyễn thủ như vậy, hơn nữa cũng tu luyện một chút Vô Thường Quyết, Đường Phong cơ bản đã có thể hoàn toàn khống chế thủ pháp này.

- Trời của ta ơi!

Bạch Tiểu Lại thì thào tự nói, vừa rồi nàng đứng phía sau đại hán mặt đen, nên không thấy được Đường Phong xuất thủ thế nào. Nhưng tên mặt đen này da dày thịt thô là thế, nàng đánh nửa ngày cũng không thể đánh chết hắn, nhưng Đường Phong cư nhiên chỉ dùng phi đao đã kết liễu được hắn!

Ám khí, nếu không phải bắn trúng những điểm trí mạng, thì lực sát thương bình thường cũng không lớn lắm, dù sao cũng không bằng đao thật kiếm thật chém trúng.

Thứ hắn bắn ra thật sự là ám khí sao? Loại phi đao tầm thường này làm sao phá vỡ được hộ thân cương khí của tên đại hán này, làm sao lấy mạng hắn được? Bạch Tiểu Lại nghĩ cả trăm lần cũng không ra.

- Không biết tự lượng sức mình!

Đường Phong phủi bụi trên người, mở một vò rượu mới, ngửa đầu uống một ngụm.

Trong không khí tràn ngập mùi máu tươi tanh nồng, còn có mấy tên hắc y nhân bị Đường Phong bắn mù mắt nhưng vẫn chưa chết đang lăn lộn dưới đất kêu rên không ngừng.

Tới tận lúc này Bạch Tiểu Lại mới vô cùng xấu hổ phát hiện, Đường Phong cư nhiên đã giải quyết toàn bộ địch nhân bao vây tấn công hắn!

Bảy tên bên này! Cộng thêm năm người lúc đầu hắn đánh lén thành công, trong khoảng thời gian ngắn như thế, chỉ một mình hắn đã đánh bại mười hai kẻ thù, trong đó có hai tên là Hoàng giai trung phẩm, những tên còn lại thực lực đều cao hơn hắn không ít.

Không chỉ thế, hắn còn đuổi theo, dùng ám khí giết chết một tên đại hán mặt đen thực lực rất mạnh! Một kẻ tu luyện tới cảnh giới Hoàng giai thượng phẩm.

Bạch Tiểu Lại trong lòng đại động! Cho dù nàng là muội muội của thành chủ Bạch Đế thành, dù nàng từng là Thiên giai trung phẩm cường giả, cũng vì tốc độ giết người của Đường Phong mà không nén nổi cảm thấy kinh sợ, cảm thấy tự ti.

chẳng lẽ đây chính là tiềm lực của một người chỉ mới Luyện Cương nhất phẩm đã có cương tâm?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.