Mộng Giang Hồ

Chương 44: 44: Cô Thứ Nhất Tỏ Ra Hiểu Biết




Lại thêm một vụ nổ kinh thiên động địa nổ ra, uy lực thậm chí đáng sợ hơn cả quả cầu năng lượng của Vạn Niên Thông lúc nãy nữa.

Cả một khu vực rộng lớn lại bị san bằng, cũng may là khu rừng này rộng bạc ngàn vô biên vô giới, nếu không thì cây cối bị hủy hoại nhiều như thế này, chắc chắn sẽ ảnh hưởng tới hệ sinh thái của môi trường. À mà trong khu rừng này chỉ toàn thực vật với vong hồn ác linh, chắc cũng không phải vấn đề gì to tát chứ nhỉ?

Rầm ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!! Oẳng oẳng ~~~~~~~~!!!

Tuy đã nhanh chân bỏ chạy, nhưng vẫn không thoát khỏi việc bị dính phải năng lượng đáng sợ do vụ nổ phát tán ra, lúc này cơ thể của Hao Thiên Khuyển nhuộm đầy máu rơi ngã mình trên mặt đất, còn Dương Kiệt và Hoàng Dung do được Hao Thiên Khuyển dùng thân chắn cho, nên vẫn bình an vô sự.

“ Gâu gâu, mẹ kiếp, không ngờ tên “ ma cây” đó lại có khí phách như vậy, dám tự nổ để hủy diệt kẻ thù, chỉ cần chậm chân thêm chút nữa thôi không chết cũng thành tàn phế rồi.” Sắc mặt của Hao Thiên Khuyển khó coi vô cùng, đặc biệt là nhìn thấy lớp lông đen bóng của mình lúc này máu đỏ nhuộm đầy, cắn răng hậm hực nói.

“ không, không sao chứ??” Dương Kiệt vội vã chạy tới bên cạnh quan tâm hỏi han. Ngay cả Hoàng Dung cũng tỏ ra lo lắng không kém, tuy cả hai không ưa gì nhau, nhưng người ta đã dùng thân che chắn cho mình, quan tâm lo lắng cũng là chuyện hiển nhiên.

“ Gâu, vẫn chưa chết.” Bộ mắt đui sao mà còn hỏi câu ngớ ngẩn đó, Hao Thiên Khuyển lập tức trợn mắt trắng đáp lại.

Hoàng Dung nhanh chóng từ trong nhẫn Càn Khôn của mình rút ra một viên Cửu Hoa Ngọc Lộ Uyển nhét vào trong miệng của Hao Thiên Khuyển, lực thuốc nhanh chóng phát huy tác dụng, vết thương trên cơ thể lập tức được cầm máu, không có vấn đề gì quá nghiêm trọng nữa.

“ Khỏe rồi, kẻ định đã tự nổ, giờ chúng ta quay về chổ cũ thu thập xác của Vạn Niên Thông thôi.” Kẻ thù đáng sợ đã tự sát, Dương Kiệt tỏ ra phấn khích tột cùng, cuối cùng thì cũng đã có thể thu thập đủ nguyên liệu để luyện chế Tam Tiêm Kích của mình rồi.

“ Nếu ngươi muốn chết sớm thì cứ đi mà lượm xác của Vạn Niên Thông.” Dương Kiệt vừa định dẫn theo Hoàng Dung chạy nhanh về phía Vạn Niên Thông vừa phát nổ chuẩn bị công việc “ moi xác vĩ đại”, Hao Thiên Khuyển mang theo vẻ chế giễu lạnh lạnh lên tiếng.

“ Hả, ý của ngươi là …….” Gào gào gào gào ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!

Dương Kiệt còn chưa kịp hỏi cho ra lẽ, tiếng kêu gào “ đầy quen thuộc” của Vạn Niên Thông đã cất lên. Nếu như đứng ở hiện trường gần nơi Vạn Niên Thông vừa tự nổ, sẽ lập tức nhìn thấy mảnh vụn thân cây của nó đang phát sáng rực rỡ, vụn cây lắc lư rung chuyển dữ dội và ngừng dịch chuyển sát nhập vào nhau, như vẻ đang hàn gắn phục hồi vậy.

“ Đó, đó là …..” Tuy không thể nhìn thấy tình hình ở phía xa, nhưng tiếng gào thét kinh hãi đó chứng tỏ Vạn Niên Thông vẫn chưa chết.

“ Ngươi tưởng đối phương ngu hay sao mà đi tự vẫn trong khi nó vẫn đang chiếm ưu thế về thực lực? Nó chỉ là sử dụng thần thông bổn mệnh, chấp nhận giáng xuống một cấp để phát nổ cơ thể, chỉ trong chốc lát là có thể phục hồi như xưa thôi.” Tuy Vạn Niên Thông chấp nhận hy sinh bị giáng xuống một cấp, nhưng thực lực vẫn vô cùng lớn mạnh, huống chi bây giờ Hao Thiên Khuyển bị thương không nhẹ, tuy không ảnh hưởng tới khả năng chiến đấu, nhưng hoàn toàn không hưởng lợi được điều gì cả.

ực ực ~~~~~!!

"Nếu như thế chẳng khác nào lúc nó đánh không lại lại tự nổ để tiêu diệt kẻ thù, như thế thì còn ai có thể đánh bại được nó nữa chử??"

" Đồ ngốc, ngươi tưởng tự nổ như thế vui lắm sao?? Muốn tự nổ là tự nổ một cách thoải mái vô điều kiện? Cách này chỉ có thể lâu lâu sử dụng một lần mà thôi." Hao Thiên Khuyển dùng ánh mắt như nhìn thẳng khờ nhìn vào Dương kiệt, chế giễu nói.

Tuy sau lần tự nổ lúc nãy, nó sẽ không thể làm điều đó thêm lần nữa, nhưng tình hình không khả quan chút nào. Chẳng lẽ phải như lời con heo mập kia bỏ chạy?? Không được, bổn cẩu gia mới hùng hổ tuyên bố xong, tuyệt đối không thể mất mặt bỏ chạy như thế được.

“ Gâu gâu, rốt cuộc lão già kia làm gì mà lề mề thế này? Tới giờ mà vẫn chưa thấy xuất hiện. Chẳng lẻ lão đợi cả nhóm chết hết rồi mới tới đây hốt xác à??” Trong đầu lóe qua hình ảnh gầy ốm của Cửu thúc, Hao Thiên khuyển không tự chủ hậm hực chửi nhỏ một tiếng.

“ Con cẩu kia, không được vô lễ với Cửu thúc ~~~~!!!” “ Thôi, thôi, bỏ đi, giờ rốt cuộc phải làm sao đây??” Nhìn thấy Hoàng Dung lại muốn lao vào ăn thua đủ với Hao Thiên Khuyển, Dương Kiệt nhanh chóng cản lại, mang theo vẻ mặt lo lắng hỏi.

Xịt xịt ~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!

Hao Thiên Khuyển khẽ dùng mũi hít nhẹ vài cái, trên môi đột nhiên lộ ra nụ cười đắc chí: “ haha, bổn cầu gia đã ngửi thấy mùi của lão già đó rồi, lão đang di chuyển nhanh về hướng này, chắc khoảng một khắc giờ nữa sẽ có mặt, thực lực của lão lúc này …….”

“ sao? Sao? Cửu thúc như thế nào???” Hoàng Dung tỏ ra nôn nóng sốt ruột hỏi.

“gâu, không nói cho ngươi biết, xì ~~~~~!!!” “ Ngươi ~~~~~~~!!!!” “ Thôi, thôi, stop giùm cái, nhức đầu quá ~~~~~!!!” Dương Kiệt tỏ ra đau đầu vô cùng, Hoàng Dung với Hao Thiên Khuyển cứ như chó với mèo thế này quả thật nhức đầu khó xử quá đi.

Một khắc giờ??? Một khắc giờ bằng mười năm phút, nghe thì không quá nhiều, chớp mắt cái là qua ngay. Nhưng vấn đề là kẻ địch có cho mình chờ đợi một khắc giờ mới là vấn đề.

Lúc này đã có thể nhìn Vạn Niên Thông đã gần như hồi phục, chỉ khoảng vài phút nữa là có thể tiếp tục lao tới xé xác nhóm mình ra cho mà xem, đừng nói là mười năm phút, trụ được năm phút đã phải cầu trời bái phật rồi.

Dương Kiệt nghĩ ra được vấn đề, Hao Thiên Khuyển tất nhiên cũng đã nghĩ tới, lúc này nó đang lộ ra vẻ trầm tư suy ngẫm, có chút do dự không quyết.

Gào ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!

Không cho Hao Thiên Khuyển có thời gian suy tư do dự quá lâu, Vạn Niên Thông đã hoàn thành quá trình hồi phục của mình, tiếp tục hùng hổ lao tới tấn công kẻ thù của mình.

“ mẹ kiếp, tưởng bổn cẩu gia sợ sao?? Bổn cẩu gia quyết định rồi, chơi lớn với mày một phen ~~~!!! Thiên Cang Tam Thập Lục Biến Hóa, Lục Giáp Kỳ Môn, mở ~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!” Chỉ thấy cơ thể của Hao Thiên Khuyển lần nữa phình to ra, bắp thịt cuồn cuộn, toàn thấp nhấy nháy ánh sáng lục sắc.

Lục Giáp Kỳ Môn, một trong Tam Thập Lục Phép Biến Hóa, có thể buff cho người thi triễn một sức mạnh phi thường khi rơi vào trạng thái chiến đấu.

Chỉ là khi kích hoạt bí thuật này sẽ tiêu hao không ít thần lực trong cơ thể của Hao Thiên Khuyển, nếu như không phải rơi vào thời khắc khó khăn, Hao Thiên Khuyển tuyệt đối không muốn sử dụng tới nó vì thần lực trong cơ thể đã không còn nhiều. Tuy lúc này sử dụng hết, từ từ cũng có thể hồi phục lại, nhưng thời gian hồi phục không có vài năm, vài chục năm cũng đừng mong tích tụ đủ số thần lực như lúc này.

Nhưng vào thời khắc này, không có thời gian để cho nó do dự nữa, đành liều thôi!!

“ Thiên Cang Tam Thập Lục Biến Hóa!! Chưởng Ác Ngũ Lôi, đánh ~~~~~~~~~~~~~~!!!” Chi phải giơ cao lên vỗ mạnh xuống, trên bầu trời mây đen đang tu tập lại với tốc độ chóng mặt, không ngừng xoay chuyển hình thành một lỗ hổng hình tròn khổng lồ.

Đùng đoàng ~~~~~~~~~~~~~~~~!!

Nhất thời sấm chớp nổ vang gầm trời, đứng ở dưới mặt đất có thể nhìn rõ sấm sét màu tím xanh đang tụ tập lại với tốc độ cực nhanh, có thể giáng xuống “ mục tiêu” ở phía dưới bất kỳ lúc nào.

Vạn Niên Thông đang hùng hổ lao tới nhanh chóng chững lại, toàn thân run rẩy đầy sợ hãi. Sấm sét vốn dĩ là khắc tinh của thực vật, huống chi một thực vật gian tà như Vạn Niên Thông trưởng thành bằng cách hấp thu vong hồn ác linh chứ.

“ Nổ ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!!” Hao Thiên Khuyển ngẩng cao đầu nhìn về phía sấm sét đang hội tụ, miệng hét lớn một tiếng.

Đùng đoàng ~~~~~~!!! Roẹt roẹt ~~~~~~~!!!

Gào gào gào gào ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!

Hứng chịu liên hoàn sét vào người, Vạn Niên Thông kêu gào đầy thảm khốc, thân cây cháy khét không ngừng bốc khói bốc lửa, lá cây trên thân bốc cháy dữ dội, trực tiếp từ trên không trung ngã lăn lộn xuống mặt đất, lửa không ngừng lem qua vô số mảnh vụn thực vật ở xung quanh, hình thành biển lửa kinh hoàng trong nháy mắt, khiến khu rừng vốn dĩ chìm trong màn đêm vô tận đột nhiên rực sáng như ban ngày ở thế giới bên ngoài vậy.

“ Má ơi, cháy rừng, chẩu nhanh ~~~~~~~!!!” Hiện tượng cháy rừng một khi xảy ra, thiệt hại ảnh hưởng tuyệt đối đáng sợ, Dương Kiệt nhanh chân kéo lấy Hoàng Dung vẫn còn đang ngơ ngác chôn chân ở đó quay đầu bỏ chạy, dám ở lại không chừng bị thành heo quay cho mà xem.

Ngay sau khi thi triển hai thần thông uy lực kinh người, cơ thể của Hao Thiên Khuyển thêm lần nữa xì hơi, lần này thậm chí không giữ được một nửa thể tích so với thể tích lúc ban đầu nữa. Đôi mắt “ bóng đèn” cũng bị hạ độ sáng xuống, trên mặt lộ ra vẻ mệt mỏi suýt chút thở không ra hơi nữa.

Chỉ chút nữa thôi, nếu như thần lực trong cơ thể mạnh thêm một chút nữa thôi, hoàn toàn có thể hóa kiếp tên khốn đó! Hao Thiên Khuyển mang theo vẻ mặt bất cam quay đầu bỏ chạy theo Dương Kiệt trước khi lửa lan sang tới bên này.

Gào gào ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!

Tiếng gào thét của Vạn Niên Thông vẫn vang lên liên miên không dứt, chứng tỏ đòn tấn công của Hao Thiên Khuyển chưa thể lấy mạng được nó. Tất nhiên, trọng thương chắc chắn là không thể tránh khỏi rồi.

Rầm ~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!!

Sau khi cố gắng dập tắt lửa cháy trên cơ thể, Vạn Niên Thông nhanh chóng từ dưới mặt đất bật dậy, lúc này toàn thân cháy đen như cục than khổng lồ, miệng không ngừng gào phát ra những tiếng kêu thét đầy căm phẫn, nó hận, hận không thể phang thây xẻ thịt kẻ thù của mình ra nhiều mảnh mới có thể làm nguôi đi nỗi đau khổ mà mình phải hứng chịu.

Gào ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!

Chi phải giơ lên vẫy quét thành một đường tròn ngay trước mắt, thực vật cây cối ở vòng ngoài không bị ảnh hưởng bởi đám cháy tựa như được mọc thêm đôi chân, nhanh chóng di chuyển xuất hiện ngay trước mặt nhóm Dương Kiệt, tầng tầng lớp lớp hình thành “ bức tường thành” vững chắc cản ngay trước mặt khiến cả nhóm không thể tiếp tục bỏ chạy nữa.

“ Phì Lũ Bạo Liệt Quyền, tránh đường cho bổn thiếu gia mau ~~~~~~~~~~~!!!” Một cú đấm khí khổng lồ đấm thẳng về “ bức tường thành” ở trước mặt, cây cối thực vật lập tức bị đánh tan nát vỡ vụn ra hết, nhưng anh ta còn chưa kịp vui mừng, lập tức lại thêm vô số “ vật thế thân” khác lao tới bù đắp vào chỗ khuyết, nhất thời không thể phát huy được hiệu quả gì cả.

Không chỉ Dương Kiệt, ngay cả Hoàng Dung cũng rút Đả cẩu Bổng ra không ngừng tung đòn về phía trước hòng mở đường máu bỏ chạy, thế như cho dù cả hai cố gắng cỡ nào, cũng thể nào nhanh bằng số lượng cây cối thực vật mới lao vào bổ sung chỗ khuyết, nhất thời bế tắc không biết phải làm sao.

Dương Kiệt tỏ ra nôn nóng sốt ruộc vô cùng, vì Vạn Niên Thông đã gần như phả hơi nóng vào phía sau gáy, phía trước lại bị tắc đường, phải làm sao đây??

Gào ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!

Tiếng gào lớn đinh tai nhức óc vang lên khiến Dương Kiệt và Hoàng Dung phải dùng tay bịp chặt lại miệng, nhưng vẫn không khỏi choáng váng đầu óc, cả hai không kềm được biến sắc khi cảm nhận áp lực đáng sợ đè thẳng vào người, nếu như không phải nhanh tay dìu lấy nhau, e rằng cả hai đã té ngã xuống mặt đất mất tiêu rồi.

Vạn Niện Thông đã đuổi tới rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.