Minh Vương Sủng Phi

Chương 14: Bị bán, còn giúp tính tiền




Nơi này là không gian đặc thù, không lớn lắm, nhưng rất đặc biệt. Bên trong có 6 cây cột linh ngọc đặc biệt cao nửa thước, bên trên có đầy phù văn trận pháp cùng với những lực lượng đặc thù.

Lúc này cây trụ linh ngọc đang chầm chậm thúc đẩy, bên trong Kiếm Tiên Giáo, Thiên Châu hiện vừa đảm nhiệm giáo chủ đang đứng, đằng sau nàng là Thiên Khiếu đã trở thành kiếm nô, hoàn toàn không còn tư tưởng ban đầu.

Oong... Oong... Oong... 6 cây trụ linh ngọc được thúc đẩy, sau đó 4 người xuất hiện trong cột sáng hình thành, có hai chỗ trống rỗng.

Hoa Cảnh Tàn Hồn, Đan Tuyền giáo chủ Đan Tiên Giáo, Lý Vạn Pháp giáo chủ Vạn Pháp Giáo, Thanh Long giáo chủ Yêu Thần Giáo. Cùng cảnh tượng, cũng xảy ra trong không gian đặc biệt ở 4 đại giáo vô thượng, bọn họ đang đứng nhìn người trong trụ linh ngọc.

Đây là phương thức liên lạc giữa đại giáo vô thượng, nhưng đã hơn vạn năm chưa từng dùng tới. Lần trước là vì đại chiến với Hoàng triều thượng cổ, đại giáo vô thượng cần phải liên lạc liên tục, dù sao cách nhau quá xa, cách này là tiện lợi nhất.

Có điều thủ đoạn này đã vượt qua cực hạn của đại giáo vô thượng, đều là năm xưa người Tiên giới đi xuống giúp luyện chế.

- Không thể tha thứ, tuyệt đối không thể tha thứ, Nhậm gia kia còn lớn lối hơn cả Hoàng triều thượng cổ vạn năm trước, dám công khai đột kích đại giáo vô thượng, nhất định phải tiêu diệt, tiêu diệt hoàn toàn. Lần này khiến chúng ta tổn thất nặng nề, tuyệt đối không thể tha cho chúng. Tuy rằng Đông Hoang Thần Giáo xảy ra chuyện, Hải Thần Giáo lại bị Nhậm gia khống chế, nhưng 5 đại giáo vô thượng chúng ta, chẳng lẽ còn sợ một cái Nhậm gia hay sao. Đan Tuyền kích động gào thét, nhớ lại trận chiến này là hắn liền hết sức giận dữ, bởi vì hắn thấy được nha đầu Đan Diệu, nha đầu đáng chết mà nhiều năm hắn vẫn không bắt được.

Kết quả nó lại là bên phe địch, cố tình Đan Tuyền chẳng những không làm gì được bọn họ, lại còn bị đánh cho tổn thất nặng nề. Ngay cả chính hắn cũng bị thương nặng, nếu không phải cuối cùng lợi dụng bí pháp cùng đan dược đặc thù bùng nổ, đã sớm xong đời rồi.

Lúc này, cuối cùng liên lạc các phía, vận dụng thứ vạn năm trước để liên lạc, hắn liền hét lên trước tiên.

- Bổn giáo chủ xem ra chuyện này sợ là không đơn giản như vậy, dựa vào cái gì Nhậm gia có lực lượng mạnh như vậy, tại sao Hải Thần Giáo lại toàn lực nghe theo bọn họ sai khiến, hơn nữa vì sao không công kích Vạn Pháp Giáo cùng Yêu Thần Giáo, phải nói rõ những chuyện này mới được? Hoa Cảnh giọng êm dịu, nhưng trong mềm có cứng, có thâm ý khác.

- Hoa Cảnh, má nó ngươi đừng có chỉ dâu mắng hòe, ngươi có ý gì? Tính tình Thanh Long nóng nảy, vừa nghe liền không chịu. Bình thường Yêu Thần Giáo chỉ quản lý chuyện trong chỗ của bọn họ, rất ít can thiệp vào chuyện của loài người, cho nên bình thường không có qua lại gì, nhưng Thanh Long hắn không phải hạng mềm yếu cho người khác nhào nặn.

- Hừ! Tương tự, Lý Vạn Pháp cũng hừ lạnh nhìn sang Hoa Cảnh: - Sao hả, Tàn Hồn ngươi cũng có lúc sợ. Tàn Hồn ngươi gặp tập kích, chúng ta không bị, ngươi liền đổ rác lên người chúng ta. Hoa Cảnh, tốt nhất ngươi đừng tìm chuyện cho mình.

- Nhìn không ra, giỏi lắm hả, hiện tại bổn giáo chủ cũng hoài nghi các ngươi có phải cũng ngã sang phía Nhậm gia? Hoa Cảnh không âm không dương nói.

- Má nó ngươi nói ai, Hoa Cảnh ngươi nói rõ ràng cho lão tử, bằng không chúng ta không xong đâu? Nếu như lúc này là đối mặt thật, Thanh Long sẽ không do dự đánh ngay, dù cho ngay lúc này, cũng có thể cảm nhận được sát khí của hắn, nhất là trong mắt ẩn chưa uy áp mạnh mẽ.

- Làm gì đó, chúng ta đang thương lượng làm sao đối phó Nhậm gia, chẳng lẽ các ngươi còn muốn đánh nhau trước. Nói thế nào đại giáo vô thượng cũng là nhất mạch truyền thừa, đều là tồn tại thay mặt là Tiên giới. Hiện tại Đông Hoang Thần Giáo xảy ra chuyện hoàn toàn biến mất, chúng ta cũng không liên lạc được Tiên giới. Tiên giới lại xảy ra chuyện, Hải Thanh Vân bên Hải Thần Giáo bị quỷ ám gì lại nghe theo Nhậm Kiệt, ta xem quá nửa là bị Nhậm Kiệt khống chế. Lúc này mà chúng ta còn không thể đồng lòng, cuối cùng chỉ sợ sẽ bị Nhậm Kiệt tiêu diệt hoàn toàn. Nhìn bọn họ càng nói càng kích động, sắp không nói tiếp được nữa, Đan Tuyền cũng tỉnh táo lại. Hiện tại nhất định phải đoàn kết toàn bộ lực lượng, bằng không sẽ không còn cách nào đối phó được Nhậm gia, hiện tại đã trở nên hết sức mạnh mẽ.

Tuy rằng hắn vì chuyện Đan Diệu mà vô cùng giận dữ, nhưng lúc này cũng phải tỉnh táo, cố gắng làm các bên đoàn kết với nhau.

Vừa nói, Đan Tuyền cũng nhìn sang Thiên Châu, hy vọng nàng có thể nói gì. Hắn cũng đã biết tình hình Kiếm Tiên Giáo lần này, có thể nói tổn thất thảm thiết hơn cả bọn họ, ít nhất những giáo chủ bọn họ còn sống, nhưng Thiên Khiếu đã trở thành kiếm nô. Nhưng mà Thiên Khiếu thành kiếm nô, lực lượng sẽ cực kỳ khủng bố, cho nên hiện tại Kiếm Tiên Giáo vẫn là đại giáo vô thượng lợi hại nhất.

- Lời này phải hỏi Hoa Cảnh, hắn muốn làm gì? Lý Vạn Pháp trợn mắt: - Vạn Pháp Giáo ta không bị tập kích thì sao, có liên quan gì tới chúng ta, không bị đánh thì có sao. Cùng là đại giáo vô thượng, ta cùng Thanh Long giáo chủ không phải thủ hạ của ngươi, ngươi la lối với chúng ta cái gì.

- Đúng thế! Má nó, đây là điều bổn giáo chủ muốn nói, dùng lời của loài người các ngươi, cha chết mẹ gả cho người, con tự lo mình. Giữa đại giáo vô thượng trước giờ đều như thế, má nó ngươi nói chúng ta như vậy, có phải muốn chúng ta đánh ngươi không. Thanh Long trực tiếp chỉ thẳng vào Hoa Cảnh.

Hoa Cảnh vốn đang bất mãn, cộng thêm cảm thấy trong này có chuyện, cho nên mới nói thẳng ra.

Lại quên mất, Lý Vạn Pháp cùng Thanh Long đều không phải hạng dễ tính, hơn nữa đều là giáo chủ đại giáo vô thượng, không ai nhường ai, liền đụng phải đinh. Nếu là bình thường thì Hoa Cảnh cũng không ngại, nhưng tình thế bây giờ, nếu một hơi đắc tội Yêu Thần Giáo, Vạn Pháp Giáo, vậy thì sẽ rắc rối to.

Chiến đấu lần này, Tàn Hồn tổn thất siêu cấp thảm thiết, lần này lại dẫn lửa thiêu thân, làm hắn không biết phải giải quyết thế nào. Nói chịu thua, hắn đường đường là giáo chủ Tàn Hồn, tuyệt đối không được.

Nhưng nếu không nhún nhường, tiếp tục làm căng thì sẽ dẫn tới rắc rối to.

- Các ngươi cãi đi, ta muốn tu luyện. Tuy rằng tiếp nhận giáo chủ, nhưng Thiên Châu vẫn như cũ, vừa rồi nhẫn nhịn đứng đây, nhưng những người này tranh cãi là nàng đã không khỏi nhíu mày, hiện tại đã không còn hứng thú gì, quay đầu liền muốn đi.

- Thiên Châu giáo chủ, đừng đi, đừng đi.... Lúc này, lại là Đan Tuyền buộc phải vội làm hòa giải, vội ngăn cản Thiên Châu, đồng thời nói với những người khác: - Các người đừng ồn ào nữa, mặc kệ vì sao Nhậm gia không xuống tay với Vạn Pháp Giáo và Yêu Thần Giáo, nhưng hai bên cũng không phải cùng phe với Nhậm gia, nói không chừng là chúng không đủ lực lượng, có thể cùng đối phó 3 đại giáo vô thượng đã là cực hạn, thậm chí có thể là bọn họ chia rẽ chúng ta. Hiện tại thiên địa đại biến, xuất hiện tình huống như vậy, Nhậm gia mạnh mẽ trỗi dậy, nếu như chúng ta không muốn bị Nhậm gia khống chế như Hải Thần Giáo, vậy phải đoàn kết lại.

Tuy rằng Đan Tuyền nói không có bao nhiêu kích động, nhưng Hoa Cảnh vốn là đâm lao phải theo lao, hiện chỉ cần một cái bậc thang để lui xuống. Cho nên Đan Tuyền nói vậy, hắn cũng hừ một tiếng, không tiếp lời Lý Vạn Pháp cùng Thanh Long, coi như lùi nửa bước.

Trong lòng Lý Vạn Pháp, Thanh Long cũng mơ hồ biết ý đồ Đan Tuyền triệu tập mọi người, bằng không bọn họ đã sớm không nói nữa. Thiên Châu cũng hiểu rõ, chỉ là nàng rất ghét cái kiểu rầy rà này. Bây giờ Đan Tuyền lên tiếng, những người khác cũng không nói nữa, nàng cũng dừng bước.

Thấy tình hình trở lại chính quy, Đan Tuyền thầm thở phào, đồng thời nhớ tới chuyện Nhậm gia tập kích, thầm mắng các ngươi chờ đó, còn có nha đầu đáng chết kia, dám lấy đi lực lượng ta tách ra, mạng của ngươi cũng là lão tử ban cho, ngươi báo đáp thì có sao. Hừ! Chờ đó, các ngươi chờ đó!

- Cách xa vạn năm, đại giáo vô thượng quả thật khó mà đồng tâm hợp lực, cho nên bổn giáo chủ cũng không nói hợp tác gì, hiện tại chúng ta có gì nói đó, liên quan tới lợi ích của mọi người. Hiện tại Tiên giới xảy ra vấn đề lớn, thiên địa đại biến, khí tức Tiên giới toát ra nhưng bị giam cầm, mọi người đều biết chuyện này, cộng thêm Nhậm gia đột nhiên tập kích, sự tình trở nên không bình thường. Cho dù chúng ta không cách nào hoàn toàn liên thủ, nhưng đều tự tăng lên lực lượng thì cũng đồng ý chứ? Đan Tuyền nói xong, nhìn những người khác.

- Sớm nói còn không được hay sao, nếu không phải biết ngươi muốn tụ tập lực lượng mở ra kho báu Tiên giới, xem chừng lúc này đã không tụ tập đến đây được. Lý Vạn Pháp thẳng thắn nói.

Trong mắt Hoa Cảnh lóe lên khinh bỉ, nhưng cũng không lên tiếng, còn Thanh Long thì gật đầu đồng ý. Thiên Châu nghe Đan Tuyền đã nói ra, cũng nhìn sang, chờ lời sau.

Kho báu Tiên giới là kho báu của đại giáo vô thượng cùng Tiên giới trong chiến đấu vạn năm trước, dù nói chiến trường chính không ở đại thế giới, nhưng vì đánh bại Hoàng triều thượng cổ, trận chiến đó cũng rất kịch liệt. Tiên giới phái đông đảo nhân viên đi xuống, khi đó bảy đại giáo vô thượng còn rất hùng mạnh, có một nhóm cường giả.

Mà Tiên giới chiến đấu với Hoàng triều thượng cổ, để lại một tòa kho báu Tiên giới. Trong kho báu này có rất nhiều thứ tốt, bao gồm phần lớn chiến lợi phẩm khi đánh thắng Hoàng triều thượng cổ.

Dù nói còn có các loại di tích, nhưng đều không thể so sánh với kho báu Tiên giới, nó nhất định cần 7 đại giáo vô thượng đồng thời liên thủ mới mở ra được, nghe nói thứ bên trong hết sức kinh người. Chỉ là là Tiên giới có cấm chế, trừ khi xảy ra chuyện như Hoàng triều thượng cổ, hơn nữa cần có tiên chỉ mới được mở ra, bằng không tuyệt đối không được đụng tới. Cho nên nhiều năm qua, cũng không ai dám tự tiện đụng tới.

Thanh Long gật đầu đồng ý lời của Lý Vạn Pháp, cũng nhìn sang Hoa Cảnh: - Nói thì nói vậy, nhưng má nó chuyện nào có dễ như thế. Hiện tại không liên lạc được Tiên giới không lấy được tiên chỉ, Đông Hoang Thần Giáo biến mất, Hải Thần Giáo nghe theo Nhậm gia chỉ huy. Cho dù hiện tại 5 nhà chúng ta đều có ý này, cũng không thể mở ra được.

- Nếu hắn triệu tập, đưa ra ý này, nhất định là có cách, nói đi? Thiên Châu vẫn luôn mắt lạnh đứng nhìn không nói, đột nhiên lại lên tiếng, nhìn thẳng vào Đan Tuyền.

Hắn có cách? Triệu tập mọi người, nhắc tới chuyện này, tuy rằng mọi người đều muốn, nhưng đều cho rằng không thể, hắn triệu tập mọi người đề xuất chuyện này, chẳng lẽ...

Vụt!

Thiên Châu nói rồi, mọi người đều nhìn về phía Đan Tuyền. Hiện tại không liên lạc được Tiên giới, tiên khí chảy ra lại bị phong ấn, Nhậm gia bành trướng lớn mạnh nhanh chóng, đại giáo vô thượng cũng cảm thấy bị uy hiếp lớn, bọn họ nhất định phải nghĩ cách trở nên mạnh mẽ. Tuy rằng cũng có chút nội tình cùng phương pháp, nhưng nếu thật có thể mở ra kho báu Tiên giới vạn năm trước, vậy thì tình hình sẽ hoàn toàn khác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.