Mong Ước Lâu Bền

Chương 19: Mưu thâm trí viễn




Nhược Ly rợn người , cái âm thanh khàn khàn kia rất âm tàn làm nàng bất giác nhíu mày, nàng ghét âm thanh này, làm người ta cực kỳ khó chịu .

“Nếu đã ở trong quan tài thì cũng không cần phải ra nữa” Nhược Ly lạnh giọng nói Bạch Gia càng lúc càng không bình thường , xem ra cần thêm người đến hỗ trợ điều tra sâu hơn rồi .

“khặc khặc đã rất lâu ta không nếm mùi vị máu tươi, ngươi sẽ là người đấu tiên” bộ xác khô tiếp tục mở miệng. Đôi mắt đục ngầu giờ đỏ tươi như máu,cảm giác âm tàn mà kinh khủng.

Nhược ly vận khí chờ cơ hội tấn công. Từ lúc nãy đến giờ bộ xác khô đó vẫn chưa động trừ lúc bước ra khỏi quan tài. Bỗng xác khô động, thoáng một cái đã đến bên cạnh Nhược Ly bàn tay khô đét co lại như móc câu hướng đến cổ họng Nhược Ly.

Nhanh quá! Nàng thầm hô không ổn thân hình cấp tốc lùi lại phía sau tránh đòn tấn công nguy hiểm này

“Ồ, tránh được , ngạc nhiên thật từ rất lâu đã không ai thoát khỏi chiêu này của ta xem ra rất khá. Nhưng mà ngươi nghĩ sẽ chỉ đơn giản như vậy sao?” bộ xác khô như thì thào nói , khí thế lạnh lẽo trên người tỏa ra thêm vài phần làm Nhược Ly hít thở không thông cảm thấy áp lực nặng nề.

Đồng tử co lại, nàng lập tức rút nhuyễn kiếm ra thần sắc nghiêm túc , đã bao lâu rồi nàng không có cảm giác cận kề sinh tử như vậy ? rất lâu đi

.”Đến đây “ Nhược Ly háo hức nhìn về phía bộ xương khô kia. Cảm giác cận kề sinh tử làm cả người nàng run lên ,như cai gì đó dược đánh thức gào thét muốn nàng tiến lên.

Từ lúc nàng đền thế giới này hầu như sống tong yên bình nên nàng đã dần quên cảm giác này, cảm giác mỗi tế bào tong cơ thể mình điều dị thường linh mẫn,thật phấn khích, hiện tại Nhược Ly chẳng những không tỏ ra sợ hãi mả còn dị thường hưng phấn làm cho bộ xác khô giặt mình kinh ngạc.

“Thú vị lắm “ lần này Nhược Ly không đợi bộ xương khô tấn công mà là ra tay trước. Tốc độ cực nhanh đánh ra 5 thức kiếm bộ xương khô cũng là vô cùng nhẹ nhàng phá giải nhưng trước mắt không thấy bóng dáng Nhược Ly.

Ở phía sau,

“xoẹt” một đường kiếm cắt ngang y bào của bộ xương khô, bộ xương kia phản ứng cực kỳ nhanh nhạy nếu chậm một chút có lẽ đầu của hắn dã rơi xuống đất. Không vì vậy mà dừng lại Nhược Ly thuận thế tiếp tục đánh ra một sát chiêu.

Lần này đã có cảnh giác nên vẫn đón chiêu kiếm kia , hắn cũng âm thầm kinh hãi không ngờ thế công của đối phương cực kỳ sắc bén nếu lúc nãy hắn không kịp tránh có lẽ đã thành hồn ma thật rồi, giờ lực lượng của hắn chỉ còn hơn phân nữa nếu không sao lại chật vật như vậy? nhưng như vậy thì đã sao ? dù chỉ còn một phần chẳng lẽ chiến thần như hắn lại thua mọt oát con sao? Không hề khinh địch nên hai người rơi vào thế giằng co chỉ sơ sảy một chút sẽ mất mạng.

Nhược Ly đã nhận ra đối phương đã suy yếu, Nhưng kinh nghiệm chiến đấu có thể nói kinh người , nếu không thì đã không giăng co ở thế cân bằng lâu như vậy, bộ xương khô đó nhờ vào kinh nghiệm chiến đấu phong phú và kỹ xảo mà tránh được sát chiu của nàng.

Hắn âm thầm kinh hãi giao thủ vài chiu hắn tuy chưa rơi vào thế hạ phong nhưng người đánh ngang tay với hắn chỉ có hai người nhưng họ đã chết từ lâu, Hiện tại mặc dù hắn đã suy yếu một phần nhưng muốn giết một đội quân hẳn không thành vấn đề người trước mắt này là một cao thủ, xem ra không thể dễ dàng trừng trị hắn rồi , dám xâm nhập cấm địa Bạch gia còn trộm đi bản đồ còn phát hiện ra hắn nếu không giết sẽ là hậu họa khôn lường, kế hoạch của hắn không thể bị hủy như vậy.

Gầm một tiếng thế công của hắn trở nên sắc bén hơn vôn Nhược Ly đang toàn lực hóa giải bỗng cảm thấy bụng đau thắt lại kiếm vì vậy mà bị lệch .xương khô thấy sơ hở lách người đến trước mặt Nhược Ly vương bàn tay như móc câu sắc bén vô cùng nhắm vào trái tim nàng lao đến.

******************************************************************************************************************************

Lãnh Thế Tuyệt bỗng cảm thấy trong lòng khó chịu ẩn ẩn đau, Ly Nhi ! có phải nàng có chuyện gì không ? động tác trên tay nhanh hơn vài phần, đối thủ của hắn là một đao khách có tiếng trên giang hồ tên là Lý Cuồng Đao .

Đao pháp cực kỳ uy mãnh nhưng nhiu đó vẫn không làm khó được hắn. kiếm trên tay vẽ ra một thức nhìn như vô hại không hề có kiếm mang nhưng lại nhanh đến không nhìn thấy đến lúc Lý Cuồng Đao định thần lại kiếm đã gác lên cổ gã chỉ cần đối phương động một chút thì sẽ lập tức mất mạng.

Mọi người không ngờ sẽ kết thúc nhanh đến thế nhất là Bạch Gia chủ, chỉ thấy mày gã đang nhíu chặt không biết đang suy nghĩ gì . Lãnh Tiếu Thiên cũng chẳng quan tâm nhìu đến vậy

Ai mà quản hắn nghĩ gì hiện giờ lòng nóng như lửa đốt hắn chỉ lo lắng Ly Nhi xảy ra chuyện, nếu không phải còn duy trì ở đây hắn đã chạy đến bên nàng, nhưng hiện tại không phải lúc hành động lỗ mãng nội tình Bạch Gia sâu không thể ngờ Lý Cuồng Đao lúc nãy là người của Bạch gia.

Trong lòng thấp thổm không yên lo lắng , chưa bao giờ hắn cảm thấy khó chịu như hiện tại. Nếu hắn đủ cường đại sẽ không phải để nàng bị nguy hiểm như vậy, hắn biết nàng làm nhiều như vậy là tất cả là vì hắn, hắn muốn cường đại hơn để bảo vệ nàng. Âm thầm nắm chặt tay lại Ly Nhi ta nhất định sẽ càng cuờng đại để bảo vệ nàng. Nhất định!

Bách Lý Mạch nhìn chăm chú vào bóng người mới vừa xuống đài kia , rất quen thuộc cảm giác như đã từng gặp, là ai? Hắn không định giành chức vị minh chủ này tuy rất có lợi cho kế hoạch của hắn nhưng hắn không rãnh rỗi để quản đám ô hợp này, với lại Bạch gia cũng không dễ nuốt như vậy. hắn chỉ cần tìm được bản đồ mà thôi còn về Phượng Tử Vũ kia có thể làm mồi nhữ dụ bọn người có dã tâm với bảo tàng ra.

“Cha “ Bạch Phi đến phía sau Bạch gia chủ

“Sau giờ mới đến ?” giọng nói không dấu được tia cưng chìu, trong hai đứa con trai người hắn thương yêu nhất chính là Bạch Phi, đứa con này tính cách đơn giản từ nhỏ đã vui vẻ hoạt bát không giống anh trai nó là một đúa thâm trầm mà hướng nội làm người khác khó gần gũi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.