Mỗi Ngày Ma Tôn Đều Đang Đào Hôn

Chương 26-1




Càng gần thì càng cảm ứng được rõ.

Hitomi đã có thể “nhìn” thấy” được động tác của hắn ta.

Thần bí nhân khẽ nhúc nhích thân thể, tay phải chậm rãi giương lên, nhắm thẳng vào cổng chính U.A

Hình ảnh thu lại tới đây, Hitomi chợt rùng mình, tâm thần cảm giác được một mảnh lạnh lẽo.

“MỌI NGƯỜI, MAU TRÁNH RA...(ノಠ益ಠ)!” 

Ngay thời điểm cậu vừa hét lên, cánh tay của người đàn ông đó chợt phồng to, lòng bàn tay tựa hồ ấp ủ một nguồn năng lượng khủng bố.

XOẸT ….~~~~....!!!

Một cỗ khủng khiếp sức mạnh nhắm thẳng phía trước lao tới.

Dày gần ba mét tường sắt, đối mặt nó, giống như là mỏng manh giấy rách vậy.

~~~ OÀNH ….hhhhh….HHHH…~~~~

Long trời lở đất tiếng nổ, lực trùng kích, biến mọi thứ cản đường, hóa thành hư vô, ánh trăng sáng vô lực chiếu xuống đầy trời khói bụi.

Trong chớp mắt, thứ sức mạnh ấy phá không xông đến, giống như một con quái thú gào thét hướng Hitomi đám người càn quét.

UỲNH ~~~~ hhhhhh ~~~~ HHHH~~~~

Va chạm âm thanh chẳng khác gì hồng chuông trầm đục ngay tại đêm khuya gõ vang một tiếng, chấn kinh toàn bộ phương viên mấy trăm mét quanh U.A

Vô số nhà cửa dân chúng tức thì bật đèn sáng choang.

Tiếng động âm vọng rung chuyển đất trời như thế, không ai không nghe, không ai còn ngủ được.

Mọi người đều bàng hoàng, sửng sốt nhìn về nguồn gốc phát ra thanh âm đó.

U.A!

Không thể nào...

Nơi ấy là học viện đào tạo anh hùng số một của Nhật Bản...Làm sao có thể...ಠ▃ಠ...???

Từng nhà một cấp tốc gọi điện báo cảnh sát, nhưng chẳng có ai dám lại gần.

Mạng nhỏ chỉ một, không dùng để đùa.

Ngoài kia có tiếng la ré, nhiều người xách ống nhòm lên quan sát tình hình tại U.A, nhưng bên cạnh nhà dân tuyệt nhiên không hề ló mặt. 

Đây chính là bản năng của họ, càng ở gần nguy hiểm, càng không thể trồi đầu ra.

Màu trắng sóng xung kích, mang theo ngập trời khí lãng nuốt trọn năm người Hitomi, tòan bộ U.A lung lay dữ dội tưởng chừng vừa bị địa chấn tàn phá.

Từ xa quan sát, chỉ có thể thấy một màn sương tím mờ mờ ảo ảo che đậy mất ngôi trường cao trung, thậm chí khói đen còn bốc lên thẳng thiên khung, xu thế che khuất luôn mặt trăng.

“Khụ...Khục...Khục...Chuyện gì vừa xảy ra…?!”- Thanh âm ho khan của Present Mic vang lên, tựa hồ ông thầy mới nuốt một tảng lớn hạt tiêu vào cổ họng.

“Mấy người không sao chứ...Ectoplasm...Power Loader...Còn có, nhóc Kizari và Eri…(0~0)?!”

Ba vị giáo viên đưa tay lên, xua đi trước mặt khói bụi, đến ngay người bên cạnh mà họ còn khó lòng nhìn thấy, huống hồ chi cảnh vật xung quanh.

Đến lúc này, ba người mới rõ ràng tình huống trước mặt.

Trải dài mười mấy, hai mươi mét con đường lát gạch từ cổng cho đến cửa chính đại sảnh U.A, bị tốc bay giống như có người vừa cho máy ủi xốc nó lên vậy.

Mặt đất nham nhở, để lộ ra màu nâu sẫm cát và đá, bề rộng có đến ba, bốn mét, trông thê thảm cực kỳ.

Crắc ~~~ Crắc ~~~ Crắc~~~

Thanh âm rạn nứt liên tục vang lên, và rồi “Ầmmm!” thật to một tiếng, hai cái cột trụ đằng trước chống đỡ, đột ngột gãy ngang, té sập xuống.

Phía sau họ công trình, một mảnh ảm đạm tro bụi cùng đất đá, hoàn toàn mất đi cảnh tượng hoành tráng lúc ban đầu.

Họ cảm thấy may mắn, bởi vì trường đầu tư cho công trình thuộc loại chất lượng cao. Vẫn còn dư thừa hai cây cột khác chống chịu, nếu không, có lẽ hôm nay, đại sảnh này sẽ phải sụp một nửa.

“Kizari...Onii-sannn...Anh...nh...có sao không...●﹏●...Cái vòng màu xanh xanh này là gì vậy….(o.o)?!”

Vòng màu xanh?

Ba giáo viên giật mình, đến bây giờ họ mới để ý.

Bao phủ xung quanh đám người, là một cái vòng tròn mau lam đậm, thỉnh thoảng lại lóe lên từng tia điện lưu du tẩu, khiến người ta khó mà nhịn được chạm vào nó.

Và đứng ngay tại trước mặt, là một bóng người cao lớn, đang bắt chéo hai tay lại che chở cho tất cả bọn họ.

Thân hình khổng lồ ấy, cao đến gần ba mét, cơ bắp cuồn cuộn, lực lưỡng cực kì, một mái tóc đen phiêu phiêu rủ đằng sau...Dáng dấp, hết sức quen thuộc.

“Kizari...⊙▃⊙???”

“Là em, sen-sei...Anh không sao, Eri!”

Giọng của Hitomi truyền đến.

Âm điệu bình tĩnh, như có ma lực kì lạ, khiến mọi người tim treo trong buồng nhảy thình thịch, thoáng chốc an ổn lại.

“Kizari...Hình dạng của em, là thế nào...(0.0)...?!” - Power Loader có chút khó tin hỏi.

So với ban đầu, Hitomi bành trước quả thật ghê gớm.

Nếu không phải gương mặt và dáng hình của cậu chỉ là phóng đại lên thêm, chỉ sợ mọi người không chỉ là giật mình đơn giản như vậy.

“Năng lực của em…!” -Hitomi nói, hơi ngập ngừng chốc lát, rồi bổ sung, “Một trong…(``・ω・´)!”

“Một trong sao...Nghĩa là em có nhiều hơn hai năng lực hả Kizari…(V.v)...?!”

Ectoplasm sững sờ lẩm bẩm.

Sức mạnh của cậu học trò đứng đầu hội thao U.A, ông phải biết chứ.

Ông cũng đã thấy Hitomi phô diễn siêu cấp sức mạnh cùng khả năng bay lượn của bản thân, cứ như là All Might phiên bản khác thu nhỏ.

Nhưng giờ khắc này, ông không thể nhịn được hít từng ngụm hơi lạnh vào trong bụng. 

Hitomi, còn có thêm hai quirk nữa…

Một cái là biến thân, còn cái kia…

Ectoplasm chạm nhẹ cái vòng xanh xanh che chắn cho bọn họ, tự nhủ, “Ít nhất là bốn năng lực...Không thể hiểu nổi...quá mức tưởng tượng… (。・‘ω´・。)!”

Kể cả con lai như Todoroki thì cũng chỉ có hai mà thôi.

Mặc dù không tiếp xúc quá nhiều với Hitomi, tuy nhiên, Ectoplasm hiện tại chắc chắn một điều.

Kizari chân thực khả năng, U.A chẳng hề hiểu rõ.

Thậm chí, các bạn của nó, cũng chưa từng biết đến, sức mạnh thực sự của thằng nhóc.

Ngay thời điểm nguy cấp, khi đòn tấn công của đối thủ ập đến bọn họ, Hitomi đã lập tức sử dụng Từ Trường Phòng Hộ để bảo vệ mọi người.

Bản thân cậu đứng ra trước hết chặn lại phần lớn lực trùng kích, che chắn cho nép sau mình Eri.

Có điều...

“Mọi người…Lui lại…!”

“Xem ra, kẻ thù của chúng ta đã đến rồi...►_◄!”

Hitomi cau mày nhìn xa xa một cỗ áp lực khó mà nói được đang chầm chậm tiến tới gần.

Kẻ thần bí bước qua cánh cổng đã đổ nát.

Hắn ta cứ thế đi thẳng...Và chợt...

Dừng lại!

Cánh tay hắn, lần nữa nhúc nhích.

Hô hấp của mọi người trở nên dồn dập, nhưng hắn không hề tung thêm đòn tấn công nào nữa.

Chỉ là, yên tĩnh quan sát khung cảnh xung quanh, rồi lên tiếng, thanh âm rè rè, kèm theo vô tận tịch mịch

“Hóa ra...Đây là U.A sao…!”

“Thật hân hạnh được gặp các ngươi...Các giáo viên của học viện nổi tiếng…!”

Im ắng…

Yên tĩnh…

Không một tiếng động, một thanh âm đáp lời.

Tất cả, đều lặng im như tờ.

Rắc~~~

Hitomi dẫm một chân đi tới, đối diện với thần bí nhân, vẻ mặt nghiêm trọng, gằn từng chữ, ““Ngươi là…All...For...One...॓_॔!”

“Ồ...Vẫn có người biết đến danh hiệu của ta sao...Ta cứ nghĩ chỉ mỗi mình All Might thôi chứ…!”

Thần bí nhân khẽ lắc đầu, đột nhiên, một luồng khí áp từ hắn tỏa ra bốn phương tám hướng, thổi sạch sành sanh còn sót lại bụi mờ.

Ngay lúc này, bề ngoài của hắn ta, hoàn toàn lộ diện trước mắt các giáo viên và Hitomi.

Đó là một người đàn ông, mặc một bộ vét màu đen từ trên xuống dưới, hắn ta đeo một cái mũ che kín, hiển hiện một gương mặt để cho người yếu tim không dám nhìn thẳng.

Hắn ta khẽ ngâm nga:

“Có lẽ tên của ta mọi người không biết đến nhiều lắm...Bình thường thì ta sẽ không nói danh xưng cái cử động ngu ngốc này…!”

“Tuy nhiên, hôm nay, phòng ngự của các ngươi mỏng manh đến đáng thương…Học trò của ta cũng sắp xuất hiện, nên có lẽ phí thời gian với các ngươi một chút chắc không vấn đề gì…!”

“Xin trịnh trọng giới thiệu lần nữa…”

“Ta là...All For One…”

“Kẻ đứng sau màn của Liên Minh Tội Phạm...!”

“Cũng là chủ mưu của những sự kiện vừa rồi!”

Oanh!

Trên trời bỗng vang lên tiếng sấm kinh hồn, kết hợp áp lực mà All For One mang tới, khiến tâm lý tất cả cứ như đang rơi vào hầm băng.

Các giáo viên thân hình thoáng lảo đảo, Present Mic sen-sei khuôn mặt tái nhợt, chân hơi lùi lại về sau.

Ectoplasm và Power Loader sen-sei thì không như vậy, hao thầy vẫn kiên cường đứng đấy, nhưng nắm tay run run và đôi mắt run rẩy đã bán đứng họ.

Bởi vì, chỉ một đòn tấn công của All For One, đã lộ ra hai phe không cùng một cấp bậc.

Sức mạnh của bọn họ, và hắn ta, quá chênh lệch.

Cứ như là một đạo lạch trời rào cản vậy...Khung cảnh tàn tạ trước mặt, chính là minh chứng tốt nhất cho tất cả.

Một đẳng cấp, tương đương với All Might, chí ít là như thế.

Trong tình trạng U.A trống vắng, hệ thống phòng ngự đã bị vô hiệu, chuông báo động còn không thể vang lên.

Mỗi mình All For One, nhưng áp lực của hắn, chẳng khác nào núi lớn muốn đè sập nơi đây.

Bầu không khí, đang bị nén ép đến cực hạn…

Tựa hồ, sắp bùng nổ.

Đúng lúc này, giữa không trung đột nhiên vang lên vài tiếng xì xèo kì quái.

Từng đạo màu đen nước bẩn vô tức vô thanh xuất hiện ngay sau lưng của All For One.

Và từ trong đó, vô số bóng người leo ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.