Mộng Lệ Hoa Lạc

Chương 7-4




Cũng chính là mười lăm năm trước, đêm trước đăng cơ, Đông cung Lũng quý phi bãi gia yến chiêu đãi Tây cung Tử quý phi, đám người ở tiệc chiêu đãi lúc ấy là Đông Phương Tuấn Lạc chuẩn bị vì đế cùng với Nam Cung Nghi đại nhân, thư đồng thái tử Nam Cung Hiên Dật, một hồi đêm yến không hơn không kém Hồng Môn Yến, nhưng Lũng quý phi cùng Tử quý phi quan hệ rất tốt, thế cho nên không ai nghĩ một nữ nhân thế nhưng ngoan độc đến mức ngay cả tỷ muội tối thân thiết của mình cũng hãm hại, lòng muông dạ thú rốt cục ẩn nhẫn không được, lấy tính mạng chính mình làm tiền đặt cược, hạ độc đồ ăn. Đông Phương Tuấn Lạc còn nhớ rõ tình cảnh đêm đó, Tử quý phi là mẹ ruột, Lũng quý phi là nhị nương, đèn cung đình sáng ngời, đầy trời tinh không nhiệt độ mát mẻ, một thân hoa phục Lũng Niệm Từ đứng ở cửa Từ Vĩnh Cung chờ Tây cung tử Thái Hậu đến, thái độ thân thiết làm cho người ta ấm áp, Đông Phương Tuấn Lạc gặp được Lũng Niệm Từ liền thân thiết đi lên, lúc ấy tuy còn nhỏ tâm tư hắn đã có điểm nho nhỏ phức tạp, tuy rằng không tin Lũng Niệm Từ muốn hại hắn, nhưng cũng biết chính mình phải làm Hoàng Đế, kết quả Lũng Niệm Từ lấy thân thử độc, lừa một bàn mọi người ăn đồ ăn, Đông Phương Tuấn Lạc không muốn ăn, Hiên Dật là thư đồng thái tử, biết hắn không muốn, lúc ấy liền chơi một hoa chiêu nhỏ lặng lẽ thay hắn ăn mấy thứ trong bát, thế mới cứu hắn một mạng. Kết quả một đám người ăn xong liền ngã xuống, người ăn nhiều người ăn ít, trúng độc bỏ mình hay nổi điên đều có, mà cha Hiên Dật, Nam Cung Nghi cũng là chết ở trận cung biến này…… Tử điên vô số, ngay cả Tây cung Thái Hậu cũng…… Từ nay về sau Đông Li quốc Thái Hậu chỉ có một người, đó là người vẫn yêu thương tiểu Hoàng Thượng Lũng quý phi, Nhị nương tốt của hắn…… Nhớ khi đó Đông Phương Tuấn Lạc do sợ quá mà lạnh run, Lũng Niệm Từ lại tưởng dấu hiệu trúng độc, Hiên Dật bởi vì thay Đông Phương Tuấn Lạc ăn mấy thứ gì đó, sau khi cứu trở về lại bị bệnh cả đời, hiện tại Nam Cung Hiên Dật ngoài mặt tiêu sái thân thể cũng đã chịu không nổi, trong cơ thể kinh mạch thác loạn, may mà…… Nam Cung Hiên Dật thường nói một câu đó là: “A Li, may mắn lúc ấy lão vu bà chính là muốn hạ độc ngốc ngươi, cho nên hạ lượng không nhiều lắm, nếu không ta hiện tại cũng mất mạng”



Mỗi khi nhớ lại Đông Phương Tuấn Lạc đều là cười, cười đến rét lạnh dọa người. Hắn không làm bộ ngốc, ngược lại là ăn sau trở nên trì độn, cùng người bình thường không khác là mấy, tâm địa cực kỳ thuần khiết, đơn thuần…… Đây là vì sao? Chỉ sợ chỉ có những người tham dự năm đó là biết, đây cũng chính là nguyên nhân vì sao Lũng Niệm Từ đối hắn yên tâm như vậy. Về sau Hiên Dật làm bộ mất trí nhớ, Lũng Niệm Từ tin phật, cũng không nỡ chặt đứt Nam Cung gia mầm mống, đem Hiên Dật đưa đến Nam Lăng đất phong làm một vương tử khác họ, nếu không phải Đông Phương Tuấn Lạc lần này đại hôn, chỉ sợ còn không bước vào Biện Kinh được một bước. Mười lăm năm, mười lăm năm qua Đông Phương Tuấn Lạc luôn làm bộ đơn thuần bảo mệnh, ngốc chút, hoang đường chút, giống như ngủ đông mười lăm năm, mười lăm năm ở trong cung bồi dưỡng lực lượng, mà bên ngoài càng có nhiều điểm mạch lạc, chỉ đợi phát triển lớn mạnh. Hắn cần căn cơ, cần bạc, cần chế tài có thể hòa bình áp chế phát triển của Lũng thị cũng đồng thời phát triển lực lượng của hắn. Lừa gạt địch nhân là việc hắn tối thường xuyên làm, mang theo mặt nạ sinh hoạt mười lăm năm, là từ khi nào thì bắt đầu mệt mỏi? Lần này Hiên Dật cùng Trí Năng cao tăng chính là bước đầu tiên của Đông Phương Tuấn Lạc, hơn nữa là liên hoàn chiêu thứ nhất, chỉ cần một người có nhược điểm, sợ không tìm thấy điểm đột phá sao? Làm nhiều việc khuất tất nên tâm thần không yên, nàng như thế nào có thể nghĩ người trời sanh tính cao ngạo, không dễ khuất phục Bồng Lai cao tăng cư nhiên lại là người của hắn Đông Phương Tuấn Lạc?!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.