Mỗi Ngày Đều Phải Dỗ Dành Người Yêu Cũ

Chương 33: Chương 33: Đều không muốn rời khỏi hai người




Cho nên tôi nói, tôi chắc chắn không phải khoe khoang. Tôi muốn dùng chút võ thuật tôi học được tát cho Bách Hợp này một cái bạt tai.

Đương nhiên, sau này nghĩ lại tôi cũng rất hối hận, lúc đó trong lòng tôi cũng nóng nảy, tôi thật sự đối với bản thân quá tự tin, lại nóng vội muốn cho người đàn bà Nhật Bản mắt để trên đầu này nếm chút lợi hại, cho nên, tôi chẳng để ý gì cả, chỉ muốn cho cô biết thế nào là lễ độ.

“ Nhụy Tử, đừng nói linh tinh, chúng ta không đấu với cô ta, dựa vào cái gì cô ta muốn đấu với chúng ta chứ? Hừ.” Lạc Mộ Thâm lạnh lùng nói.

“ Thương phu nhân sao? Được thôi, thế thì không đấu nữa, có điều, Lạc Mộ Thâm, tôi coi như biết rồi, người Trung Quốc các anh mãi mãi chỉ là dân tộc mang tính chất nô lệ, các anh mãi mãi không vượt qua được dân tộc ưu tú chúng tôi, các anh chỉ sử dụng chút mẹo thông minh nhỏ, dùng âm mưu tính toán. Thảo nào trên quốc tế đều coi thường người Trung Quốc.” Bách Hợp lạnh lùng nói.

Cô ta nói như thế, tôi cảm thấy tóc ở trên đầu đều dựng cả lên.

Nếu như ai để diêm lên đầu của tôi lúc này, có lẽ lập tức sẽ bốc hỏa ngay.

“ Hừ, cô Bách Hợp, cô im đi, tôi nói cho cô biết, tôi chấp nhận lời thách thức của cô, tôi nói cho cô, người như tôi chỉ như gối thêu hoa cũng sẽ đánh lại được cao thủ võ thuật như cô, cô có tin không? Hà cớ gì mà phải cần đến Lạc Mộ Thâm, một mình tôi có thể dạy dỗ cô được!” Tôi lạnh lùng nói.

“ Được thôi, xem ra phu nhân tổng giám đốc chấp nhận lời thách thức của chúng tôi rồi. Được, vậy thì chúng ta đấu là được rồi, nếu như phu nhân tổng giám đốc thắng, tôi thua, tôi sẽ đồng ý, thiết bị khoa học Thanh Hữu năm nay sẽ không tham gia bất cứ đấu thầu nào của Trung Quốc. Nhưng nếu như tôi thắng, hy vọng Lạc Tổng vẫn phải suy nghĩ về vấn đề hợp tác với Thanh Hữu chúng tôi.” Bách Hợp lớn tiếng nói.

“ Được, cô nói đấy, nếu như cô thua, năm nay, thiết bị khoa học của Thanh Hữu các cô nghỉ dài cho tôi.” Tôi thẳng lưng lên, gần như sắp nhảy lên mà nói.

Cơn tức giận của Bách Hợp đã hoàn toàn bị kích lên rồi, cô ta đứng lên, lớn tiếng nói: “ Được, tìm một đấu trường, tôi cho cô lĩnh hội một chút. Để cô hiểu một chút về môn thể thao cao thượng của Nhật Bản.”

“ Hứ, trong ấn tượng của tôi, môn vận động cao sang của các cô chỉ là quay phim sex, cô cho rằng tôi sợ cô sao? Con téo khô như tôi có thể dạy dỗ được cao thủ như cô, cô có tin không?” Tôi dường như cũng như chọi gà đến nơi vậy.

Lạc Mộ Thâm còn định nói gì đó, anh ấy muốn ngăn tôi, tôi nắm lấy nắm đấm trong tay của anh ấy: “ Anh Đại Thâm, đừng, yên yâm, để em lĩnh giáo một chút lợi hại của cao thủ taekwondo.”

Lạc Mộ Thâm quay đầu nhìn liếc nhìn tôi, tôi cũng chăm chú nhìn anh ấy, dường như muốn nói: Anh Đại Thâm, anh yên tâm đi.

“ Phu nhân tổng giám đốc quyết tâm như thế, Lạc Tổng còn can ngăn, như thế không hay lắm?” Bách Hợp nói.

“ Lạc Tổng của chúng tôi là vì nghĩ cho cô, sợ cô tự tin với mình quá, thua rồi thì không hay.” Tôi cười nói, “ Đặc biệt là thua chiếc gối hoa như tôi. Anh Đại Thâm, đừng ngăn em, em quyết đấu rồi.”

Ôi, tôi chưa bao giờ nghĩ đến mình lại có ngày cấu xé với một người phụ nữ Nhật Bản.

Lạc Mộ Thâm nhẹ nhàng thở dài một tiếng: “ Được thôi, bao giờ đấu?”

“ Ngày mai, tốt nhất, người của hai công ty đều đến xem.” Bách Hợp đó khẽ nhếch đôi lông mày lên.

“ Được, ngày mai thì ngày mai, tôi sẽ chọn địa điểm.” Lạc Mộ Thâm lạnh lùng nói.

“ Được!” Bách Hợp đó cũng đáp lại, “ Hẹn ngày mai. Chọn xong địa điểm thì thông báo cho tôi một tiếng, Lạc Tổng.” Người phụ nữ đó quay người bước ra ngoài.

Nhìn thấy hình bóng hùng hổ hung hăng của cô ta đi khuất, tôi thở dài thoải mái một hơi.

Vừa quay đầu lại, Lạc Mộ Thâm hầm hầm gập ngón tay gõ lên đầu tôi một cái.

Đau quá, thằng cha này thật sự dùng lực gõ tôi.

Tôi ôm đầu nói: “ Này, anh Đại Thâm, anh làm gì thế? Anh định đập vỡ đầu em có phải không?”

“ Em ấy à, quá kích động phải không?” Lạc Mộ Thâm cau mày lại, “ Em cho rằng con người đó rất dễ đối phó sao? Người đàn bà này là cao thủ taekwondo đấy, em học võ thuật bao giờ chưa?”

“ Học rồi.” Tôi nháy nháy mắt.

“ Em học bao giờ?” Mắt Lạc Mộ Thâm cũng trợn to không kém.

“ Đợt trước.” Tôi khẽ nói, “ Có điều, anh Đại Thâm, tinh thần vận động của em rất nhanh nhạy, em ở trong đội võ thuật lợi hại hơn rất nhiều thành viên cũ, huấn luyện viên rất khen ngợi em đấy.”

“ hứ, trời đất ơi, em mới học vỡ thuật đấm bốc có mấy ngày, em đã muốn đấu với cao thủ taekwondo sao?” Lạc Mộ Thâm càng nhíu mày hơn.

“ Thế thì làm thế nào?” Em là không muốn để mụ đàn bà Nhật đó hống hách như thế. Hơn nữa nếu như em thắng rồi, cô ta nói thiết bị khoa học của Thanh Hữu năm nay sẽ không tham gia bất cứ đấu thầu nào của Trung Quốc.” Tôi tự tin nói.

“ Nếu như thua thì sao?” Lạc Mộ Thâm tức hầm hầm nói, “ Nếu như thua, anh vẫn phải hợp tác với bọn họ đấy?”

“ Vợ anh không vô dụng đến mức đó đâu, em cảm thấy từ nhỏ đến lớn, ở mặt thể thao, em luôn mạnh hơn những người con gái bình thường, hồi nhỏ, em có tham gia đội võ thuật mà, thành tích cũng rất tốt, nếu như không phải em học tốt, muốn tham gia kỳ thi đại học, không chừng em bây giờ cũng tham gia thi đấu võ thuật, em cảm thấy phụ nữ bình thường không phải là đối thủ của em, chắc chắn không phải.” Tôi bình thản nói.

“ Có điều, Bách Hợp cô ta chắc chắn không phải là người phụ nữ bình thường.” Lạc Mộ Thâm vẫn cau mày nói.

“ Dù sao lời cũng đã nói ra rồi, cô ta khiêu khích như thế, em chắc chắn không thể sợ hãi được.” Tôi khẽ nói, “ Anh Đại Thâm, anh bây giờ còn có cách gì nữa?”

“ Còn có cách gì chứ. Bây giờ chính là lúc chạy nước rút trước kỳ thi, bắt đầu luyện tập căng thẳng, anh phải để em làm quen một chút với taekwondo.” Lạc Mộ Thâm cau mày nói.

“ Tốt quá rồi. Hưng phấn quá.” Tôi gần như sắp nhảy lên rồi.

Lạc Mộ Thâm nhìn tôi chẳng biết làm sao.

.......

Trong một câu lạc bộ võ thuật.

Tôi mặc trang phục võ thuật đứng đối diện với bốn mỹ nam.

Tôi dường như sắp chảy nước miếng ra rồi.

Không ngờ trước giờ chiến đấu, tôi vẫn còn có thể được huấn luyện khẩn cấp của bốn anh chàng đẹp trai, đối diện tôi là Lạc Mộ Thâm, Phương Trạch Vũ, Lương Cẩn Hàn và Tần Hạo Nhiên đều mặc trên người quần áo đấu võ.

Ông trời ơi, mấy thằng cha này thật sự quá đẹp trai.

“ Trời đất ơi, Nhụy Tử đầu lợn vậy mà dám nhận lời khiêu khích của phụ nữ Nhật Bản, thật sự làm tăng chí khí của bọn anh rồi, anh ủng hộ em, Nhụy Tử, em là thần tượng của anh.” Phương Trạch Vũ cười nói.

“ Đúng thế, Nhụy Tử, anh cũng thật không ngờ, hơn nữa là dùng phương thức thi đấu vật lộn quyết liệt này. Thật là được mở to mắt mà, nếu là đàn ông còn dễ hiểu, nhưng Nhụy Tử của chúng ta ấy à, chạm nhẹ một cái là ngã Nhụy tử nhẹ nhàng đáng yêu của chúng ta! Nhụy Tử em yên tâm đi, anh sẽ luôn hô tô khẩu hiệu cổ vũ cho em: Cô nương, cô thật là một nữ hán tử!” Tần Hạo Nhiên có vẻ hưng phấn nói.

Lương Cẩn Hàn không nói năng gì, chỉ dùng ánh mắt sâu xa nhìn tôi.

“ Đừng khen cô ấy, nếu như ngày mai cô ấy bị mụ đàn bà đó đánh cho nằm bò, mấy lời lẽ tán thưởng của các cậu cũng thành mông chó rồi.” Lạc Mộ Thâm lạnh lùng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.