Mong Ước Lâu Bền

Chương 1: Ba xác chết lạ lùng




Sau đó, Dương Thiên đi đến nhà kho lấy hai khỏa thần hồn. Một khỏa là thần hồn Nữ Oa. Thuộc tính khỏa thần hồn này Dương Thiên cũng biết, đó là gia tăng số lượng lưu dân đổi mới 10%. Miếng còn lại là thần hồn Cộng Công.

Dựa theo thần thoại cổ đại của Trung Quốc, Dương Thiên thần hồn Cộng Công này hẳn là lấy được từ bên trong miếu thủy thần. Mà nhắc đến miếu thủy thần là lại làm cho Dương Thiên phát sầu. Cái miếu thủy thần đầu tiên Dương Thiên phát hiện đến giờ còn chưa mó vào nổi. Cũng may hiện giờ Hô Thông đã up level 31 rồi, rất nhanh sẽ có thể đạt đến Thánh cấp. Đến lúc đó hạ cái miếu này còn ko phải chuyện dễ như trở bàn tay?

Hiện tại có hai khỏa thần hồn, một khỏa dĩ nhiên sẽ sử dụng ở Trấn Hải Thôn. Lý do cũng đơn giản, vài ngày trước Trấn Hải thôn đã được up lên hương trấn cấp một, tin tưởng không cần đến vài ngày nữa là có thể up lên hương trấn cấp 3. Khi đó tự nhiên cần dùng thần hồn. Về phần sử dụng thần hồn nào ở đây, Dương Thiên cũng đã tính xong rồi, là thần hồn Cộng Công. Dù sao Cộng Công cũng có quan hệ với nước, khả năng lớn là sẽ có thuộc tính ẩn tăng phúc cho các hương trấn ở biển đảo gì đấy. Mà ở Trấn Hải thôn, ruộng với biển sát rạt nhau. Chỉ cần thuộc tính chúc phúc có chút quan hệ với nước, như vậy chắc chắn sẽ không bao giờ lỗ.

Nghĩ sao làm vậy, Dương Thiên lập tức phân phó 1 tên võ tướng mang khỏa thần hồn này đem qua.
Còn một khỏa thần hồn nữa. Biết dùng ở chỗ nào đây?

Dương Thiên xem lại địa đồ, trầm tư thật lâu. Cuối cùng, hắn quyết định tạm thời lưu khỏa thần hồn này lạ, bởi vì hắn phát hiện phía đông bắc lãnh địa của mình đã sắp tiếp cận giới tuyến Đông Hải rồi......

......

Ngày 16 tháng tư, sau khi Dương Thiên để tên võ tướng chuyển thần hồn đến Trấn Hải thôn xong, hắn lập tức ngồi Truyền Tống trận đến thành Thủy Trữ. Hiện tại đến thành Thủy Trữ, Dương Thiên đã không còn cái cảm giác hâm mộ như lúc ban đầu nữa. Thành Thủy Trữ chỉ là một tòa tiểu thành, mà hiện tại trong lãnh địa Dương Thiên, đến trọng thành cũng đã có.

Trực tiếp đến một quán rượu cao cấp, tìm địa phương yên tĩnh ngồi xuống. Tửu bảo lập tức tựu chạy ra đon đả chào mời :“Xin hỏi khách quan muốn dùng gì?”

Dương Thiên ném qua cho hắn một lượng hoàng kim, nói :“Một vò thượng đẳng Hoa Điêu, sau đó ngươi đến huyện nha, nhắn với bọn hắn là Dương Quang đang ở chỗ này chờ. Số bạc còn lại coi công ngươi vất vả”

Tên tửu bảo kích động nhận lấy vàng. Đây chính là 100 lượng bạc a! Thượng đẳng Hoa Điêu cũng chỉ có giá 50 lượng bạc thôi. Cũng có thể nói chính mình chỉ cần chạy qua nha môn một tí là kiếm được 50 lượng, này tương đương với tiền lương cả một năm a!

Tửu bảo lập tức tất tả chuẩn bị chạy qua huyện nha. Nhưng vừa đi được vài bước, hắn lại quay về, vẻ mặt đau khổ nói :“Khách quan, huyện nha lớn như vậy, ngươi là muốn ta truyền lời cho ai a?”
Dương Thiên cười nói:“Chỉ cần là người trong huyện nha là được, nói xong là ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ.”

Tửu bảo lập tức hưng phấn chạy đi.

Dương Thiên ngồi xuống, mang lên một cái bịt mắt mà thoạt nhìn rất là lãnh khốc rồi chậm rãi nhấm nháp thượng đẳng Hoa Điêu. Đây chính là đãi ngộ mà kiếp trước hắn chưa bao giờ được hưởng thụ qua a. Dù sao 50 lượng bạc cũng không phải một con số nhỏ. Loại xa xỉ phẩm kiểu này, bình thường chỉ có có đám NPC có thực lức mới giám sử dụng. Thế nhưng số lượng NPC so với đám gamer thì ít hơn mấy trăm nghàn lần. Thị trường tiền cảnh của mấy thứ xa xỉ phẩm này, thậm chí còn vượt qua giá vũ khí và trang bị. Chỉ là hiện tại, đám gamer còn chưa thể dừng chân hoàn toàn ở cái thế giới này, thế nên căn bản cũng chưa có năng lực giao thiệp với thế lực NPC bản địa.

Uống được mấy chén Hoa Điêu, rốt cục Dương Thiên cũng nhìn thấy tên tửu bảo vừa ly khai đã đưa đến một đám người, đều là thế lực đứng sau thao túng Thủy Trữ huyện. Trong đó người Dương Thiên đã từng gặp mặt cũng chỉ có Nhất Kỵ Hồng Trần, Phi Thiên Thần Vương, Tiểu Thiến và Thí Thần Quân Vương. Chỉ là biểu hiện của Phi Thiên Thần Vương có vẻ không được tốt lắm. Thời điểm nhìn thấyDương Thiên, ánh mắt kia như hận không thể đem Dương Thiên chém thành vạn mảnh.

Vào đến trong tửu quán, Nhất Kỵ Hồng Trần là người đầu tiên nhìn thấy Dương Thiên, cười nói:“Dương Quang huynh thật sự có nhã hứng nha, lại có thời gian ở chỗ này thưởng thức rượu ngon.”

Dương Thiên cười nói :“Hồng trần huynh khách khí rồi, ta chỉ có một thân một mình, trong tay cũng chả có cả một thành thị mà quản lý, đương nhiên sẽ nhàn hạ hơn nhiều so với các ngươi rồi. Hơn nữa đoạn thời gian này ta cảm thấy phi thường không tệ nha. Phong cảnh trong Thiên hạ so với thế giới thật còn đẹp hơn nhiều lắm. Có thời gian rảnh đi du ngoạn thưởng thức, thật sự là một loại hưởng thụ. Hơn nữa quỳnh tương ngon thế này, ngoài thế giới thực thế làm sao kiếm nổi đây? Không tin mọi người có thể đến thử xem!”

Mười bốn người vào quán liền ngồi xuống quanh bàn, sau đó theo thứ tự giới thiệu một phen. Thủ tục xong xuôi, Tiểu Thiến là người đã từng gặp Dương Thiên, cười cười nói :“Dương Quang đại ca thật là khiêm tốn, nếu như thiên hạ đệ nhất trấn mà đến một cái thành nho nhỏ cũng không có, vậy mấy thứ mà chúng ta sở hữu thì gọi là gì đây a?”

Dương Thiên cười nói :“Cái gì mà thiên hạ đệ nhất trấn cơ chứ, chỉ là hư danh mà thôi. Đến giờ ta đoán không sai thì mọi người ở đây, ít nhất cũng đều có hương trấn cấp 3 rồi đi? Mặt khác số lãnh địa phụ thuộc chỉ sợ cũng không ít hơn mười cái. Cần gì phải đến chê cười cái hư danh thiên hạ đệ nhất trấn của ta làm gì.”

Dương Thiên nói vậy cũng không phải lời khách khí. Dù sao liên minh người chơi cũng đang nắm giữ trong tay thành Thủy Trữ. Việc up cấp cho NPC sinh hoạt để thăng cấp lãnh địa sẽ không còn là vấn đề. Hơn nữa ở giai đoạn đầu game, số lượng nhân khẩu đối với các công hội lớn đều chỉ là chuyện nhỏ, muốn bao nhiêu là có bấy nhiêu. Thế nên hiện tại bọn hắn có được hương trấn cấp 3 cũng không phải chuyện gì kỳ quái. Hơn nữa chỉ sợ đại đa số lãnh địa của đám hội viên trong công hội cũng đã up lên cấp 3 hết rồi. Chỉ có điều nếu muốn up lên tiểu thành thì đã không phải chuyện cứ nhiều người, cứ thời gian ngắn là làm được.

Hiện tại thực lực của gamer bình thường cũng đã đạt tới khoảng binh lính tứ giai đỉnh phong. Mấy vạn người chơi hợp lại đã là một cổ chiến lực không nhỏ. Bọn hắn tự nhiên sẽ không tự nhiên mà lãng phí cái ưu thế lớn như vậy. Mặt qua cách đạt được NPC sinh hoạt ngoài luồng, không thông qua đổi mới lưu dân cũng đã bị nói ra, hơn nữa được áp dụng rồi.

Đoạn thời gian trước, tất cả các công hội lớn đều tổ chức khuếch trương trên phạm vi lớn. Thu mua, chiếm đoạt… các thủ đoạn đều đủ cả. Mấy công hội lớn trong top thập đại công hội chỉ sợ ít cũng sở hữu trên trăm lãnh địa. Đương nhiên những lãnh địa này đều phân bố trong phạm vi rất rộng và không đều. Lí do thì như trên đã nói: cướp đoạt, thu mua, chiêu mộ người có lãnh địa vào công hội…

Mà ở thành Thủy Trữ, hiện có mười bốn đại công hội. Mặc dù thực lực không so được với Top 10 công hội, nhưng bởi vì bọn hắn chiếm được quyền khống chế thành Thủy Trữ, thế nên nhất thời danh tiếng vô lượng. Mà trong thời điểm game mới mở thế này, danh tiếng công hội vượng thì chuyện thu mua mười và chiêu mộ được hơn chục người chơi có lãnh địa cũng là chuyện rất bình thường.

Vậy nên mười bốn thủ lĩnh công hội đang ngồi đây, không có mấy ai là khiêm tốn cả. Phi Thiên Thần Vương đắc ý, cười nói: “Mười mấy lãnh địa tính toán cái gì? Chỉ cần cho bọn ta thời gian, việc siêu việt top 10 công hội trong cả nước cũng dễ như trở bàn tay thôi.”

Dương Thiên cười cười :“Xem ra chất béo ở thành Thủy trữ xác thực rất phong phú nha. Cho nên Thần Vương huynh mới có thể tự tin đến thế. Chỉ là tiểu đệ rất ngạc nhiên, trải qua trận chiến Thanh Long vừa rồi, lực lượng phòng vệ của thành Thủy Trữ liệu còn lại được mấy thành? Thần Vương huynh, Phi Thiên minh thực lực bị giảm xuống bao nhiêu? vạn nhất lại có mấy đại sơn trại hay bộ lạc dị tộc đánh tới, không biết có được mấy phần nắm chắc có thể bảo vệ được thị trấn?”

Tiểu Thiến ở một bên nghe vậy cười nói :“Dương Quang đại ca lo lắng rồi. Mặc sau trận chiến Thanh Long, quân đội NPC hầu hết đã mất đi, thế nhưng thực lực của đám gamer cũng không hao tổn bao nhiêu. Hơn nữa trong khoảng thời gian vừa qua, thực lực mọi người đều có chút tăng lên nhất định. Nếu như chỉ là thủ thành chiến, tiểu muội vẫn có tin tưởng sẽ bảo vệ được thành Thủy Trữ....... Đương nhiên, nếu như Dương Quang đại ca nguyện ý gia nhập liên minh Thủy Trữ chúng ta, như vậy thực lực của liên minh nhất định sẽ càng bạo trướng, không biết Dương Quang đại ca định như thế nào?”

Dương Thiên cười nói :“Nguyên lai mấy ngày qua các ngươi cứ một mực tìm ta cũng là vì chuyện này a! Mà ta chỉ là tiểu hòa thượng, không ngồi nổi đại miếu a.”

Phi Thiên Thần Vương nói :“Ngươi vẫn tương đối là tự biết mình a. Bất quá trong liên minh chúng ta, số tiểu công hội cũng không ít, nhiều thêm ngươi nữa cũng không tính là cái gì.”

Dương Thiên nghe qua liền hiểu. Phi Thiên Thần Vương - thằng này đến đây chính là để gây sự, căn bản không có ý cho Dương Thiên dính dáng chút nào đến lợi ích của liên minh. Còn về phần tại sao, Dương Thiên cũng sơ bộ hiểu được, cười lạnh nói :“Ta như thế nào còn chưa tới phiên ngươi đánh giá. Dù sao trong mắt ta, ngươi cũng chỉ như một con khỉ nhảy nhót diễn hài mà thôi, không hơn!”

Phi Thiên Thần Vương nghe vậy cay cú, mặt bỏ phừng phừng lên, nói :“Ngươi cảm thấy hiện giờ ngươi vẫn còn vốn liếng để hung hăng càn quấy sao? đây chính là thành Thủy Trữ, không phải Bạch Vân trấn của ngươi. Hơn nữa hiện tại, kể cả ngươi muốn gia nhập liên minh Thủy Trữ thì cũng đã chậm rồi. Giờ tốt nhất là lên lo lắng xem làm thế nào để có thể chui về nổi cái ổ của ngươi một cách an toàn đi.”

Đám Nhất Kỵ Hồng Trần nghe vậy liền xúm vào khuyên nhủ:“Thần Vương huynh, Dương Quang huynh, đều là người trong nhà, việc gì phải vì chút chuyện nhỏ mà không thoải mái với nhau a. Mỗi người nhịn một chút có được không?”

Dương Thiên mặt lạnh te, cười cười trả lời :“Đây cũng không phải là việc nhỏ, thấy ta hiền thì lại có thằng lập tức mơ tưởng đến chuyện ngồi trên đầu ta rồi, đây còn có thể coi như việc không quan trọng sao?”
Nhất Kỵ Hồng Trần ngượng ngùng, cười cười, nói:“Bất quá cũng chỉ là một hai câu nói thôi mà. Tất cả mọi người đều là người huyện Thủy Trữ, một khi sảy ra nội chiến, làm suy yếu thực lực, đối với tất cả mọi người đều không có chỗ tốt, phải vậy không?”

Dương Thiên quanh, ngoại trừ Nhất Kỵ Hồng Trần và Tiểu Thiến, những người khác đều là một bộ không liên quan đến ta. Dương Thiên thầm cười lạnh, xem ra đám này ai nấy đều ước gì mình và Phi Thiên Thần Vương táng nhau đến lưỡng bại câu thương đi. Như vậy, khối bánh ngọt Thủy Trữ này lại càng ít đi hai nhà đến chia phần a.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.