Món Đồ Chơi Trả Thù

Chương 36




Đương sự hai bên đều đã đi rồi, mọi người đương nhiên cũng tan. Biết rõ chuyện này có khuất tất, nhưng liên quan tới thể diện hoàng gia, Viên Thiên Dã lại không truy cứu, ai nấy cũng đều ngậm miệng, không có bàn tán. Uyển Hoa quận chúa bị Viên Thiên Dã lật tẩy, không muốn tiếp tục ở lại nhưng người ta cũng không nói gì, nếu nàng cứ thế bỏ đi khác nào chột dạ vì thế đành ngồi yên một chỗ như sắc mặt không được tốt lắm.

Uyển Hoa quận chúa làm như vậy, Đan Dương công chúa cũng bị mất mặt nhưng nàng đã sớm lạnh tâm đối chất nữ không có đầu óc lại tâm thuật bất chính này, lúc này không biết là thương tâm hay khổ sở. Nàng nhận lời ủy thác của Thẩm Tử Dực, đảm nhận trọng trách gia chủ đón khách, lúc này vừa sai người đem thùng giấy đến để Phò mã kiểm phiếu, vừa lên tiếng để điều tiết không khí” được rồi, chỉ là chút việc nhỏ mà thôi. Mọi người vất vả đến Thẩm viên chơi đùa, không cần để những việc này làm mất hứng, ai nấy đều một bụng thi thơ, nhân dịp món điểm tâm thứ hai chưa đưa lên, chúng ta làm thơ đi rồi đọc cho mọi người cùng nghe”

“Thơ thì ta không có, nhưng ta lại muốn Đan Dương công chúa truyền cho cách bảo dưỡng nhan sắc nha” một người có vẻ đứng tuổi lên tiếng đùa vui.

Mọi người đều tươi cười, đồng loạt khen Đan Dương công chúa biết cách chăm sóc sắc đẹp, ồn ào muốn nàng chỉ dẫn, nhất thời không khí trong nhà thủy tạ lại trở nên náo nhiệt.

Dưới tàng cây cổ thụ, Lâm Tiểu Trúc nhìn theo bóng dáng Viên Thiên Dã, nhẹ nhàng thở dài một hơi, vươn tay xoa ngọc bài trong cổ mình. Vừa rồi nàng làm như không có chuyện gì nhưng thật ra trong lòng cũng không được bình tĩnh. Đời này, nàng có hai bí mật, một là xuyên qua, hai chính là khối ngọc bài lão gia tử cho nàng. Chuyện xuyên qua sẽ là bí mật nàng giấu trong lòng cả đời, dù là ai nàng cũng sẽ không nói ra. Còn khối ngọc bài, lão gia tử đã từng dặn dò đừng để người khác biết, vì nó là đại diện cho thân phận của hắn, một khi lộ ra, nàng không biết sẽ ảnh hưởng tới nàng và lão gia tử thế nào. Trước khi nàng tự mình đạt được tự do, nàng sẽ không để lộ ra. Không ngờ hôm nay lại bị người ta nhìn thấy, mà Thẩm Tử Dực cũng đã biết được đó là gì, nếu không hắn đã không lộ ra vẻ kinh hãi như thế.

Cũng may là chỉ một mình hắn thấy, nếu nàng cầu xin hắn đừng nói ra,chắc hắn sẽ đồng ý thôi.

Nghĩ đến đây, Lâm Tiểu Trúc lại nhìn về phía thuyền hoa, không ngờ Thẩm Tử Dực đang nhìn về phía này, thấy nàng, Thẩm Tử Dực mỉm cười gật đầu, tựa như muốn làm cho nàng an tâm.

Lâm Tiểu Trúc cũng mỉm cười, khẽ gật đầu với hắn.

Hắn hiểu được ý của nàng là tốt, khi nào có cơ hội sẽ giải thích với hắn.

Lý đầu bếp cũng là người dày dạn kinh nghiệm, tuy Lâm Tiểu Trúc xảy ra chuyện nhưng hắn biết có công tử ở đây, lại thêm Viên Ngũ Nương thì không tới lượt hắn quan tâm mà nhiệm vụ chính của hắn là làm tốt điểm tâm. Cho nên mặc kệ bên kia huyên náo ồn ào, hắn cũng không kích động, chăm chú tập trung cho điểm tâm vào chảo, tỉ mỉ trang trí đĩa ăn. Điều này làm Lâm Tiểu Trúc vô cùng hài lòng.

Thật ra Viên Ngũ Nương cũng đang trang trí đĩa ăn, nghe tiếng kêu của Lâm Tiểu Trúc cũng bị dọa đến nhảy dựng lên nhưng thấy Thẩm Tử Dực đã cứu được nàng, lại có Viên Thiên Dã đưa nàng đến dưới táng cổ thụ cho nên mới yên lòng, lúc này mới chạy đến hỏi” Tiểu Trúc cô nương, ngươi cứ ở đây đi, chút nữa để ta mang điểm tâm đến nhà thủy tạ cho”

Lâm Tiểu Trúc cười nói:” Không cần. Chuyện như vậy nàng làm một lần không có khả năng làm lần thứ hai, ta không rời khỏi tầm mắt mọi người là sẽ không sao” lại phân phó” ngươi lấy mấy phần bánh ngọt đưa tới chỗ các đầu bếp của Đoan vương phủ đi”

Lý đầu bếp nghe vậy ngừng tay, liếc mắt nhìn nàng” Tiểu Trúc cô nương, như vậy có tốt không ?”

“Đây là chút tâm ý của chúng ta, ăn hay không tùy bọn họ” Lâm Tiểu Trúc đáp. Vừa rồi nếm qua hoa hồng bách quả mật cao khiến nàng có chút kính trọng đối với đầu bếp của Đoan vương phủ, cho nên đem thức ăn của mình đưa qua cũng là thể hiện sự tôn trọng. Hơn nữa nàng cũng muốn thả con tép bắt con tôm, tìm cơ hội nếm thử hai món điểm tâm kế tiếp của bọn họ. Với đầu lưỡi mẫn cảm của nàng, đã ăn qua sau này nhất định có thể làm ra y như bọn họ.

Hai đội lấy cây cổ thụ là ranh giới, dù cách nhau không xa nhưng cũng không để ý tới ai, có nhìn thấy cũng coi như không, càng không nói chuyện, điều này cũng là để tránh hiềm nghi. Lát sau, Viên Ngũ Nương cầm một khay hoa hồng bách quả mật cao quay về” bọn họ nhận bánh kem rồi còn khách khí nói cảm ơn” lại chỉ vào cái khay trên tay” còn đáp lễ nha” . Tuy nói vậy nhưng sắc mặt lại không vui” có tiểu tử thấy bánh của chúng ta đáng yêu, muốn đưa tay lấy đã bị đại sư phụ ngăn lại, không cho hắn ăn. Theo ta thấy, lần sau đừng tặng nữa”

Lâm Tiểu Trúc cũng không để ý, vừa đem điểm tâm mà Lý đầu bếp đã chiên xong đặt lên khay, vừa nói” chuyện đó cũng bình thường, bọn họ sợ chúng ta kê đơn, không thể làm ra món ngon, quay về quận chúa sẽ không tha cho bọn họ nên cẩn thận một chút vẫn hơn. Mặt khác đang lúc bận rộn, ăn uống dễ làm phân tâm, dẫn tới sự cố. Khi trận đấu chấm dứt, bọn họ nhất định sẽ ăn”

Viên Ngũ Nương nghĩ nghĩ gật đầu, cười nói” Tiểu Trúc cô nương, không ngờ ngươi tuổi còn nhỏ mà lại suy nghĩ chu toàn như vậy”

Lâm Tiểu Trúc cười cười, không nói gì.

Một thị nữ của Đan Dương công chúa đi đến, từ xa đã lên tiếng” món điểm tâm thứ hai đã làm xong chưa ? nếu xong thì bưng lên đi”

“Xong rồi, đến ngay đây” Lâm Tiểu Trúc quay đầu đáp.

Thị nữ đi đến bên cạnh Lâm Tiểu Trúc nói” kết quả vòng thi đấu thứ nhất đã có nhưng Phò mã nói đợi kết thúc sẽ công bố một lần”

Lâm Tiểu Trúc liền biết vòng thứ nhất hẳn là mình thắng, nếu không Phò mã sẽ không tuyên bố kết quả. Xảy ra chuyện vừa rồi, nếu lại tuyên bố Viên phủ thắng sẽ giống như ở trước mặt mọi người cho Uyển Hoa quận chúa một tát tai, làm nàng mất mặt. Làm việc cũng không nên làm quá mức nếu không sẽ khiến chó cùng rứt giậu, đến lúc đó xảy ra chuyện quá khứ thì không tốt. Phò mã làm như vậy coi như là cho Uyển Hoa quận chúa cơ hội xoa dịu cảm xúc, cũng là vì tốt cho Viên phủ.

Lâm Tiểu Trúc liền đem khay đưa cho Viên Ngũ Nương, bản thân mình cũng cầm một phần, thấy đám người A Sinh cũng đã chuẩn bị xong liền nói” đi thôi” nàng cùng Viên Ngũ Nương mang món điểm tâm thứ hai lên nhà thủy tạ.

“Đây là cái gì?” Đan Dương công chúa thấy Lâm Tiểu Trúc vẫn vui vẻ tươi cười, không hề bị ảnh hưởng bởi chuyện vừa rồi, hảo cảm với nàng lại tăng thêm hai phần. Thấy đem một khối hình tròn, gở giữa dùng màu đỏ và hồng cánh sen tạo thành hình cánh hoa, vô cùng đáng yêu đưa đến trước mặt mình, tò mò ngẩng đầu hỏi.

“Đây là bánh khoai sọ thúy da chân giò hun khói, mời các quý nhân thưởng thức” Lâm Tiểu Trúc phân phát điểm tâm xong liền lui sang một bên.

Nữ đầu bếp của Đoan vương phủ mang điểm tâm lên, thấy điểm tâm của Lâm Tiểu Trúc nhịn không được nhìn thêm một cái. Chân giò hun khói và khoai sọ có thể làm thành bánh ? chưa từng thấy ai làm qua nha.

Các nàng cũng đem điểm tâm đặt lên bàn rồi giới thiệu” đây là tơ vàng thiêu mạch”

Tơ vàng thiêu mạch? Lâm Tiểu Trúc ngẩn người vội nhìn sang. Chỉ thấy trên cái chén tinh xảo, nhỏ như ly trà có một đóa hoa đang nở rộ, giữa cánh hoa là hoàng kim sắc tế ti, trong suốt, rất đẹp mắt. Trong lòng thở dài một hơi, không cần ăn cũng biết bên trong dùng vi cá, canh loãng sở bạo chế mà tạo thành. Đây là món điểm tâm sang trọng, vật liệu quý báu, bánh khoai sọ thúy da chân giò hun khói của nàng không thể so bằng. Kiếp trước nàng xuất thân bình dân, những nơi từng ăn qua cũng chỉ là các hàng quán bình dân, tuy kiếp này được lão gia tử chỉ dạy vài ngày, học nghề với ba vị giáo tập lại có thêm một cuốn thực phổ nhưng tay nghề vẫn không thể sánh bằng ngự trù hoàng gia. Kết quả tỷ thí hôm nay thế nào còn chưa biết được.

Tuy nhiên rất nhanh Lâm Tiểu Trúc đã bình thường trở lại. Hôm nay tham gia trận đấu, nàng chỉ cần mọi người chú ý đến cửa hàng điểm tâm sắp khai trương của mình là được. Mà hiện giờ, bánh kem đã được các tiểu thư quý tộc tán thưởng như thế, chắc sau này sẽ thường sai người đến cửa hàng mua. Chỉ cần thêm vài món mới lạ nữa, việc kinh doanh của cửa hàng chắc sẽ không vấn đề gì. Nàng đã đạt được mục đích thì cần gì phải quan tâm kết quả trận đấu. Hơn nữa, điểm tâm của Đoan vương phủ chú trọng quý báy, mà điểm tâm của nàng lại hướng về sự mới lạ. Món cao sang không phải ai cũng ăn được và cũng không phải lúc nào cũng ăn, phần lớn thời điểm cũng chỉ ăn điểm tâm bình thường. Điểm tâm của nàng giá không cao, hương vị lại mới lạ chắc chắn sẽ trở thành lựa chọn của nhiều người.

“Ah, món này lớp da bên ngoài thơm giòn, khoai sọ hương vị ngọt ngào kết hợp với chân giò hun khói thật hài hòa, ăn rất ngon miệng” Đan Dương công chúa vừa ăn vừa tán thưởng.

Lâm Tiểu Trúc ngẩng đầy, nghiêng người mỉm cười, tỏ vẻ biết ơn. Đan Dương công chúa làm vậy là muốn an ủi nàng vì chuyện vừa rồi sao ?

Mọi người ăn xong cũng nhẹ nhàng gật đầu, đồng ý với nhận xét của Đan Dương công chúa. Vừa rồi ăn bánh kem và hoa hồng bách quả mật cao đều là món ngọt, món này có thêm chân giò làm cho đỡ ngán, cực kỳ hương thụ

Uyển Hoa quận chúa tận lực ngồi yên, cố không để cho mình phạm sai lầm lần nữa, cho đến khi đầu bếp nữ nhà mình mang món tơ vàng thiêu mạch lên liền đắc ý đứng dậy nói” mọi người nếm thử tơ vàng thiêu mạch của nhà ta đi. Nói tới món này thì rất là công phu, nước canh bên trong là nước dùng gà, có thêm chân giò hun khói, ốc khô, đề tiên dao trụ, còn có chân vịt, nấm cùng các nguyên liệu nấu ăn quý báu khác, hầm ít nhất năm canh giờ để mỹ vị của các nguyên liệu nấu ăn dung nhập hết vào nước canh, khi đó sẽ có được một loại nước canh thơm ngon thuần khiết. Sau đó lại bỏ vi cá vào canh hầm thêm vài canh giờ, làm thành lớp da trong suốt. Ăn một miếng này vào, thơm ngon tới tận chân răng, những món khác không thể lọt vào mắt được nữa”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.