Mơ Về Phía Anh

Chương 8




Màn đêm từ từ phủ xuống, cũng không có ai ý thức được nguy hiểm đang dần dần đến gần, Thu Cẩn kiên trì túc trực bên cạnh Lý Băng, nhưng lại bị Ngọc Kỳ Lân gọi đi, mặc dù không tình nguyện nhưng dù sao cũng là trưởng bối cũng không thể không nghe theo.

Lý Băng không biết ông nội có ý gì, nhưng người cũng đã đi, để lại một mình cô ở đây, mặc dù có hơi tịch mịch, nhưng vẫn có thể tiếp nhận được.

Từ trước tới nay, không phải cô vẫn một thân một mình cô đơn tịch mịch như vậy sao? Coi như có tịch mịch thêm nữa, cũng không là gì cả!

Hơn tám giờ, Lý Băng vẫn không thấy buồn ngủ, liền đứng dậy, đi tới trước cửa sổ, nhìn cảnh đêm đẹp đẽ bên ngoài.

Nếu như có người ở đây cùng ngắm cảnh đêm với cô thì thật là tốt!

Thở dài, Lý Băng đang mải mê suy nghĩ nên không hề phát hiện được cửa đã được mở ra, hai cái bóng đen đang đi tới phía sau lưng mình, đợi đến lúc phản ứng kịp lại còn tưởng rằng đó là y tá đến kiểm tra phòng, vừa mới xoay người, liền bị người ta đánh bốp vào gáy!

Bóng đêm vẫn bao phủ dày đặc, Diệp Duệ đứng ở trên sân thượng, cứ hút một điếu lại một điếu, trong đầu không ngừng hiện lên lời nói của Ngọc Kỳ Lân, không biết trong lòng Băng nhi anh xếp thứ mấy, tại sao bọn họ sẽ biến thành như thế này?

Anh có nên giải thích rõ ràng với cô không?

Nghĩ đến điều này, cuối cùng Diệp Duệ vẫn quyết định đi xuống giải thích với cô một chút, coi như là cho bọn họ một cơ hội cuối cùng đi!

Diệp Duệ mới vừa đi đến chân thang đã nhìn thấy hai cái bóng đen lén lút khiêng gì đó vào thang máy, liền vội vàng đi theo.

Hai người kia khiêng Lý Băng vứt lên trên xe, sau đó nhanh chóng rời đi, lúc Diệp Duệ đuổi đến cửa thì chiếc xe đã lăn bánh không bao lâu liền biến mất trên đường cái, anh vội vàng gọi 110 để báo cảnh sát, sau đó mới đi lên lầu.

“Băng...”

Đẩy cửa ra, nhìn căn phòng không một bóng người, anh chợt giật thót tim, dự cảm chẳng lành dâng lên, không lẽ người mới vừa bị bắt đi chính là Băng nhi?

Nghĩ tới khả năng này, Diệp Duệ vội vàng vọt xuống lầu, lên xe điên cuồng đuổi theo, nội tâm càng lúc càng thấy lo lắng.

Tại sao lại như vậy chứ, Băng nhi sao lại bị người ra bắt đi?

Lấy điện thoại di động ra, Diệp Duệ vội vàng gọi cho Thượng Quan Quân Triết!

“Thượng Quan, hình như Lý Băng bị bắt cóc rồi, lúc tôi mới vừa đi vào bệnh viện, đã nhìn thấy hai người lạ mặt đang vác một người nào đó vào thang máy, đến khi quay lại phòng của Băng nhi, thì không thấy cô ấy đâu cả, tôi hoài nghi người bị bắt cóc chính là Băng nhi!”

Diệp Duệ vừa nhanh chóng tóm tắt lại, vừa gia tăng tốc độ, nhưng vẫn không thấy tung tích của chiếc xe kia đâu nữa, thật sự là gấp chết người!

Thượng Quan Quân Triết không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy, liền vội vàng hỏi.

“Anh có nhớ bảng số xe không?”

Chẳng lẽ là do gia tộc Bruce ở Mỹ làm? Bọn họ muốn bắt Lý Băng về sao?

Nghĩ đến người của gia tộc Bruce đều là người thủ đoạn không bình thường, Thượng Quan Quân Triết liền bấm điện thoại hỏi thăm xem sao.

“Không có biển! Mà hiện tại cũng không tìm được chiếc xe kia... a đây rồi...”

Diệp Duệ nói xong liền tăng tốc đuổi theo, cũng không thèm tắt điện thoại, mắt khóa chặt vào chiếc xe màu trắng không biển kia.

Thượng Quan Quân Triết liền cúp máy, sau đó lập tức gọi điện cho Belle.

“Ưhm... Ah...”

Lúc này Belle đang vận động kịch liêt, thở hổn hển, đã sắp đến giai đoạn mấu chốt mà người nào lại làm hắn mất hứng như vậy.

“Belle, có phải anh bắt Lý Băng mang đi không?!”

Thượng Quan Quân Triết tức giận lớn tiếng hỏi, Belle lập tức dừng động tác, đứng dậy, đẩy người phụ nữ trên người ra vội vàng hỏi.

“Thượng Quan Quân Triết, cậu nói cái gì, không thấy Lý Băng đâu sao?”

Mặc dù hắn đã quên mất chuyện liên quan đến Cody cùng với trận chiến kia, nhưng với việc Lý Băng là ai, vẫn nhớ rất rõ ràng.

Mấy ngày nay, hắn lại biến thành người đàn ông phong lưu trước kia, tuy rất muốn gọi Lý Băng về nhà, nhưng nghĩ đến việc cô rất chán ghét cái nhà này nên vẫn không lên tiếng.

“Không sai, mới vừa rồi Diệp Duệ nói, không thấy Lý Băng ở bệnh viện!”

“Bệnh viện, Lý Băng xảy ra chuyện gì? Làm sao lại ở bệnh viện, sao lại không thấy đâu, ai dám làm chuyện này, ông đây sẽ giết cả nhà chúng!”

Ngay cả người của gia tộc Bruce cũng dám đụng vào, quả là chán sống rồi!

Thượng Quan Quân Triết nghe Belle nói thế, cũng biết thực lực thật sự của hắn, mặc dù lần trước đã đàn áp gia tộc Bruce, nhưng thế lực của gia tộc này vẫn còn rất lớn.

“Thời gian này Lý Băng mệt nhọc quá độ, cho nên mới bị nhập viện, anh mau ra lệnh cho đàn em ở Trung Quốc và Mỹ tìm kiếm xem sao, giới hắc đạo, anh nắm rõ hơn so với tôi!”

Người có thể bắt cóc Lý Băng, tuyệt đối không phải là người bình thường, Thượng Quan Quân Triết cho rằng chỉ có phần tử hắc đạo mới dám làm chuyện này.

Belle cau mày, vội vàng cầm điện thoại lên, lạnh giọng giao phó, hơn nữa thả ra tin tức, mặc kệ là ở Trung Quốc hay ở Mỹ, nếu ai dám động một sợi tóc của Lý Băng, hắn sẽ diệt luôn người đó!

Sau khi thông báo xong toàn bộ, Belle lập tức trở về biệt thự, đúng lúc gặp được Ôn Tề, liền vội vàng nói, “Cậu mau thông báo cho hắc đạo ở Trung Quốc và Mỹ nhớ chú ý, không được phép xuống tay với Lý Băng, con bé bị người ta bắt đi rồi!”

Belle lo lắng nói, Ôn Tề nghe vậy liền hiểu ý rất nhanh.

Hắn hiện tại có thể trở thành Thiếu chủ của gia tộc Bruce, một mặt vì hắn là người chính trực, một mặt cũng là vì năng lực của hắn nữa.

“Anh yên tâm, mười phút sau, cho nên có người cũng sẽ biết!”

Ôn Tề nói xong, lập tức bắt tay ngay đi làm, Belle nhìn Ôn Tề, trong đám anh chị em đông như kiến cỏ của gia tộc hắn đây là một người cực kỳ có nhân tình!

Diệp Duệ đuổi theo suốt một đêm, mới phát hiện chiếc xe kia chỉ là ngụy trang, đối phương phát hiện ra anh đuổi theo phía sau, đã sớm đánh tráo rồi. Anh hết sức tức giận liền hung hăng đánh cho tên tài xế một trận.

Khi Lý Băng tỉnh lại lần nữa, đạp vào mắt cô là một căn phòng có nội thất cực kỳ sang trọng, vừa nhìn cách bày biện ở đây liền biết đối phương cho dù không giàu cũng quý, hơn nữa còn thuộc loại Đại Phú Hào nữa.

Cô bị người ta bắt cóc sao? Lý Băng rất buồn bực, đến tột cùng là cô đã đắc tội với người nào, mà cư nhiên lại bị bắt cóc, hơn nữa còn bắt cóc đến một nơi sang trọng như vậy!

Cúi đầu nhìn tay chân mình đang bị trói thật chặt, khóe môi không khỏi dâng lên nụ cười lạnh.

Chỉ như vậy, mà muốn trói được cô sao, thật là quá buồn cười!

Đang muốn cởi dây trói, thì cửa đã bị mở ra!

Một phụ nữ ăn mặc cực kỳ xinh đẹp gợi cảm đi tới, hai chân bắt chéo nhau ngồi xuống ghế sofa đối diện, trong tay còn kẹp một điếu thuốc, xem ra là có mùi vị của người phụ nữ thuộc lão đại Hắc bang.

“Là cô bắt cóc tôi?!” Lý Băng nhìn người phụ nữ trước mắt, không hiểu tại sao cô ta lại bắt cóc mình?

Cô còn tưởng rằng là đàn ông cơ đấy, không ngờ lại là phụ nữ!

“Không sai, là tôi! Cô tên là Lý Băng hả! Dáng dấp ngược lại cũng có vẻ khá xinh đẹp!”

Tiêu Linh Linh cười tà nhìn Lý Băng, nụ cười như vậy cho khiến cho Lý Băng có chút phiền não.

“Vì sao lại trói tôi, hình như tôi không hề đắc tội với cô bao giờ?”

“Cô biết Diệp Duệ đúng không?”

Tiêu Linh Linh nhàn nhạt hỏi, Lý Băng sửng sốt một chút, chẳng lẽ chuyện này lại có liên quan đến Diệp Duệ?

“Không muốn thì không thừa nhận, tôi biết rõ cô chính là người Diệp Duệ yêu, nhưng tôi không cho phép! Một phụ nữ như cô sao lại dám giành anh ấy với tôi chứ!”

Giọng nói của Tiêu Linh Linh rất lạnh, đi tới trước mặt Lý Băng, hung dữ nhìn chằm chằm rồi dùng sức nắm lấy cằm cô hỏi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.