Mỗi Lần Chạm Bóng Đều Vì Em

Chương 23: Ngày hạnh phúc đầu tiên (2)




Năm 399 lịch Ánh Sao.

Năm nay đã định trước là một năm không an bình.

Dựa theo quy trình hành động, cảnh sát báo tin cho người nhà Mục Căn, đồng thời cũng thông báo trọn vẹn vụ việc cho vợ của Johnson Simple – phu nhân Mary. Tim phu nhân Mary vốn không tốt, nghe tin chồng mình qua đời thì đột ngột phát bệnh, may trước đó cảnh sát nghe lời Mục Căn nên mang theo một bác sĩ, bằng không phu nhân Mary chắc hẳn sẽ qua đời vì bệnh phát.

Nhà Johnson Simple tọa lạc tại một tinh cầu hoang vắng phụ thuộc hành tinh Bạch Lộ, là một gia đình ba người bình dân. Nay lão Johnson đã chết, bà Mary lại lâm bệnh nặng hôn mê, cảnh sát đành thông báo cho Sundaras – con trai lão Johnson đang thực tập trong quân đội. Khác hẳn với người cha nhiệt tình, Sundaras là một thanh niên đặc biệt trầm lặng ít nói, tóc vàng mắt xanh, vóc người gầy gò, trông hắn giống người mẹ yếu ớt nhiều bệnh hơn cha mình. Lão Johnson dùng tiền lương lái xe huyền phù vũ trụ để nuôi cậu trai trẻ đi học trường quân sự, nhưng việc học của hắn cũng không có gì nổi trội, chẳng thân thiết với bất kỳ ai, bao gồm cả người nhà. So với chuyên ngành đang học, hắn thích mày mò một ít thứ kỳ quặc hơn, người quen biết hắn đều nhận định đây là một kẻ quái đản.

Nhưng, khi cảnh sát thông báo tin cha hắn qua đời, mẹ bệnh nặng, chính một thanh niên như vậy lại sử dụng bạo lực tấn công cảnh sát ngay tại trận, cảnh sát phải dùng thủ đoạn cưỡng chế bắt giữ hắn, dẫn hắn đi thăm người mẹ hiện đang ở hành tinh Bạch Lộ, bấy giờ mới yên.

“Đừng gấp, chàng trai trẻ, ta là Beati, người từng khám bệnh cho cha cậu, ta sẽ chịu trách nhiệm chăm sóc mẹ cậu trong khoảng thời gian này.” Hắn gặp bà Beati trong phòng bệnh.

Bà Mary cũng không phải phạm nhân, nên cảnh sát không thể hạn chế tự do thân thể của bà. Còn bà Beati hiển nhiên chẳng nóng nảy như những hàng xóm láng giềng khác, thành ra ngoại trừ Tiểu Đào chưa thành niên, bà là người trưởng thành duy nhất không bị bắt nhốt của phố mua bán Aidori.

Bà Beati trời sinh đã có khí chất xoa dịu lòng người.

Bà chưa bao giờ sốt ruột, nhà Mục Căn gặp chuyện không may, nhóm hàng xóm phố mua bán Aidori lại cùng vào cục cảnh sát, đầu tiên bà nộp tiền bảo lãnh cho các hàng xóm, đưa mỗi người một viên thuốc hạ áp, sau đó đích thân tìm đến bệnh viện nơi bà Mary đang điều trị, yêu cầu bệnh viện cung cấp ca bệnh và bệnh án của bà Mary. Chẳng rõ bà còn làm gì nữa, nhưng tóm lại, khi Sundaras đến, bà đã yên lặng ngồi bên đầu giường bà Mary.

“Tôi biết ngài, bệnh của cha… là nhờ có ngài.” Sau khi nghe thân phận sáng chói của bà Beati, cậu thanh niên luôn im lặng rốt cuộc thốt ra câu đầu tiên.

Tiếp theo, hắn bó tay chịu trói, ngoan ngoãn theo cảnh sát về nhận thẩm tra.

Trả lời xong vài vấn đề liên quan tới cha mình, thời gian kế tiếp hắn im như thóc, cảnh sát bó tay, chỉ có thể mượn tội danh tấn công cảnh sát để tạm nhốt hắn mấy ngày.

Hai thanh niên có liên quan đến vụ án — Mục Căn và Sundaras, tuy bị nhốt tại hai phòng giam bất đồng, nhưng lại cùng chọn cách im lặng để đối phó vạn biến.

Chi viện của Olivia xuất hiện đúng lúc này.

Hiện tại, khai phá tân tinh vực là con đường tích lũy quân công lẹ nhất, chỉ trong năm năm ngắn ngủi, chàng thanh niên nhận được toàn bộ ưu ái của Nguyên soái Rothesay đã liên tục thăng chức bằng tốc độ khó tin. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ gần đây, trên vai hắn rốt cuộc xuất hiện một ngôi sao mờ mờ — hắn đã là chuẩn tướng.

Trong bộ máy quan liêu của đế quốc, trở thành chuẩn tướng đồng nghĩa với việc chính thức gia nhập hệ thống quan chức cấp cao, bản thân họ cũng như gia đình sẽ được hưởng hàng loạt đặc quyền.

Bởi nhiệm vụ vẫn chưa hoàn tất giai đoạn cuối, Olivia chưa thể rời đi, nhưng hắn lại phái thuộc hạ Vogel – người giỏi xử lý mấy chuyện này nhất – thay mặt mình tới đó.

Người máy Alpha chỉ cung cấp tên tuổi và cách liên lạc với Olivia, ngay cả họ cũng không có, số liên lạc là mã thông tin chỉ dùng trong nội bộ gia đình, cảnh sát nhận được mẩu giấy chỉ tùy tiện gọi điện và thông báo ngắn gọn về vụ việc, hoàn toàn chẳng nhận ra mình đang nói chuyện với ai. Thế nên, khi Vogel diện đồng phục trung tá mỉm cười xuất hiện trước cổng nhà hắn, tiểu cảnh sát chức vụ không cao mém bị hù chết.

Còn nhớ Vogel từng cạnh tranh với Olivia không? Chính là tên nhóc ngày ngày cho Sừng To ăn, cuối cùng thành hội trưởng fanclub của Olivia đó. Hôm nay hắn đã là trung tá, chuyên phụ trách đắp nặn hình tượng quân đội và tuyên truyền, hiện là thủ hạ đắc lực của Olivia.

Sau khi chuyện xảy ra, việc Mục Căn bị bắt giữ nhanh như vậy rất kỳ lạ, trong đó khó tránh dính líu tới một vài người lợi dụng đặc quyền; Vogel cũng dùng phương pháp tương tự, ngay hôm ấy Mục Căn được Vogel lấy danh nghĩa “vị hôn thê của quan chức cấp cao có quyền được miễn trách nhiệm hình sự nhất định” để đưa khỏi nhà giam, tạm thời về nhà, mà Sundaras trong phòng giam cách vách cũng được hắn tiện thể nộp tiền bảo lãnh cho ra.

Dưới mệnh lệnh của hắn, phố mua bán Aidori được đội hộ vệ riêng của Olivia bao vây hoàn toàn, họ còn tươi cười tiếp nhận nhiệm vụ đi mua thức ăn của người máy tiểu A và Viên Đá.

“Chuyện này không phải lỗi của lão Johnson, mình cũng không chểnh mảng nhiệm vụ”, Mục Căn một mực nghĩ thế, nhưng khi người khác cưỡng chế đổ tội danh lên đầu mình và lão Johnson, mình lại chẳng có tí năng lực phản kháng nào.

Một đêm nào đó trong năm thứ tư đặt chân vào xã hội, thanh niên Mục Căn trầm tư nguyên buổi tối.

Một sự kiện vốn đã đi tới kết luận vì Olivia nhúng tay mà phát sinh thay đổi về mặt bản chất!

Tối cùng ngày Mục Căn về nhà, trên mạng xuất hiện một đoạn clip, chính là video Mục Căn tiến hành kiểm tra đo lường cho lão Johnson. Người tung clip còn so sánh chi tiết với đoạn ghi âm mà cảnh sát dùng làm chứng cứ phạm tội bắt giữ Mục Căn, bằng chứng nào đáng tin hơn đã rành rành trước mắt rồi!

Kế tiếp, trên mạng lại tuồn ra tin tức cụ thể về việc người phụ trách của cảng vũ trụ tinh hệ Tử Dương Hoa từng ăn hối lộ vào năm nào đó, tên của hai nhân viên công vụ thi đậu cùng đợt với Mục Căn nằm nổi bật trên danh sách! Sự kiện đút lót, địa điểm, vật phẩm… tất tật đều rõ như ban ngày!

Mọi chuyện đã triệt để vuột khỏi tầm kiểm soát của cảng vũ trụ tinh hệ Tử Dương Hoa.

Ngày thứ ba, đoạn clip thứ ba được công bố cùng thời gian với hai đoạn clip trước. Không thể không nói, cách thức tung video bằng chứng vào đúng thời gian định trước đã nhanh chóng khuấy động lòng nhiệt tình theo đuổi của quần chúng. Nhất thời, video có tỷ lệ truyền phát cao nhất đế quốc chính là video sự kiện Tử Dương Hoa.

Đoạn clip thứ ba là video chấp pháp của một chỉ huy viên giao thông trẻ tầm tuổi Mục Căn, song phương thức chấp pháp lại khác hẳn Mục Căn, gặp điều khiển viên của thuyền vận tải quen thuộc, hắn chỉ kiểm tra qua loa rồi thả đối phương đi.

Chính vì lần sơ xuất ấy, bộ phận bên ngoài của thuyền vận tải nọ bị bong ra.

Sau cùng là đoạn clip thứ tư.

Video cuối cùng không chờ sang ngày thứ tư mà được tung lên ngay trong đêm.

Đó là video có góc nhìn là khoang điều khiển của lão Johnson, một đoạn clip không trải qua bất kỳ công đoạn cắt nối biên tập nào. Từ đoạn lip có thể thấy lão Johnson điều khiển theo đúng quy tắc. Nói chuyện với Mục Căn xong, ông bắt đầu huýt sáo. Một bài hát xưa cũ được ông thổi lên rất hay! Nếu trẻ đi vài chục tuổi, ông gần như có thể tham gia cuộc thi tìm kiếm tài năng mới do đài truyền hình tổ chức nha! Ngoại trừ việc ngâm nga, trong toàn bộ quá trình, hành động duy nhất không liên quan tới điều khiển chỉ có một.

Kế bên bàn điều khiển có một khung ảnh, đó là một tấm ảnh gia đình, trên đường đi lão Johnson có cầm khung ảnh lên ngắm một lần, rồi đặt xuống ngay.

Sự việc ngoài ý muốn phát sinh đúng lúc này.

Mặt kính trước khoang điều khiển bỗng nhiên bị vỡ, tiếng động cực nhỏ, nhưng vẫn được camera tính năng xịn ghi lại. Chính là chiếc thuyền vận tải không được kiểm tra nghiêm ngặt trước đó, một linh kiện bị bong đã nện thủng mặt kính khoang điều khiển của lão Johnson, đập trúng ngay ngực ông!

Càng đáng sợ hơn khi nơi này là vũ trụ, khoang điều khiển nhanh chóng biến thành chân không!

Mọi người không nhìn tới vẻ mặt lão Johnson, chỉ có thể trông thấy bóng lưng ông, ông không hề xử lý vết thương của mình, mà kiên trì lái tiếp —

Bấy giờ mọi người mới nhớ lão Johnson là một điều khiển viên, sau lưng ông còn một trăm lẻ ba hành khách!

Giữa việc mình bị thương và toàn thể hành khách, lão Johnson chọn vế sau.

Cẩn thận điều khiển theo đúng quy tắc, nhưng thuyền vận tải đằng trước đột ngột dừng lại, phi thuyền không tránh khỏi va chạm với thuyền vận tải. Tại giây phút cuối cùng, lão Johnson làm ra hành động duy nhất không phù hợp với quy tắc điều khiển, ông lái phi thuyền chệch khỏi đường bay!

Nhờ vậy, các hành khách đều an toàn, mà bản thân ông trong khoang điều khiển lại không tránh được mà đụng vào phần đuôi của thuyền vận tải —

Video này vừa xuất hiện, tất cả người xem đầu tiên là lặng thinh, sau đó trên mạng nổ oanh trời!

Lão Johnson bị họ cho là đầu sỏ gây tội căn bản không phải tội phạm mà là anh hùng!

Hy sinh bản thân bảo vệ 103 hành khách khác, mãi tới khoảnh khắc cuối cùng của sinh mệnh vẫn giữ vững bổn phận nghề nghiệp, ông chính là anh hùng đích thực!

Kẻ phạm tội thực sự là ai? Chỉ huy viên giao thông lơ là nhiệm vụ? Viên quản lý nhận hối lộ của cảng vũ trụ Tử Dương Hoa? Hay…

Sự việc bị huyên náo tương đối lớn!

Nhiều quan chức cấp cao trong cảng vũ trụ bị cách chức để tiếp nhận điều tra, chỉ huy viên giao thông thực sự lơ là nhiệm vụ bị xử lý hình sự, lão Johnson đạt được tuyên dương anh hùng, còn bà Mary được chính phủ điều trị miễn phí. Đám dân chúng từng ném rác tại phố mua bán Aidori cũng xấu hổ, mấy bữa nay luôn có người lén lút nhặt rác xung quanh phố mua bán.

Lễ tang của lão Johnson hết sức long trọng, rất nhiều người dân từ các tinh cầu khác nhau tìm đến tinh cầu xa xôi này chỉ vì muốn dâng một bó hoa tươi cho lão Johnson.

Phần mộ của lão Johnson hóa thành biển hoa.

Nhưng người đi cũng đã đi rồi, lễ tang long trọng đến mấy cũng chẳng thể thay thế thân nhân đã mất.

Sau khi truyền thông và dân chúng bái tế rời đi, tại phần mộ ngập đầy hoa chỉ còn hai người Sundaras và Mục Căn.

“Sunny (tên thân mặt của Sundaras, lão Johnson thường gọi con mình như vậy)…” Mục Căn không biết nên nói gì, cuối cùng chỉ gọi tên ngày bé của Sundaras.

Kế tiếp, chẳng rõ Sundaras móc đâu ra một cái hộp mà đưa cho Mục Căn.

“Xem đi.” Hắn đưa hộp cho cậu.

Nhìn rõ đó là thứ gì, mắt Mục Căn thoáng cái trợn to —

Đây, rõ ràng là một quả bom mà!

“Không phải bom bình thường đâu, chiếc hộp cỡ này dư sức làm nổ tung cảng vũ trụ Tử Dương Hoa đấy.” Sundaras thản nhiên nói, như thể chỉ là chuyện không đáng kể.

“Lẽ nào, cậu muốn…” Trong lòng Mục Căn đã có suy đoán.

Sundaras gật đầu.

“Tuy ông già ấy hay uống rượu, nhưng từ khi mẹ tôi sinh bệnh, ông cũng bắt đầu giảm bớt lượng rượu, một ngày trước khi xuất phát càng không uống. Chuyện ông đã đồng ý thì nhất định sẽ làm. Những người đó vu oan cho ông, nếu cuối cùng thực sự hết cách, tôi sẽ cho nổ tung nơi này.”

“Vậy… giờ thì sao?”

“Giờ cái này vô dụng rồi, cho anh đó.” Sundaras cất giọng hời hợt.

“Ừ…” Mục Căn gật đầu, ngay lúc Mục Căn tính nhận lấy món quà nguy hiểm kia, chiếc hộp thình lình bị một bàn tay to lớn cầm mất.

“Thứ này vẫn nên để tôi bảo quản đi.” Giọng nói quen thuộc, mùi hương quen thuộc, Mục Căn ngẩng đầu, ngay lập tức ngã vào đôi mắt hoàng kim của Olivia.

Đôi mắt vàng kim hòa lẫn với khuyên tai vàng kim, Mục Căn ngây dại trong một thoáng.

“Mục Căn, sinh nhật vui vẻ.” Olivia lại mỉm cười, rồi dịu dàng chíp một cái lên mặt cậu.

Môi Olivia lạnh băng, nhưng rơi xuống má Mục Căn lại nóng bỏng như lửa.

Ngồi xổm dưới đất, Sundaras ngơ ngác dòm hai thanh niên xuất sắc đang nhìn nhau đắm đuối, hắn nhìn nhìn Mục Căn, cuối cùng tầm mắt dừng trên người Olivia.

Một năm này, Sundaras kết thúc khóa thực tập thì chính thức gia nhập đội chiến hạm của Olivia, trở thành một tay lính quèn.

Cũng trong năm ấy tại một đoạn lịch sử khác, cha bị vu oan, mẹ qua đời, Sundaras cho nổ tung cảng vũ trụ Tử Dương Hoa, từ đó tung tích không rõ, sau cùng trở thành phần tử khủng bố phản nhân loại nổi tiếng nhất lịch sử.

—–

Tác giả có lời muốn nói: Thực ra vụ án này rất đơn giản

Tô Mai Cách không khí phách đến vậy

Chẳng liên quan gì tới anh ta hết

Nhân vật chân chính muốn miêu tả trong sự kiện này có lẽ là Sundaras. Mang theo một điều tất yếu sẽ xảy ra của lịch sử trước đó, thiếu niên không bắt mắt cuối cùng trở thành phân tử khủng bố, nhưng ở đây lại thành quân nhân tại ngũ của đế quốc, tuy cha qua đời, nhưng mẹ vẫn khoẻ mạnh. Mục Căn cũng có đôi chút thay đổi.

Ollie chíp đã trưởng thành, từ nhỏ đã ôm dã tâm, có kế hoạch rõ ràng, giờ đây cậu ta đang tiến bước vững vàng trên con đường của mình.

Mà Mục Căn vì được gia đình nuông chiều nên có phần bốc đồng, đành rằng cậu là bé ngoan, nhưng suy cho cùng vẫn là trẻ con, Alpha và Ollie đều có trách nhiệm trong chuyện này.

Song trải qua sự kiện đó, Mục Căn sẽ dần dần trưởng thành.

Đương nhiên, người ngăn cản sự kiện này không chỉ có Sundaras, mà còn có nhóm người máy.

Lịch sử vô số lần muốn đưa mọi việc trở về quỹ đạo cũ, nhưng luôn có một bàn tay hất nó quay lại.

Lịch sử thẳng được chút, rồi lại cong.

Ps: Thực tình, tôi cũng có ví dụ thực tế cho vụ này.

Cậu tôi qua đời mấy năm trước trong tai nạn giao thông liên hoàn, kỳ thực ông chỉ muốn giúp đỡ bạn bè thôi, chứ không cần đến chỗ đó. Đường xá xa xôi nên bạn cậu tôi gọi ông đi chung, trên đường thay phiên nhau lái xe này nọ. Kết quả khúc đường ấy hay có sương mù, thường xuyên phát sinh tai nạn giao thông. Lúc ấy dượng tôi còn gọi điện bảo cậu đừng đi, không thì đi đường vòng, nhưng rốt cuộc vẫn đi đường đó, rồi gặp tai nạn giao thông liên hoàn đúng lúc cậu tôi đang cầm lái, trước sau đều là xe tải lớn, chỉ có mỗi chiếc xe con của bọn họ. Ngay khoảnh khắc sắp tông vào đuôi xe tải đằng trước, cậu tôi bẻ tay lái, tự mình đụng lên, người khác nhờ vị trí ngồi nên đều còn sống.

Có lẽ người ngồi chung xe với cậu tôi sắp quên chuyện ấy rồi nhỉ?

Nhưng gia đình chúng tôi thì vĩnh viễn nhớ rõ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.