Mọi Việc Đều Hợp Chẳng Kiêng Kị Gì!

Chương 5: 5: Cảnh Tổng Thuê Vợ




Lý Đại Trụ cùng Diệp Lăng là bạn từ nhỏ đến lớn.

Quê hương của Diệp Lăng là ở thành phố Đông Hải, một chi nhánh nhỏ ở trong huyện, tức là Huyện Lan, trấn Phong Hoa, thôn Lan Sơn.

Đừng xem thành phố Đông Hải phát triển như vậy, nhưng bên trong, thôn Lan Sơn chỉ là một thôn nghèo nằm dọc theo khe suối mà thôi.

Diệp Lăng dù sao vẫn còn có ba mẹ, chẳng qua ba ba là dượng.

Ba ba ruột của Diệp Lăng đã chết, bởi một tai nạn xe cộ, cho nên mẹ Diệp mới tái giá.

Đương nhiên, đây là ký ức tiền nhiệm của Diệp Lăng cũ.

Diệp Lăng kiếp trước không có cha mẹ, đời này, cũng có thể có một chút cảm giác tình cảm của gia đình.

“Nếu có thời gian, mình phải quay về nhìn thăm họ mới được.”

Diệp Lăng thầm nói một tiếng, vội cầm điện thoại lên, cười nói:

“Đại Trụ a, tiểu tử ngươi bao lâu rồi không có điện thoại cho ta?”

“Lăng tử, ta đây suốt ngày bận bịu công chuyện, nên không có thời gian!”

Lý Đại Trụ sảng khoái cười nói.

“Vậy làm ăn ra sao?”

Diệp Lăng cười nói.

“Tạm được, cũng đủ sống qua ngày thôi.”

“Ừ, vậy là tốt rồi.”

Diệp Lăng cười cười, lại nói:

“Khi nào tới thành phố? Ta phải mời ngươi một chầu mới được, làm một trận hoành tráng.”

“Có thời gian rồi hãy nói, trong khoảng thời gian này ta bận rộn rất nhiều, nếu như ngươi có thời gian, ngược lại hãy quay về một chuyến, mẹ ngươi...nàng”

Nói đến đây, Lý Đại Trụ vội vàng dừng lại.

Diệp Lăng cau mi:

“Mẹ ta sao?”

“Không có việc gì không có việc gì, có thời gian rồi hãy nói.”

Lý Đại Trụ nói tới đây, thì muốn cúp điện thoại.

“!”

Diệp Lăng cũng là kêu nói:

“Đại Trụ, hai ta chơi chung với nhau cũng không phải là một hai năm, nhanh, đừng dấu ta, ngươi còn như vậy, ta liền không nhận người huynh đệ như ngươi.”

Lý Đại Trụ bất đắc dĩ thở dài, nói:

“Lăng tử a, ngươi mấy năm nay vẫn luôn ở bên ngoài, chuyện trong nhà biết cũng rất ít. Cái lão già khốn nạn Triệu Cường kia suốt ngày rượu chè, từ ngày ngươi đi học, hắn càng ngày uống rượu đánh bạc, thiếu không ít tiền, mẹ ngươi phàn nàn vài câu, hắn... Hắn đánh liền mẹ ngươi.”

Diệp Lăng cau mi, tuy nói người này không phải là mẹ ruột của mình, nhưng dù sao bây giờ đã dung hợp với thân thể tiền nhậm Diệp Lăng.

Hơn nữa, hai người linh hồn dung hợp với nhau, loại tình cảm đó Diệp Lăng cũng có.

Nghe được mẹ bị đánh, Diệp Lăng lập tức nổi giận:

“Hắn dám đánh mẹ ta?”

“Ừ, mấy hôm trước có người tới đòi nợ, đem đồ trong nha đập tan tành, Triệu Cường cũng vì vậy mà trút giận lên đầu mẹ ngươi....” Lý Đại Trụ nói.

Lời này là mẹ Diệp Lăng dặn không cho nói, không muốn cho Diệp Lăng biết.

Lý Đại Trụ còn cho là Diệp Lăng đã biết việc này rồi, trong khoảng thời gian ngắn đã lỡ miệng nói hết.

“Tên khốn này!”

Diệp Lăng cắn răng nghiến lợi nói:

“Đại Trụ, ngươi mấy ngày nay chiếu cố mẹ ta nhiều hơn một chút, đừng cho lão Triệu Cường đánh nàng. Một tuần nữa ta về nhà.”

“Được, ngươi lo việc của ngươi đi, ta sẽ chiếu cố nàng.”

Lý Đại Trụ nói:

“Còn...”

“Cái gì?”

Diệp Lăng hỏi.

“Kiều Lệ Tuyết trở lại rồi, nàng nói muốn gặp ngươi một lần cuối.”

“Kiều Lệ Tuyết?”

Diệp Lăng chân mày lần nữa nhíu lại.

Kiều Lệ Tuyết cũng là bạn thân từ nhỏ của Diệp Lăng, cùng Lý Đại Trụ ba người ở chung một thôn.

Ở thờ điểm THCS, Kiều Lệ Tuyết cùng Diệp Lăng cũng đã từng có mấy năm yêu đương.

Về sau, hai người lại học khác trường đại học.

Sau khi lên đại học, Kiều Lệ Tuyết cùng Diệp Lăng liên hệ ngày càng ít, cuối cùng là Lý Đại Trụ không biết từ nơi nào lấy được tin tức, nói là Kiều Lệ Tuyết có bạn trai mới.

Đối với lần đó Diệp Lăng cũng phi thường đau đớn, suốt ngày uống rượu, say sỉn liên miên.

Chẳng qua những thứ này đều là sự tình của tiền nhậm Diệp Lăng.

“Nàng còn muốn gặp ta?”

Diệp Lăng cười lạnh một tiếng, nói:

“Có ý tứ, bất quá ta cũng muốn nhìn nàng bây giờ ra sao?”

“Nàng là cùng bạn trai của nàng đồng thời trở về, bạn trai nàng dường như rất có tiền, lái một chiếc bốn bánh, cái dáng vẻ cao cao tại thượng, thực sự khiến người ta rất chán ghét.”

Lý Đại Trụ nói.

“Có tiền hay không đó là chuyện của người ta, cùng chúng ta không liên quan.”

Diệp Lăng nói:

“Được rồi, một tuần nữa ta sẽ về, đến lúc đó sẽ đi tìm ngươi.”

“Ừ, ta chờ ngươi!”

Cúp điện thoại, Diệp Lăng tự nói:

“Cái tên này, ngược lại vẫn là rất nghĩa khí a.”

Lắc đầu, Diệp Lăng lại bắt đầu luyện chế đan dược.

Năm giờ chiều, Diệp Lăng luyện chế Cảm Mạo Đan cùng Nguyệt Kinh Đan, mỗi loại bên 3 lô, tổng cộng 118 khỏa, thêm buổi sáng, ước chừng 238 khỏa.

Sau khi bán toàn bộ những đan dược này, chí ít có hơn ba mươi vạn.

Diệp Lăng thì thào nói:

“Cũng nên đi mua một ít thuốc, những nguyên liệu còn dư lại này, nhiều lắm có thể luyện được nữa ngày.”

Nghĩ vậy, Diệp Lăng cầm một ít tiền, đi ra biệt thự, hướng về trung tâm tài chính Hoàn Cầu tài đi đến.

Sau khi đi tới, Diệp Lăng sửng sốt trước cảnh tượng trước mắt.

Chỉ thấy tầng 18 cao ốc, vây vô số người, dường như phát sinh chuyện gì đó.

“Có chuyện gì thế?”

Diệp Lăng đang muốn đi qua nhìn náo nhiệt một chút, cũng đúng lúc này, một nam tử trẻ tuổi bỗng nhiên kêu nói:

“Chính là hắn, hắn tới!”

Nhất thời, ánh mắt mọi người đều hướng về Diệp Lăng.

Diệp Lăng lập tức trợn to mi mắt, rốt cuộc là chuyện gì?

“Diệp tiên sinh, Diệp tiên sinh ta cần một viên Nguyệt Kinh Đan.”

“Cảm Mạo Đan, ta muốn Cảm Mạo Đan!”

“Ta cũng muốn Cảm Mạo Đan, đây là 1000 khối.”

Đám người kia nhất thời nháo nhào lên, lập tức vây quanh Diệp Lăng.

Nghe nói như thế, Diệp Lăng lúc này mới yên lòng, nguyên lai là mua đan dược, dọa lão tử giật cả mình.

“Đừng nóng vội đừng nóng vội, tất cả mọi người đều có phần.”

Diệp Lăng vui vẻ cười cười, Thần Tài đến nha, đương nhiên phải thật tốt hầu hạ!

Nếu như là đặt ở địa phương khác, ngày hè người bị cảm thực sự không nhiều lắm.

Duy nhất chỉ có ở thành phố Đông Hải này, hoàn toàn bị khói mù bao phủ, Cảm Mạo quả thực cực kỳ trân quý, hơn nữa mỗi một lần bị cảm, đều vô cùng nghiêm trọng, ho khan phát sốt...

Còn như kinh nguyệt không đều...

Khả năng có rất nhiều hoàn toàn không phân biệt được thời kỳ phát sinh.

Kinh nguyệt không đều có có thể là do bẩm sinh.

Nhưng nhiều hơn, cũng bởi vì sinh lý không tốt, vệ sinh kém, lên giường với nam nhân đưa tới lây vi khuẩn, cũng là nguyện nhân dẫn đến kinh nguyệt không đều.

Nguyệt Kinh Đan của Diệp Lăng, mặc dù bây giờ có thể bán cho các nàng để chữa lành, hơn nữa sau này sẽ không tái phát, nhưng nếu lại không khống chế tốt, thì sẽ tái phát lại.

Cho nên, Diệp Lăng cũng hơn lo.

Nhìn đám người nháo nhào xung quanh, trong lòng Diệp Lăng đang nghĩ, mình có hay không nên mở tiên đan dược?

“Được rồi, hiện tại ta có hai loại đan dược, mở tiệm, sao khi đột phá Tiên Thiên khi đó thì có thể nghiên cứu ra mười mấy loại đan dược...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.