Minh Vương Sủng Phi

Chương 19: Loại cảm xúc nào chi phối lý trí ?




"Cô gái kia sao? bây giờ đang ở chỗ vùng chết của cậu nhỏ!"

"Đưa chị đi!" Cảnh Tô kéo Tống Tường đi ra cửa.

Căn bản không cho hai người có cơ hội nói chuyện, ép buộc Tống Tường đưa Cảnh Tố đến chỗ gọi là vùng chết.

Mặc dù Cảnh Tô từng qua đêm ở nhà trọ, nhưng mà cái loại nơi này, cô chưa từng đến?

Một nhóm con gái xinh đẹp mặc quần áo hở hang lắc lư trong sàn nhảy, cũng đã ba giờ, ở phía trên nhảy mặc cho đàn ông chọn lựa, cuối cùng tìm được người đàn ông khen thưởng, hoặc nói đàn ông đến đây đều được nhận lấy đãi ngộ như Hoàng đế, lật bảng số quyết định số mệnh của cô gái, nếu là vận khí tốt, làm cho ông chủ hài lòng, còn có thể rời khỏi chỗ này.

"Cô ấy ở chỗ này?" Cảnh Tô ngạc nhiên, cô cho rằng vùng chết là một cửa hàng nằm ở mặt tiền, không đủ nhất chắc là nhân viên quầy rượu?

"Ừ, đến lượt cô ấy ra sân!" Tống Tường nhìn đồng hồ, sau đó nói với Cảnh Tô, không từ mà biệt, cô gái mang dãy số xuất hiện cho dù có hóa thành tro anh ta cũng nhớ rõ.

Nhưng mà kỹ thuật biểu diễn của các cô gái rất tốt, năm nó chính anh cũng bị mắc lừa với bộ dạng đơn thuần của cô ta.

"Đúng là cô ấy sao?" Cảnh Cô liếc mắt nhìn cô gái này.

Ở trên đài, gầy teo yếu ớt, thoạt nhìn rất vô tội, càng thỏa mãn lòng khao khát của đám đàn ông bên dưới, cả một đám đàn ông hận không thể đem con cừu nhỏ về chà đạp.

"Nhưng mà chờ một chút nữa cô ấy sẽ bị đấu giá!" Cảnh Tô lo lắng nói, cô gái này còn có thể cứu được ông xã nhà cô, cô có thể không vội sao?

"Người đẹp, không phải anh thích Cảnh Tô của nhà chúng tôi sao? Tranh thủ thời gian đi, chụp hình cô gái này lại!" Tống Tường nhìn vẻ mặt vui vẻ của Dung Thiểu Tước.

Trên đài đã bắt đầu ra giá, Cảnh Tô giậm chân.

Người dưới dài đều bị Cảnh Tô làm cho chú ý, một cô gái chạy đến đây cạnh tranh một cô gái, hơn nữa còn, là một cô gái nhu nhược yếu ớt, trong mắt đám đàn ông suy nghĩ rất nhiều, đương nhiên đều là dơ bẩn.

"Còn thất thần làm gì? Tranh thủ thời gian đưa người đi!" Cảnh Tô đáp một cái vào em trai mình, thật là hết chỗ nói, chẳng lẽ chuyện này còn để Dung Thiểu Tước làm sao?

"Chị, em sai rồi, chị đừng nhéo lỗ tai em! Đau!" Tống Tường gáo thét rất ủy khuất.

"Coi như tên tiểu tử cậu biết thức thời!" Cảnh Tô để Dung Thiểu Tước mở cửa xe, sau đó chờ Tống Tường đưa người ra ngoài.

"Lên xe!" Tống Tường nhìn bộ dạng thay đổi của cô gái, không còn vui vẻ đối với bọn họ, mang theo cảm giác côn đồ.

"Thái tử, tôi không dám, thái tử, anh bỏ qua cho tôi đi!" Cô gái không để ý đên cơ thể lõa lồ của mình, quỳ trên mặt đất ngoài trời mùa đông, làn da bị đông lạnh mà đỏ bừng.

Chính cô ta cũng biết rõ, thái tử của các cô là người như thế nào, làm việc rất quả quyết hung ác, không phải làm anh ta mất hứng chứ?

"Lên xe!" Lời nói của Tống Tường không mang theo chút cảm tình nào, sau đó kéo cô gái ném vào xe, chính mình ngồi vào ghế lái phụ, nặng nề đóng cửa xe lại, cô gái này cho đến bây giờ vẫn giả vờ đáng thương.

"Cô không phải sợ, mặc quần áo vào đi, sẽ bị cảm lạnh!" Cảnh Tô đừa áo khoác ngoài cho cô ta mặc vào, trong ánh mắt rất dịu dàng.

Nhưng mà tâm lý người phụ nữ không phải như vậy, trong ánh mắt cô ta chỉ có lợi ích là thực dụng nhất, cô nghĩ rằng người phụ nữ này, người được gọi là Cảnh Tô có thể có được những gì.

Cảnh Tô nhìn cô gái, hình như là bộ dạng bất vi sở động, đó chính là mềm không được, hay là trực tiếp đi vào chủ đề chính!

"Vị tiểu thư này, tôi sẽ làm một cuộc giao dịch với cô, cô không những có được vinh hoa phú quý, mà còn có thể kiếm được món tiền xa xỉ. Thu vào hai thứ này, cô sẽ không làm sao?" Cảnh Tô xác định cô gái này là người đang cần tiền gấp, cho nên cô mới có thể ra điều kiện như vậy

"Được!" Cô gái dùng sức che kín cơ thể mình, làm cho mình co lại như đứa ngốc, sù sao hiện tại cô ta còn giá trị lợi dùng, dường như thái tử cũng không làm gì với cô, nên hưởng thụ thế nào thì hưởng thụ.

"Giao dịch gì?" Cô gái có thái độ khác thường, ít nhất bây giờ phía chủ động đang nằm trong tay cô ta.

"Đến bên cạnh Tư Mộ Vĩ!" Cảnh Tô nhìn cô gái kia, nói ra điều kiện của mình.

"Tư Mộ Vĩ?" Trong đầu cô gái hiện lên một gương mặt, cuối cùng là gương mặt Tư Mộ Vĩ. Cô từng nghĩ đến việc trở về, nhưng hiện tại nếu tiếp cận Tư Mộ Vĩ khó khăn đến mức nào, cho nên khi Cảnh Tô đưa ra điều kiện, cô ta lập tức đồng ý.

"Nhưng mà, đưa tôi đến bên cạnh anh ta với điều kiện gì?"

"Tôi cảm thấy cô không nên biết nhiều sẽ tốt hơn!" Tống Tường xoay người lại cho một cái nháy mắt làm cho cô gái kia rùng mình, cô quên là thái tử đang ở đây.

Thái độ của cô ta đã thay đổi, thoạt nhìn cô gái này và thái tử có quan hệ không nhỏ.

"Mạo muội xin hỏi ngài là?" Cô gái đưa tay ra, mặc dù không biết nên hỏi, nhưng mà nếu bây giờ hỏi được rồi, vậy cũng tốt, hỏi không ra cũng không sao cả.

"Tôi là bạn gái của Tống Tường!" Cảnh Tô nghĩ thầm, cô gái này có chuyện liên quan đến Tư Mộ Thần, nếu cô gái này đối với Tư Mộ Thần vì yêu mà sinh hận.... ......, chuyện này làm không được.

Sự thật chứng minh là chính Cảnh Tô cho rằng chuyện này có thể giao dịch được, nếu Tư Mộ Vĩ có lòng muốn tìm được cô gái này thì còn có thể khiến cho cô ấy lưu lạc đến mức ai cũng có thể làm chồng ư?

"A!" Nếu là người phụ nữ của Tống Tường thì không phải thứ mình có thể nhắm vào, vì vậy cô ngoan ngoãn ngậm miệng lại, im lặng ngồi trong xe.

Có người rồi, cả đêm Cảnh Tô đều ngủ không ngon giấc, từng chuyện xảy ra bên mình khiến cô cảm thấy hình như có một tấm lưới rậm rạp chằng chịt đang vung hướng mình. Đến nỗi làm cho cô thấu đáo, cô ôm lấy bé con nhà mình, ngủ rất thân thuộc, kỳ thật chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất chính là chuyện Tư Mộ Thần phải ngồi tù, sau đó bản thân đợi anh ra ngoài.

Vài ngày sau, Tư Bang Quốc và Lý Mục vô tội được thả ra, hơn nữa chính là cái giá của lão tư lệnh, nhà của nhà họ Tư còn để cho bọn họ. Cảnh Tô vội vàng đưa con trai trở về.

"Ông cố, ông đã đi đâu rồi? Tiểu Binh rất nhớ ông!" Tiểu Binh bộ dáng nhu thận, làm cho Tư Bang Quốc vốn rất tiều tụy lại nở nụ cười tươi.

"Không có việc gì, ông cố, cùng đi du lịch với bà cố nội, chơi dùa rất mệt mỏi, bây giờ muốn nghỉ ngơi thật tốt, con nhớ phải nghe lời mẹ." Tư Bang Quốc nhìn Cảnh Tô, rồi nhẹ nhàng gật đầu.

"Ông nội, con đi làm một chút gì, ông cùng bà nội lên lầu nghỉ ngơi một lát đi!" Cảnh Tô nghĩ ở phòng giam, nhất định là bọn họ ăn không ngon ngủ không yên rồi.

"Con bé Cảnh Tô này, bây giờ con nên trốn đi, hiện tại Tư Mộ Thần đã xảy ra chuyện, nhất định là Viện Kiểm Sát sẽ đến điều tra con!" Lý Mục sốt ruột, kể từ khi biết Cảnh Thái Sinh là con mình, bà đối với đứa cháu gái này hết sức để bụng, bà ngồi tù ăn cơm tù thì không có việc gì, nhưng mà cháu gái của bọn họ thì không thể.

"Bà nội, con không sao, chúng ta đều không có chuyện gì, bà phải biết rằng nhà họ Tư trong sạch!" Chuyện này hoàn toàn do Tư Mộ Vĩ bày ra, nếu Cảnh Tô phá bỏ lỗ hỏng này, như vậy sẽ không có vấn đề gì.

"Ai da, thật ra đều là bà không tốt, tập cho đứa bé Tư Mộ Vĩ kia thành cái dạng này, từ nhỏ nó đã giống ba nó thích tranh đoạt với lão nhị", ngay cả bà lão như bà cũng phải giúp nhau tranh đấu, vì vậy mới có thể giúp Tư Mộ Thần vùng dậy, Lý Mục đối với tất cả những chuyện xảy ra trong nhà đều mắt nhấm mắt mở cho qua, nhưng mà hiện tại xem ra bà sai rồi.

"Bà nội, con cũng biết chuyện này, con sẽ thử đi giải quyết, Mộ Thần biết rõ hành động của anh ta, nhất định sẽ sắp xếp đường lui cho mọi người!" Thật ra Cảnh Tô không biết hết bao nhiêu nội tình, chuyện này xảy ra quá đột ngột, nhanh đến mức mọi người không có đoán trước được Tư Mộ Thần phải lấy chứ cứ lật tẩy ra.

"Cảnh Tô, con theo ra đến thư phòng!" Tư Bang Quốc nhìn lướt qua Cảnh Tô, rồi đột nhiên nhớ tới có người có thể giúp bọn họ vô tội.

"Ông nội, ông gọi con đến có gì không?"

"Hiện tại nhà họ Tư đang bị giam giữ để thẩm vấn, thật ra ông cũng không nghĩ đến, dù sao cũng là cây to gió lớn, bây giờ có thể giúp Mộ Thần chỉ có người của nhà họ Thẩm!"

"Ông nội, nhà họ Thẩm sao?"

"Năm đó, nhà họ Thẩm cũng đã từng được ông nhấc tay cứu giúp, tin vào chút ân tình nhỏ của ông sẽ giúp ông, con chỉ cần làm cho nhà họ Thẩm làm cho Mộ Thần được ra ngoài vài ngày là được, như vậy Mộ Thần cũng có thời gian sắp xếp tất cả!" Tư Bang Quốc nhìn Cảnh Tô, nhà họ Tư lớn như vậy, lại dũng cảm giao cho một con bé, ông cũng biết rõ hiện tại nhà họ Cảnh loạn trong giặc ngoài, vẫn còn muốn cô bận tâm đến chuyện nhà họ Tư

"Con biết rồi, ông nội, ông nghỉ ngơi trước đi!"

"Ừ!" Cảnh Tô nhìn ông lão chỉ ra một con đường sáng, có vẻ là tương lai rất tươi sáng.

"Thực ra thì ông nội, nhà họ Thẩm đúng là động đến một người trong nhà họ Tư!" trước khi Cảnh Tô đóng cửa lại, nhẹ nhàng nói một câu, cô thật sự không nghĩ ông lão lại ngây thơ như vậy.

Cảnh Tô đóng cửa lại, chỉ nghe trong thư phòng truyền đến âm thanh tiếng va đập, Cảnh Tô nghĩ ông lão không chấp nhận được chuyện này, cuối cùng, cô vẫn nên rời đi.

Cảnh tô cũng vừa mới biết được, hành động của nhân chứng ngoại trừ đối địch nhà họ Tư, còn có nhà họ Thẩm, hơn nữa đề cập tới nhà họ Thẩm càng thêm khẳng định giấu kín địa điểm, thậm chí còn yêu cầu căn cứ theo bằng chứng chuyển hóa vàng bị tinh luyện.

"Thiếu phu nhân, thiếu phu nhân, có điện thoại tìm cô!" trong lòng cô nhóc rất là cảm động

"Này!"

"Ơ, lão già và thão thái bà về nhà rồi à?" Trong điện thoại truyền đến tiếng nói buồn nôn, Cảnh Tô không biết là giọng nói của ai.

"Đại tiểu thư Cảnh Tô đúng là người hay quên! Ngay cả giọng nói của tôi nghe cũng không hiểu à!"

"Trầm Thiểu!" Dường như cô nhớ đã nghe giọng nói bỉ ổi này ở đâu rồi.

"Xem ra trí nhớ của tiểu thư Cảnh Tô không tệ! Thẩm mỗ bội phục! đúng rồi, Mộ Vĩ nhà chúng ta muốn gặp mặt cô!"

"Được, xin chỗ hẹn!" đúng lúc Cảnh Tô muốn tìm anh ta, hiện tại thật đúng lúc.

"Vạn Đình, tám giờ tối nay!"

Người đàn ông cúp điện thoại, sau đó nhìn Tư Mộ Vĩ, rồi nở nụ cười tà mị.

"Đã làm xong!"

"Ừ!"

"Đêm nay người phụ nữ kia thuộc về tôi!"

"Không được!" Tư Mộ Vĩ cự tuyệt không chút suy nghĩ, Hàn Tử Dương có thể đụng vào cô gái kia, nhưng mà tên họ Trầm thì không thể, tên họ Trầm chính là một tên cầm thú, có thể bị tra tấn.

"Tư Mộ Vĩ cậu cũng coi trong cô gái kia hả?"

"Tính Trầm, cậu phải nhìn xem mình có bao nhiêu trọng lượng, phụ nữ nhà họ Tư chúng tôi, cũng không đến lượt cậu đụng vào!" Đây cũng là liên quan đến mặt mũi.

Nhà họ Thẩm luôn là thủ hạ của nhà họ Tư, Tư Mộ Vĩ quan niệm rất mạnh mẽ về chủ yếu và thứ yếu, nữ chủ nhân để cho người hầu đụng đến, đây không phải là giết chết Mộ Thần, mà đây là đang giết chết anh ta.

"Được, tôi biết rồi!" Mặc dù Tính Thẩm nói như vậy, nhưng trong mắt anh ta khó dấu vẻ tà ác, trong ánh mắt tràn đầy tính toán, vì tìm được Cảnh Tô, anh ta tính kế nhà họ Tư, xếp đặt Tư Mộ Thần ngồi tù, nếu chờ Tư Mộ Thần phục hồi lại tinh thần, anh ta còn có cơ hội kia sao? Vì vậy rèn sắt là phải còn nóng.

"Mẹ, buổi tối con muốn đến Vạn Đình một chuyến, nhưng mà con sợ mình sẽ xảy ra chuyện gì bất trắc!" cảnh tô đem lời trong lòng nói cho Tống Văn Phi nghe, cũng không biết Tống Văn Phi nói gì trong điện thoại.

"Tô Tô, buổi tối mẹ đến 'Vạn Đình' rồi nói chuyện!" Dù sao Tống Văn Phi cũng là một trong những cổ đông lớn của 'Vạn Đình', vẫn sẳn lòng làm một chút chuyện này vì 'Vạn Đình'.

"Được, mẹ, chờ sau khi chuyện này xong, một nhà chúng ta ra nước ngoài đi!" Cảnh Tô muốn đi đến một miền đất mới, rời xa cái nơi làm cô rối bời này.

"Được!'" Không biết con gái nói cái gì, thế nào cũng đều là lỗi của bà, Tống Văn Phi lại dựa vào người đàn ông ngồi sau lưng mình.

Người đàn ông chỉ ôn nhu vuốt ve mai tóc người phụ nữ, sau đó ôm lấy bà ta, không một tiếng động, nhưng bọn họ đều hiểu tâm ý nhau.

———— đường phân cách ————

Tám giờ rưỡi, Tư Mộ Vĩ ở Vạn Định trông ngóng chờ đợi, Tính Thẩm đang náo nhiệt ở trong phòng, không cho anh ta chạm đến cảnh Tô, anh ta chạm vào những cô gái khác cho đã ghiền.

"Đến rồi hả? Ngồi đi!" Tư Mộ Vĩ lau tay mình, ý bảo nhân viên phục vụ kéo ghế cho Cảnh Tô ngồi xuống.

"Anh tìm tôi có chuyện gì?"

"Bọn họ đã trở về?"

"Ừ!"

"Muốn cảm ơn tôi thế nào? Cô bé?"

"Thả Tư Mộ Thần ra!"

"Em cứ nói đi?"

"Anh có điều kiện gì?"

"Còn điều kiện của tôi là, gả cho tôi!" Tư Mộ Vĩ nhìn Cảnh Tô với đôi mắt sáng quắc.

"Tôi đã lập gia đình, Tư Mộ Vĩ, đổi điều kiện khác, dùng người phụ nữ của anh đổi lấy người đàn ông của tôi được không?" Cảnh Tô đang đánh cuộc, đánh cuộc người đàn ông này còn thích cô gái kia.

Lúc nghe bốn chữ "phụ nữ của anh", cả người Tư Mộ Vĩ chấn động trong chốc lát, sau đó ngẩng đầu nhìn Cảnh Tô.

"Em nghĩ rằng tôi sẽ thích cô gái kia?" Tư Mộ Vĩ cắt một miếng thịt bò rồi bỏ vào miệng mình, "Cảnh Tô, thịt bò không tệ, tôi nghĩ em sẽ thích loại cảm giác này!"

"Cảnh Tô nhìn miếng thịt bò còn chưa chín mang theo tơ máu được bỏ vào miệng người đàn ông, một trận buồn nôn xông lên, cô buông con dao trong tay ra.

Tư Mộ Vĩ nhìn mấy lần "Cảnh Tô, thật ra chời đợi tất cả xong xuôi, tôi cảm thấy như vậy thật không thú vị." Thật ra lúc Tư Mộ Thần bị tống vào trại giam, trong lòng anh ta có cảm giác rất cô đơn, không biết Tư Mộ Thần sẽ có cảm giác thế nào?

Không, không thể chết như vậy, Tư Mộ Thần còn có người phụ nữ Cảnh Tô này.

Tư Mộ Vĩ cũng chỉ hưởng thụ cảm giác tranh đấu với Tư Mộ Thần, sau đó đấu cho chú nhỏ của anh ta thất bại, làm cho mình cha luôn không vui kia cười vài tiếng, nhìn người cha của mình mấy ngày nay tâm trạng cũng tốt hơn nhiều, Tư Mộ Vĩ càng cảm thấy đáng giá. Nhưng người mẹ đáng yêu của anh vừa mới hạ tối hậu thư rồi.

Anh cảm thấy cô bé Cảnh Tô này rất đẹp, gien đời sau càng đẹp hơn, hơn nữa bộ dạng Tư Tiểu Binh cũng rất tốt, vì vậy anh ta muốn một cô dâu giống như Cảnh Tô vậy, lại sinh ra một đứa bé nhìn xem gien của ai lợi hại hơn.

Nếu để cho Cảnh Tô biết bọn họ tranh đấu thành bộ dạng như vậy, cô còn không phải bị chọc giận cho hộc máu!

"Làm người phụ nữ của tôi một tháng, tôi thả Tư Mộ Thần!" Tốt xấu gì cũng phải để cho mẹ của mình được vừa ý chứ.

"Không cần phải do dự, tôi có bệnh ưa sạch! đàn bà của người khác tôi sẽ không đụng vào!" Tư Mộ Vĩ nói chuyện này giống như loại chuyện bình thường.

"Một tháng? Chúng ta phải đi đâu?"

"Trong một tháng này, em không thể để người khác biết em đang ở đâu, chỉ ở cùng với tôi!" Thật ra Tư Mộ Vĩ muốn biết trên người cô gái này rốt cuộc có bao nhiêu sức hấp dẫn, có thể làm cho những người đàn ông đẹp trai tài giỏi số một số hai của thành phố Đàm Sơn khom lưng vì cô.

"Được!"

"Cảnh Tô, em rất thẳng thắn! Nhưng mà em tìm phụ nữ về cho tôi, tôi cũng sẽ báo đáp em, người phụ nữ của tôi, tôi sẽ cho em gặp mặt Tư Mộ Thần một lần!" Nhìn cô liều mạng vì lợi ích của ai đó, anh cũng không thể để cho người nhà thất vọng, từ trước đến nay anh ta đều thích giao dịch công bằng.

"Cảm ơn!" Cảnh Tô cắn răng phun ra hai chữ này.

"Được, cụng ly!" Tư Mộ Vĩ cầm ly rượu lên uống một hơi cạn sạch.

"Cảnh Tô cầm ly rượu lên nhẹ nhàng hớp mọt ngụm, một bữa cơm này, trầm mặc, đến lúc ra về.

Lúc Tư Mộ Vĩ đứng dậy, lung la lung lay vài cái, lập túc ngã ngồi xuống ghế.

Cảnh Tô đã sớm rời đi, Tư Mộ Vĩ cảm thấy ý thức dần trôi qua, sau đó anh giống như bị người khác đưa vào phòng.

Cảm xúc mềm mại, phía sau đêm có cái gì đó mềm nhũn, một cô gái và một cái giường lớn, bất thình lình, anh rất khát vọng, tất cả những tế bào trong cơ thể anh ta đều vận động.

Một đêm kia, Tư Mộ Vĩ cảm thấy đây là một đêm đẹp nhất của anh ta, mùi hương trên người phụ nữ này rất giống vớ mùi của cô đều là thứ anh thích, duy nhất chính là anh không thể chủ động.

Ngụ ý chính là, Tư Mộ Vĩ bị người phụ nữ cường bạo.

Dường như trong giấc mộng anh còn nghe được "Nhìn anh rất đẹp mắt, cho anh quyến rũ người đàn ông của tôi, tôi sẽ cường bạo cúc hoa của anh!"

Tư Mộ Vĩ nhớ tới những lời này, lập tức bừng tỉnh, sờ sờ phía sau mình quả thật đau dử dội.

Xem ra đem qua không phải là mộng, quỷ tha ma bắt nếu để cho anh ta biết được anh tính kế anh ta, anh ta nhất định sẽ không để cho người phụ nữ kia chịu không nổi.

Thật qua quan trọng nhất không phải là cái này, mà là.... .......

Tư Mộ Vĩ vén chăn lên kiểm tra, không có máu, không có máu!

Bão táp giống như sắp đến, rõ ràng anh ta bị một cô gái không còn trinh tiết cường bạo!

Tư Mộ Vĩ bấm một dãi số, anh muốn tìm cô gái kia, không phải cô ta rất thích chơi đùa đàn ông sao? Chính anh ta không phại cho cô ta. Nhưng mà trước tiên, anh ta nhất định phải cho cô gái này biết mùi vị bị cường bạo cúc hoa là thế nào.

"Alo! Lập tức điều tra cho tôi căn phòng số 2206 ở khách sạn này là do ai đặt!" Tư Mộ Vĩ cúp điện thoại, gương mặt bình tĩnh, sau đó nhìn cơ thể tràn đầy vết thương của mình, thật đúng là bẩn!

———— đường phân cách ————

Nhà họ Cảnh, Cảnh Tô nhìn bộ dạng chật vật Nhậm Thanh Thanh, trong lòng nổi lên nghi ngờ, đây là thế nào?

Nhậm Thanh Thanh là người ra sao? Ở phần sau sẽ rõ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.