Mộ Nam Chi

Chương 47: Xuất hiện




Tiên tỳ xuất hiện đúng lúc, ta cuối cùng cũng xem như có mặt mũi đi vào Diễm Thải cung. Khi đi ngàng qua đám thiên binh canh gác, ta cắn răng liếc bọn họ, nói: “Quân tử báo thù, mười năm chưa muộn. Nhưng ta không phải là quân tử, nhiều lắm là mười ngày!”

Thiên binh buồn rầu không đáp.

Vào Diễm Thải cung, tiên tỳ không nói hai lời lập tức đưa ta đến phòng Hỏa Tịch.

Tâm tình tiên tỳ này đúng là hồn nhiên tốt bụng, trước kia, khi ta vừa vào Diễm Thải cung, trở thành đồng tử bên cạnh Hỏa Tịch, là nàng dẫn ta đi tắm rửa, làm quen với quy củ, rất dễ ở chung.

Đều nói Tiên tộc giả dối, thật ra cũng không hẳn là thế.

Trên đường đi, ta hỏi nàng: “Thương thế của Thần quân như thế nào?”

Tiên tỳ sâu xa liếc ta một cái: “Lưu Cẩm ngươi đi sẽ biết.”

Khi đến tẩm điện của Hỏa Tịch, đầu giường hắn vẫn đúng giờ thắp một ngọn đèn, khói nhẹ lượn lờ từ bên trong đèn bay ra, nhìn có vẻ an bình thật ra lại có chút quỷ dị.

Hỏa Tịch đang nằm ngủ yên trên giường, hai mắt nhắm chặt, sắc mặt trắng bệch.

Vừa thấy hắn như thế, mi tâm đột nhiên không hiểu sao nhảy lên thình thịch.

Ta ấn ấn mi tâm, nhìn về phía tiên tì, cười lấy lòng, nói: “Thì ra Thần Quân đang ngủ, ta liền không nên quấy rấy, ngày mai lại đến hầu hạ hắn.”

Trên mặt tiên tì không hề có vẻ vui đùa, nói: “Thần Quân chưa hề tỉnh lại. Ty Y Thần Quân nói thương thế Thần Quân quá nặng, nguyên thần không ổn, có thể cầu xin Thái Thượng Lão Quân dùng đèn an thần bảo vệ nguyên thần của Thần Quân trong bảy bảy bốn mươi chín ngày đã là cực hạn.”

“Tại sao lại như vậy? Cửu Trọng Thiên không phải luôn có rất nhiều linh đan dược liệu sao, sao lại không trị khỏi bệnh cho hắn được?” Ta hỏi. Huống hồ,

Sừng lân của Yêu vương xuyên thủng ngực Hỏa Tịch cũng không tạo thành vết thương chí mạng, hai người đều thuộc tính hỏa, không hề tương khắc, làm sao cũng không thể dẫn đến tình trạng này được.

Tiên tỳ thở dài: “Chuyện này sao ta hiểu được. Ta chỉ biết ở Cửu Trọng Thiên, đan dược của Ty Y Thần Quân là tốt nhất, ngay cả Ty Y Thần Quân cũng nói tạm thời không có cách, chỉ có thể để Thái Thượng Lão Quân bảo trụ nguyên thần của Thần Quân, chính mình một lòng ở Ty Y thần điện nghiên cứu cách chữa trị. Nếu không phải hiện tại Tây thiên Phật Tổ đang đi Đông cực đánh cờ uống trà cùng với mấy vị tứ hải bát hoang Tôn Thần Đế Quân mới xuất quan, chỉ sợ Thiên đế đã sớm tìm Tây thiên Phật Tổ giúp đỡ.”

Mi tâm vẫn nhảy không ngừng, ta dùng sức nện mấy cái vẫn không ngừng lại được.

Thằng nhãi Hỏa Tịch này bình thường lấy việc bắt nạt ta làm vui, nhưng lại thuộc Tiên tộc, cùng Ma tộc chúng ta không đội trời chung. Mà nay, coi như hắn gặp báo ứng.

Chết thì chết, sau này, nếu ta đem tin này về báo với phụ tôn, không chừng tâm tình phụ tôn sẽ thoải mái đến chết.

Chính là, nhìn mi mắt cong cong của hắn, yên tĩnh không hề động đậy một chút, ta bỗng nhiên cảm thấy hơi đáng tiếc. Chỉ vì hắn có một đôi mắt phượng thật đẹp.

Lúc này, tiên tì bỗng nhìn ta, nói: “Mấy ngày trước, Thần Quân vẫn chưa hoàn toàn mất ý thức. Ban đêm, tỉnh lại mấy lần, mơ mơ màng màng kêu lên … là Lưu Cẩm, tên của ngươi.”

Lòng ta liền chùng xuống, không biết nói gì.

Thằng nhãi này … Không phải là ngay cả trong giấc mơ cũng muốn chèn ép, ức hiếp ta đấy chứ … Chẳng trách mấy ngày trước, trâm gài tóc mây lửa phượng hoàng hắn cho ta luôn nung ta đến mức tỉnh lại, ngủ cũng không yên ổn.

Ta giơ tay tìm manh mối, cây trâm vẫn ở trong búi tóc, nhưng không hề nóng lên, nhìn Hỏa Tịch trước mắt giống như đang ngủ, phải chết là cái chắc.

Suy nghĩ xong, ta nhấc chân bước ra ngoài.

Tiên tỳ vội vàng kéo ta lại, hỏi: “Ngươi muốn đi đâu?”

Ta thành thật nói: “Tìm Ty Y Thần Quân, chắc chắn tìm ra biện pháp cứu hắn.”

Tiên tỳ vội bảo ta xem sắc trời bên ngoài, nói: “Hiện tại giờ này rồi, ngươi đi tìm Ty Y Thần Quân làm gì, ngươi chỉ là một đồng tử nho nhỏ còn không vào được Ty Y Thần điện!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.