Mối Hận

Chương 37: Trận tập kích bất ngờ tại thanh lâu




Cô cắn môi, và phải một lúc sau cô mới tiếp "liệu rằng mình có yêu Stefan không, nếu từ lúc bắt đầu mình biết được anh là một ma cà rồng? Có! Có! Và có! Mình sẽ yêu anh bất kể gì đi nữa! Nhưng điều đó đã thay đổi nhiều thứ - và nó cũng thay đổi cả mình. Ngón tay của Elena lần theo những họa tiết trên bộ áo ngủ của cô. "Bạn biết đó, những ma cà rồng thể hiện tình yêu bằng cách trao đồi máu với nhau. Vấn đề ở chỗ … mình cũng đã chia sẻ máu của mình với Damon.

Mình không thực sự có chọn lựa, bởi anh cứ dai dẳng đeo bám mình cả ngày lẫn đêm. Cô thở dài, "Damon đã từng nói anh muốn mình trở thành ma cà rồng, trở thành Công chúa bóng đêm của anh. Nghĩa là – anh muốn mình chỉ cho riêng anh. Nhưng mình không tin tưởng Damon, ngoại trừ khi anh đã hứa. Đó chính là một thói quen kì lạ của anh, không bao giờ nuốt lời một khi đã hứa. Elena cảm thấy một nụ cười kì cục đã thành hình trên môi cô, nhưng cô đang nói một cách rất bình tĩnh, trôi chảy, mà hầu như quên luôn chiếc di động.

"Một cô gái mà dính líu đến 2 chàng ma cà rồng … chà, hiển nhiên là nó đi liền với nhiều rắc rối. Có lẽ mình đáng bị như vậy."

"Mình đã chết. "

Và không phải chỉ "chết" khi mà trái tim bạn ngừng đập, rồi họ cứu sống bạn, bạn tỉnh dậy, và hầu như chỉ nói về việc đi vào Vùng Sáng. Mình ĐÃ đi vào Vùng Sáng.

"Mình đã chết. "

Và khi mình sống lại – thiệt là ngạc nhiên! Mình đã là một ma cà rồng"

"Mình cho rằng, Damon đã … tử tế với mình, khi mình mới tỉnh dậy và là một ma cà rồng. Có thể đó là lý do mà mình vẫn còn có … cảm giác với anh. Anh đã không hề lợi dụng mình, khi mà anh có thể làm điều đó thật dễ đàng.

"Nhưng trong cuộc đời ma cà rồng của mình, mình chỉ có thời gian để làm rất ít thứ. Mình chỉ có thời gian để nhớ lại Stefan, và yêu anh nhiều hơn bao giờ hết – và bởi mình đã biết, mọi thứ đối với anh thật khó khăn biết bao nhiêu. Mình đã phải nghe lễ truy điệu cho chính bản thân mình. Ha! Mọi người nên thử kiếm một cơ hội để làm điều đó. Và mình cũng đã học, để luôn luôn, luôn luôn mang chiếc nhẫn lapis lazuli, để mình sẽ không trở thành một ma cà rồng Dễ Vỡ. Mình cũng đã phải nói lời tạm biệt với đứa em nhỏ thân yêu 4 tuổi của mình, Margaret và đến thăm Bonnie Meredith…"

Không tự ý thức, nước mắt rơi nhẹ trên khuôn mặt Elena. Cô nói một cách thầm lặng.

"Và rồi – mình lại chết một lần nữa."

"Mình chết theo cách mà ma cà rồng chết, khi dưới ánh mặt trời mà không có chiếc nhẫn lapis lazuli. Nhưng mình đã không tan biến thành bụi, mình mới chỉ 17 tuổi. Nhưng ánh mặt trời cũng đã đầu độc mình. Mình đã gần như ra đi … một cách rất yên bình. Và đó cũng là khi mình bắt Stefan phải hứa sẽ luôn luôn quan tâm đến Damon. Và mình chắc rằng, Damon, trong tâm trí của anh, cũng đã hứa sẽ luôn chăm sóc Stefan. Mình đã chết như vậy đó, với bàn tay nắm chặt của Stefan và Damon bên cạnh khi mình chỉ đơn giản lịm đi, như chìm vào giấc ngủ.

Sau đó, mình đã có những giấc mơ mà mình chẳng nhớ gì, và rồi bất thình lình, vào một ngày nào đó, mọi người đã rất ngạc nhiên, khi mình nói chuyện với họ thông qua Bonnie, người có thiên bẩm trong vấn đề tâm linh, thiệt là tội nghiệp họ. Mình đoán là mình đã được giao một công việc - trở thành linh hồn bảo vệ thị trấn Fell's Church. Có một mối nguy hại đối với thị trấn. Họ cần phải chiến đấu chống lại nó, và bằng cách nào đó, khi họ chắc rằng họ sẽ thua cuộc, mình bị đá về thế giới của người sống để giúp đỡ. Và – chà, sau khi thắng trận, mình bị bỏ lại với những quyền năng kì lạ mà mình chẳng hiểu gì về nó. Nhưng ở đó, mình đã có Stefan. Chúng mình lại ở bên nhau!"

Elena vòng tay ôm quanh bản thân thật chặt và cứ giữ như thế như thể là Stefan đang ôm lấy cô, tưởng tượng về vòng tay ấm áp của anh đang bao quanh mình. Cô nhắm mắt lại, cho đến khi nhịp thở cô dần chậm lại.

"Về những quyền năng của mình. Đó chính là khả năng liên lạc ngoại cảm , đây là thứ giúp mình có thể liên lạc với những người cũng có khả năng này –bao gồm cả ma cà rồng, nhưng ở những mức độ khác nhau, trừ phi họ thực sự chia sẻ máu với bạn. Và rồi, còn những đôi cánh.

"Mình thực sự có cánh. Và những đôi cánh đó, có những quyền năng mà bạn không thể tin nổi – nhưng vấn đề duy nhất là mình thậm chí không có một ý kiến dù là nhỏ nhất làm thế nào để sử dụng chúng. Đôi lúc mình cảm thấy, như ngay giờ đây, có một thứ gì đó, đang cố thoát ra khỏi mình, đang cố di chuyển môi mình để gọi tên nó, đang cố uốn nắn cơ thể mình cho đúng tư thế. Đó chính là Đôi cánh của sự bảo vệ và nó nghe như một thứ chúng mình thực sự có thể sử dụng cho chuyến đi này. Nhưng mình thậm chí không thể nhớ ra làm sao để đôi cánh cũ hoạt động – hình dung về cách sử dụng đôi cánh mới còn tệ hơn. Mình nói những từ ngữ cho đến khi mình thấy mình như một con ngốc, nhưng rồi cũng chẳng có gì xảy ra cả.

"Giờ đây, mình lại là một con người – một con người bình thường như Bonnie. Và, ôi, Chúa ơi, ước gì con có thể thấy cô ấy và Meredith ngay bây giờ! Nhưng tất cả những lúc mình tự nhủ với bản thân rằng mình đang đến gần Stefan cũng là mỗi giây phút mình nhớ đến việc Damon đã phải ngược xuôi cắt đuôi những kẻ bám theo chúng mình ra sao.

"Tại sao lại có những kẻ muốn theo dõi chúng mình ?Ừm, bạn biết đó, mỗi lần mình trở về từ thế giới bên kia, đều xảy ra một vụ nổ Năng lượng, lớn đến nỗi mà bất kì ai trên thế giới có thể nhìn thấy năng lượng đều thấy được.

"Bây giờ, làm thế nào giải thích về Quyền năng? Nó là thứ mà mọi người đều có, nhưng con người – trừ những người có tài tâm linh chính hiệu như Bonnie – thì thậm chí không thể nhận ra nó.

Những ma cà rồng thì tất nhiên đều có Quyền năng, và họ sử dụng nó để chi phối con người, để người ta thích họ, hoặc biến đổi suy nghĩ của con người - ờ, giống như cách mà Stefan đã dùng để tác động đến nhân viên của trường cấp 3, làm họ nghĩ rằng những giấy tờ của anh đều đã hợp lệ, khi anh "chuyển" đến trường cấp 3 Robert E. Lee. Hoặc họ dùng Quyền năng để làm banh xác những ma cà rồng khác, những sinh vật của bóng đêm – hoặc con người.

"Nhưng mình đang nói về vụ nổ năng lượng, khi mình rơi xuống từ thiên đường. Vụ nổ quá lớn đến nỗi đã thu hút 2 sinh vật tồi tệ từ bên kia của thế giới. Chúng quyết định đến để tìm hiểu về cái gì đã tạo ra vụ nổ, và có cách nào để chúng có thể sở hữu nguồn năng lượng đó không.

"Mình không hề đùa khi nói rằng chúng đến từ bên kia của thế giới. Chúng là những con cáo tinh, những linh hồn cáo quỷ từ Nhật Bản. Chúng cũng giống như người sói ở Phương Tây chúng ta – nhưng nhiều quyền năng hơn. Nhiều đến nỗi mà chúng có thể sử dụng malach, là thực vật thực sự nhưng trông như những con côn trùng, và không thể lớn hơn một cái lỗ kim hoặc bự đủ để nuốt cánh tay bạn. Malach sẽ dính cơ thể chúng vào những dây thần kinh của bạn, cắm lông vào toàn bộ hệ thống thần kinh, và cuối cùng, kiểm soát bạn hoàn toàn từ bên trong."

Elena đang run rẩy, giọng nói cô như tan vào thinh không.

"Đó là những gì đã xảy ra với Damon. 1 malach nhỏ xíu đã chui vào cơ thể anh, rồi kiểm soát anh toàn bộ từ bên trong, bởi thế mà anh đã trở thành 1 con rối trong tay Shinichi. Mình quên nói, 2 cáo tinh đó tên là Shinichi và Misao. Misao là một cô gái. Chúng đều có mái tóc đen viền đỏ ở đuôi, tóc của Misao thì dài hơn. Chúng được cho là anh chị em – nhưng chắc chắn là chúng đã chẳng cư xử như thế.

"Và một khi Damon đã bị kiểm soát hoàn toàn, đó là lúc mà Shinichi đã dùng cơ thể Damon để … làm những thứ kinh khủng. Nó đã bắt anh phải hành hạ Matt và mình, và cho dù giờ đây mình biết rằng đôi lúc Matt vẫn muốn giết Damon vì điều đó. Nhưng nếu Matt thấy những thứ mà mình đã thấy – một cơ thể mỏng dính, ươn ướt, trắng nhách mà mình đã kéo ra từ xương sống của Damon với những cái móng tay của mình – và nỗi đau mà giờ đây Damon đã vượt qua – Matt chắc sẽ hiểu khá hơn. Mình không thể kết tội Damon vì những thứ mà Shinichi đã bắt anh phải làm. Mình không thể. Damon đã … bạn không thể tưởng tượng được sự khác biệt như thế nào đâu. Anh tan vỡ. Anh khóc. Anh đã …

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.