Cố An Mạt nhìn đi nhìn lại mình trong gương, sau khi tắm, cô mặc bộ váy ngủ vừa mua hai ngày trước. Váy ngủ bằng lụa mềm màu trắng, hợp với làn da nõn nà, ôm lấy vóc dáng quyến rũ của cô.
Điểm hấp dẫn nhất là thiết kế cổ chữ V xẻ tới ngực, điểm xuyết bằng ren, rãnh ngực như ẩn như hiện khiến người ta có vô vàn tưởng tượng.
Cô hít thở sâu một hơi giảm bớt căng thẳng, sau đó mở cửa phòng tắm ra.
Liên Hách Duy đang ngồi ở đầu giường dùng laptop trả lời vài email khẩn, nghe thấy tiếng mở cửa, anh ngước lên theo phản xạ. Chỉ một ánh nhìn, đã làm anh không thể rời mắt được nữa.
Anh nhìn cô bước chân trần về phía mình, trên người cô mặc một chiếc váy ngủ, nhưng anh dễ dàng nhận ra, dưới váy ngủ hoàn toàn trống trơn.
"Ừm... Đẹp không?" Cô đi đến trước mặt anh, có chút ngượng ngùng đánh giá chiếc váy ngủ đang mặc.
Bỏ laptop sang một bên, một tay anh kéo Cố An Mạt vào lòng. Cơ thể mềm mại lập tức lấp đầy vòng tay anh, cách lớp váy ngủ mỏng manh anh có thể cảm nhận được da thịt mịn màng ấm áp của cô.
Anh cúi đầu, đặt một nụ hôn lên gáy cô, "Đẹp nhất là em, An Mạt."
Đôi mắt sáng cong lên một vòng cung quyến rũ, cô cúi đầu cười. Nghe anh nói vậy, dường như cô không còn quá căng thẳng.
"An Mạt..." Bàn tay bắt đầu vuốt ve theo đùi cô, chui vào trong váy, từ phần eo hướng dần lên trên, đến khi hai tay ôm trọn cặp tuyết nhũ.
"Ưm..." Cô bị anh quay sang, chiếm lấy đôi môi, dịu dàng mút mát cánh môi cô.
Hai tay dùng lực tương đương xoa nắn những quả cầu tuyết mềm mại, hơi bóp nhẹ, thịt mềm sẽ chen vào giữa năm ngón tay, để lại dấu tay đầy kích thích.
Liên Hách Duy thoáng rời môi cô, ở bên miệng cô khẽ dụ dỗ: "An Mạt, gọi anh."
Cố An Mạt mở mắt, ánh mắt dù mơ màng, nhưng cô vẫn có thể nhận ra trong ánh nhìn của người đàn ông trước mặt đầy nóng bỏng cùng thâm tình, cô chủ động hôn lên môi anh, rồi dịu dàng gọi anh: "Ông xã."
Đuôi mày nhướng lên thể hiện rất rõ ràng những rung động mãnh liệt nơi đáy lòng Liên Hách Duy mà không ai có thể cảm nhận được. Anh ngậm lấy đôi môi cô gần trong gang tấc, đầu lưỡi bá đạo chui vào miệng cô, quấn quít lấy lưỡi cô làm nụ hôn sâu hơn.
Bàn tay ấm vuốt ve khắp cơ thể quyến rũ, thăm dò vào vùng cấm địa mê hoặc. Với sự xâm nhập của ngón tay, giữa hai chân giật mạnh, hai cánh hoa đáng thương run rẩy, như cầu xin người đàn ông mau hái.
Liên Hách Duy đương nhiên không khách khí, hai ngón tay khẽ vân vê nhào nặn cánh hoa, sau đó hơi dùng lực ấn xuống.
"Ư a..." Chỗ đó bị anh xoa đến vừa đau vừa nóng, cả khi chảy ra một chút mật dịch cũng không thể dịu lại.
Lần này ngón tay dường như vô tình tiến vào trong hoa môi, tìm thấy nơi cất dấu hạt trân châu nhỏ, xoa nắn khắp nơi và ấn lên nó.
"A a ——!" Cố An Mạt không thể chịu đựng cong thắt lưng, liều lĩnh kẹp chặt hai đùi. Bên dưới hồi lâu vẫn chưa đạt được sung sướng bắt đầu trở nên nóng nảy, khẩn thiết muốn được lấp đầy.
Liên Hách Duy ôm cô lên giường, để cô quỳ xuống. Anh áp tới từ sau lưng, bóp hai cánh mông cô, ưỡn lưng một cú, vật to lớn lập tức đâm thẳng vào.
"A a..." Cơ thể chúi về phía trước một cái, mái tóc dài và cặp tuyết nhũ cũng đồng thời đung đưa.
"Bà xã... Bà xã..." Liên Hách Duy thân mật hôn đầu vai cô, ánh mắt thoáng nhìn thấy cặp vú run rẩy như gợn sóng. Đôi mắt anh tối lại, một tay dứt khoát nắm lấy một bên, ra sức nhào nặn.
"A a... Ưm... Ông xã... Sâu quá..." Lực va chạm của người đàn ông phía sau hoàn toàn trái ngược với tiếng gọi dịu dàng của anh, cực kỳ dữ dội đâm vào sâu thẳm trong cô, bị đụng đau không chỉ có hai bên mông, thậm chí cô còn cảm thấy xương cốt toàn thân đều bị anh nghiền nát.
hoa huy*t dường như đã quen việc, từng nếp từng nếp thịt bao quanh vật nam tính, mỗi một lần dây dưa đều làm nó kiêu ngạo sưng to thêm một chút, theo đó khiến hoa môi mở ra càng rộng.
Đây là cơ hội tốt để anh vào sâu hơn, vì thế Liên Hách Duy bỗng dưng rút toàn bộ ra, sau đó lại đâm mạnh vào ——
"A a ——! Đừng mà ——!" Nháy mắt tiếng rên rỉ của Cố An Mạt biến thành tiếng kêu sợ hãi, suýt chút nữa là cô ngã ập xuống. Nửa người dưới như bị xé rách thành hai nửa, vật nam tính bên trong dường như càng to dài hơn.
Điên cuồng càn quấy trong hoa huy*t ướt át, vách thịt liên tiếp co giật, theo vật nam tính từng vòng xâm nhập tận hoa tâm.
"Aha... Hách Duy... Xin anh... Đừng nữa... A..." Từng cơn khoái cảm lần lượt ùa về, cô chỉ có thể run rẩy phát tiết. Cuối cùng, cơ thể cô cũng mềm oặt đi.
Khi sắp ngã xuống giường, cánh tay dài của Liên Hách Duy giữ lấy eo cô, một tay đỡ cả người cô lên.