Mối Quan Hệ Mềm Mại

Chương 288: Hủy Diệt




Thụy Đức Lạp Áo đi rồi cách hắn đi cũng giống như lúc hắn tới vô cùng đột nhiên khiến cho người ta có chút không thích ứng kịp.

- Trường Minh vừa rồi không phải chàng nói chỉ có Nghịch Thiên Cấp mới có thể cắt đứt lực lượng của Huyết Hải hay sao? Bây giờ tại sao người đại ca đó của Thụy Đức Lạp Áo cũng làm được không lẽ hắn là...?

Sau một lát Nạp Lan Nhược Yên như là phát giác ra điều gì đó từ trong thân thể hợp nhất của Tứ Hồn Thiên Nữ bước ra nhìn Đông Phương Trường Minh hỏi.

- Đúng vậy đại ca của Thụy Đức Lạp Áo là một tên Nghịch Thiên Cấp cường giả!

Đông Phương Trường Minh gật đầu khẳng định nói.

- Tê! Hắn là ai vậy?

Nạp Lan Nhược Yên nghe thấy Tây Phương Thiên Giới cũng có một cao thủ Nghịch Thiên Cấp thì hít sâu một hơi khí lạnh không nhịn được kinh ngạc hỏi.

- Chuyện đó bây giờ tạm thời nàng chưa cần biết. Mau xuống đó giúp Huyền Thanh sắp xếp lại đội hình đi lần này chúng ta có không ít người vì trận chiến của Nhược Thủy và Thụy Tư Mạn mà bị thương chúng ta cần sắp xếp lại một chút rồi mới có thể tiếp tục xuất phát được!!

Nhưng mà đối với câu hỏi của nàng Đông Phương Trường Minh lại từ chối cho ý kiến chỉ nhàn nhạt nói một tiếng.

- Muội biết rồi!

Nạp Lan Nhược Yên là người thông minh nghe vậy liền không truy hỏi nữa gật đầu một cái sau đó bay xuống Huyết Hải.

- Vù!

Nàng ta vừa đi Đông Phương Trường Minh cũng bước tới trước mặt Nạp Lan Nhược Thủy.

- Sao vậy? Vừa rồi không phải con vui vẻ hay sao tại sao bây giờ lại buồn bã rồi?

Nhìn thấy nàng nhíu chặt mày thì hắn trầm giọng hỏi.

- Trường Minh thiếp chỉ là lo lắng cho Thụy Tư Mạn thúc thúc mà thôi, để cho ông ấy đi theo Thụy Đức Lạp Áo về gặp đại ca hắn thật sự không sao chứ?

Nạp Lan Nhược Thủy nhíu mày nói ban đầu khi vừa nghe Đông Phương Trường Minh nói đại ca của Thụy Đức Lạp Áo thì trong lòng nàng rất vui không chút do dự đồng ý nhưng bây giờ nghĩ lại thì đó chỉ là lời nói phiến diện của Đông Phương Trường Minh nếu như xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì không phải chính tay nàng đã hại chết thúc thúc của mình rồi hay sao?

- Yên tâm đi! Ta có thể khẳng định với nàng tuyệt đối có thể yên tâm đại ca của Thụy Đức Lạp Áo là người như thế nào ta biết rất rõ. Hắn tuy rằng có chút tà dị nhưng làm người rất có uy tín hắn nếu như đã bảo Thụy Đức Lạp Áo đến đây đem Thụy Tư Mạn về Tây Phương thì nhất định sẽ cứu chữa thật tốt cho hắn!!

Đông Phương Trường Minh cười nói.

- Thật sao?

Nạp Lan Nhược Thủy vẫn chưa tin lắm.

- Nếu nàng còn không tin thì ta sẽ lấy danh dự của mình ra lập lời thề có được chưa?

Đông Phương Trường Minh vừa nói vừa đưa tay phải của mình lên bộ dáng giống như thật sự muốn phát ra một lời thời vậy.

- Được rồi! Không cần phải phát ra lời thề đâu thiếp tin chàng là được rồi!!

Nạp Lan Nhược Thủy nghe vậy trầm giọng nói.

- Ừm! Như vậy mới ngoan chứ!

Đông Phương Trường Minh gật đầu một cái.

.....

Thời gian một ngày chậm rãi trôi qua sáng sớm ngày thứ hai!

Khi tất cả đám nhân mã của Lục Tà Đạo và Thần Gia đều đã khôi phục lại trạng thái tốt nhất đoàn người lại tiếp tục lên đường tiến vào Huyết Hải do trước đó đại đa số đám U Linh, Cương Thi bên trong Huyết Hải đã bị dọn dẹp sạch sẽ cho nên đoạn đường này cực kỳ thuận lợi.

Lại qua thêm nửa ngày nữa đoàn người đã tiến vào trong trung tâm của Huyết Hải.

- Ngang!

Đột nhiên lúc này bên tai đoàn người lại vang lên một tiếng long ngâm sau đó chỉ thấy một con Huyết Long do huyết thủy ngưng tụ mà thành từ chính diện hung mãnh xông thẳng về phía bọn họ.



- Ầm!

Thần Tổ lập tức ầm ầm đánh ra một chưởng phá tan Huyết Long.

- Là ai đang lẩn trốn? Mau cút ra đây cho ta!!

Tiếp theo ông ta lại hét vang lên một tiếng.

Âm thanh của Thần Tổ vang vọng khắp Huyết Hải nhưng không có ai trả lời.

- Vút!

Qua đi một lúc lâu từ trong Huyết Hải bỗng nhiên lại có nửa bộ xương khô bay ra.

Nhìn thấy cảnh đó Thần Tổ vung tay phải lên chụp lấy nửa bộ hài cốt sau khi nhìn vào một vài chỗ trên quần áo còn sót lại trên hài cốt sắc mặt liền trầm xuống.

Đông Phương Trường Minh đảo mắt thoáng nhìn qua một chút thì phát hiện thì ra trên quần áo của nửa bộ xương khô đó có một chữ Thần màu vàng nhạt đó chính là tiêu chí của đệ tử Thần Gia.

- Lão Thất nếu ta nhớ không lầm thì khi nãy hình như người có cử một tên đệ tử của chúng ta tên là Thần Huy đi trước dò đường, có phải là là người này hay không?

Thần Tổ đưa mắt liếc nhìn qua Thần Thất Tổ hỏi.

- Đúng vậy! Lão Tổ người này chính là Thần Huy là ai giết hắn hơn nữa còn ném xác ra đây?

Thần Thất Tổ cẩn thận quan sát bộ hài cốt trên tay Thần Tổ một lần rồi trịnh trọng nói.

- Hừ! Việc này còn cần phải hỏi sao người giết Thần Huy chính là người vừa mới ra tay tập kích chúng ta vừa rồi sở dĩ hắn ném xác Thần Huy ra đây chính là vì muốn dẫn dụ chúng ta đuổi theo hắn!

Thần Tổ hừ lạnh một tiếng.

- Lão Tổ như vậy bây giờ chúng ta phải làm như thế nào?

Thần Nam nghe vậy hỏi.

- Tất nhiên là phải đuổi theo đệ tử của Thần Gia chúng ta không thể chết một cách không rõ ràng như vậy được!

Thần Tổ trầm giọng nói một tiếng sau đó hóa thành một đạo hào quang bay thẳng về phía trước.

Đám người Đông Phương Trường Minh thấy vậy lập tức đuổi theo.

Sau nửa canh giờ nữa bọn họ đã nhìn thấy một ngọn núi màu đen xuất hiện trước mắt mình trên đỉnh núi là nửa bộ xương khô đang bị đóng đinh đó chính là nửa phần thân thể còn lại của Thần Huy ở cách đó không xa còn có một cánh cửa không gian sáng rực!

- Tiểu Tà xem ra đây chính là nơi mà đối phương muốn dụ chúng ta đến theo ngươi thì chúng ta có nên vào bên trong không?

Nhìn thấy cảnh đó Thần Tổ phất tay thu hồi lại nửa đoạn xương cốt của Thần Huy rồi nhìn Đông Phương Trường Minh trải qua một đoạn thời gian ông ta đã lấy lại bình tĩnh của mình trong lòng không còn tràn ngập phẫn nộ như trước nữa.

- Người xưa có câu không vào hang hổ làm sao bắt được hổ con, nếu chúng ta dừng chân ở đây thì làm sao lấy được Thời Không Bảo Tàng!

Đông Phương Trường Minh suy nghĩ một chút rồi nói.

Những người khác nghe thấy những lời này của hắn đương nhiên không có ý kiến gì khác tất cả nhanh chóng tiến vào trong không gian chi môn.

- Ầm!

Khi tất cả đều đã đi vào không gian chi môn lập tức ầm ầm đóng lại.

Bên trong đó lại là một cái Huyết Hải khác tuy cái Huyết Hải này không to lớn như cái Huyết Hải ở bên ngoài nhưng khí vị tanh tưởi thì không thua kém một chút nào hơn nữa ở trên không của cái Huyết Hải này còn có một tầng Huyết Vụ nhàn nhạt tồn tại che phủ khắp nơi khiến cho người ta có một cảm giác quỷ dị vô cùng.

- Grao grao grao...

Đột nhiên tại bên trong Huyết Hải không ngừng xuất hiện thân ảnh của những quái vật to lớn thân cao ba trượng làn da một màu đỏ sậm trên đầu có hai đôi sừng to tướng bàn tay chỉ có bốn ngón tay, hai mắt đỏ rực diện mạo thoạt nhìn vô cùng hung ác.

- Tu La? Lão Tổ ở đây có nhiều Tu La như vậy xem ra là do có người đang bày bố Huyết Hải Tu La Trận đó ạ. Loại trận pháp này trước đây ta đã từng gặp qua tuy rằng mạnh nhưng cũng không phải là quá lợi hại nếu Lão Tổ cho ta thời gian thì ta có lòng tin có thể phá trận này!!

Với tư lịch của Thần Thất Tổ vừa liếc mắt đã nhận ra được lai lịch của đám quái vật này lập tức nhìn Thần Tổ nói.

- Không! Đây không phải Huyết Hải Tu la Trận!

Diêm La bỗng nhiên lắc đầu nói.

- Không phải Huyết Hải Tu La Trận?

Thần Thất Tổ hơi kinh ngạc kêu lên một tiếng.

- Đúng vậy! Nếu ta nhìn không lầm thì trận pháp này phải là Minh Hà Huyết Hải Tu La Đại Trận mới đúng!

Diêm La gật đầu nói.

- Minh Hà Huyết Hải Tu La Đại Trận đó là trận pháp như thế nào? Sao ta chưa hề nghe qua?

Thần Thất Tổ nghi hoặc hỏi.

- Minh Hà Huyết Hải Tu La Đại Trận là một loại trận pháp cực kỳ nổi danh vào thời đại Thượng Cổ Huyết Hải Tu La Đại Trận mà ngươi vừa nói chẳng qua chỉ là một trong biến thể của nó mà thôi. Điểm đáng sợ nhất của tòa trận pháp này là không phải là ngàn vạn Tu La bên trong đó mà chính là bản thân của Huyết Hải phía dưới nếu tiến vào nó thì chỉ cần ngươi bị thương không cần biết là vết thương lớn hay là vết thương nhỏ một thân tinh khí lực lượng của ngươi đều sẽ bị Huyết Hải rút ra gia tăng thực lực cho đám Tu La kia không ngừng không nghỉ có thể nói là người chết càng nhiều thì lực lượng của tòa đại trận này sẽ càng mạnh!

Diêm La nghiêm túc nói ra.

- Tê! Đáng sợ như vậy sao?

Thần Thất Tổ nghe vậy nhất thời biến sắc.

- Khoan.. khoan đã Diêm La đạo hữu ngươi nói trận pháp này tên là Minh Hà Huyết Hải Tu La Đại Trận? Mà Minh Hà là tên của cha ngươi như vậy không biết tòa đại trận này có phải là?

Nhưng mà nói được một nửa thì Thần Thất Tổ như nghĩ ra điều gì đột ngột chuyển giọng nhìn Diêm La hỏi.

- Suy đoán của ngươi không sai! Tòa đại trận này quả thật là do cha ta sáng chế!!

Diêm La cũng không che dấu trực tiếp nói.

- Nếu nói như vậy có phải Diêm La đạo hữu ngươi cũng biết phải dùng cách phá giải trận pháp này hay không?

Thần Thất Tổ dùng ánh mắt ngập tràn hy vọng nhìn vào Diêm La hỏi.

- Cách phá trận? Ta đương nhiên biết chỉ cần giết chết người chủ trận thì trận pháp này sẽ tự động biến mất!

Diêm La trầm giọng nói.

- Giết chết người chủ trận? Cách này đúng là rất đơn giản nhưng mà ở đây đều bị Huyết Vụ ngập trời che phủ thần thức của chúng ta không cách nào rời khỏi thân thể quá xa làm sao mà tìm!!

Thần Thất Tổ đảo mắt quan sát xung quanh một vòng rồi lắc đầu nói.

- Ngươi không có cách tìm người chủ trận nhưng ta thì lại có đó!

Diêm La trầm giọng nói.

- Ngươi có cách tìm người chủ trận? Là cách gì?

Thần Thất Tổ nôn nóng hỏi.

- Còn nhớ lúc trước ta đã từng nói thân thể kiếp trước của ta đã rơi vào trong Huyết Hải này không theo như ta suy đoán trải qua một thời gian dài như vậy nó rất có thể đã sinh ra linh trí của riêng mình lần này rất có thể là do nó đã cảm nhận được ta tới vì vậy mới bày Minh Hà Huyết Hải Tu La Đại Trận này để đối phó ta. Cho nên chỉ cần ta ra ngoài thì rất có khả năng sẽ tìm được nó!!

Trên mặt Diêm La trịnh trọng nói nửa đoạn đầu của hắn thì nói với Thần Thất Tổ nhưng đến hai câu cuối thì lại nhìn về phía Thần Tổ và Đông Phương Trường Minh như đang hỏi ý kiến hai người vậy!

- Trường Minh nếu những gì Diêm La nói là thật thì tình huống của hắn quả thật rất giống chàng trước đây rồi!!

Nghe được những lời đó Nạp Lan Nhược Thủy âm thầm truyền âm cho Đông Phương Trường Minh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.