Mình Muốn Nói Với Cậu Rằng Mình Thích Cậu

Chương 31: Chia tay?




Ngay lúc vừa rồi, khi cố định xuống xe, Thẩm Diệc Minh đột nhiên nắm lấy tay cô, thành khẩn nói với cô, “Kể từ khi ông biết tin mẹ cháu qua2đời, những năm này ông già yếu đi rất nhiều, trên người cũng một đống bệnh lớn bệnh nhỏ, TV thỉnh thoảng lại phải nằm viện một đợt. An Noãn, nếu như8có một ngày cháu không còn oán hận ông như vậy nữa thì về thăm ông một chút nhé, ngày nào ông cũng nhắc tới cháu, nhìn cũng rất đáng thương.”

Đêm đó,6An Noãn mất ngủ cả đêm, cô suy nghĩ rất nhiều, trong đầu luôn hiện ra vẻ mặt bất lực của ông cụ Thẩm. Có lẽ ông đã thật sự hối hận3rồi.

Cô cũng sẽ đứng ở lập trường của ông mà nghĩ cho ông, mỗi một người làm cha làm mẹ đều rất yêu thương con mình, trước kia ba cô yêu cô5như vậy, ba cô cũng từng phản đối cô và Mạc Trọng Huy ở bên nhau. Có lẽ đó là thiên tính của người làm cha, luôn hy vọng giao phó con mình cho một người đàn ông đủ mạnh mẽ, không nỡ để con mình chịu một chút khổ cực nào.

Lúc ăn cơm với Thẩm Diệc Minh, ông đã kể rất nhiều chuyện lúc bọn họ còn bé, An Noãn nghe rồi thật sự cảm thấy lúc đó mẹ mình rất hạnh phúc. Nếu như ba cô không xuất hiện, có lẽ mẹ cô sẽ luôn hạnh phúc như thế, ông sẽ tìm một người chồng môn đăng hộ đối cho mẹ, cả đời sống không buồn không lo.

Nửa đêm, An Noãn đau bụng không chịu nổi. Cô ra ngoài rót cho mình cốc nước nóng, không ngờ lại thấy đèn trong phòng sách vẫn sáng.

Cô không nhịn được đi tới nhẹ nhàng đẩy cửa ra, Hứa Vĩ Thần lại vẫn đang làm việc dưới ánh đèn. “Hứa Vĩ Thần, anh điên rồi à? Không cần ngủ sao?” Anh ta ngẩng đầu liếc cô một cái, nói đùa, “An Noãn, tôi phát hiện cô vô tâm lắm, thật ra tôi đang ra sức thay cô đấy, cô biết giành được hạng mục của chính phủ có nghĩa là gì không?” An Noãn rất cảm động, cũng cảm thấy có lỗi vì ban nãy đã nổi giận với anh ta. Cô lấy lòng đưa cốc nước nóng mới rót tới trước mặt anh ta, “Mời anh uống nước.”

“Cô tự đi mà uống, bớt giả vờ đi.”

“Hứa Vĩ Thần, sao anh phải tốt với tôi như vậy? Không phải là anh muốn lấy lòng Aaron đấy chứ?”

Hứa Vĩ Thần hung hăng trưng cô một cái, sau đó tự giễu nói, “Tôi để tiện được chưa?” Hứa Vĩ Thần đối tốt với cô, sao An Noãn có thể không hiểu, chỉ là rất nhiều lúc, cô biết rõ còn hỏi, muốn làm cho quan hệ hai bên cùng đơn thuần hơn, đừng phức tạp quá thôi. “Đúng rồi, ngày mai tôi có hẹn với Thị trường và một vài lãnh đạo của chính phủ thành phố ăn cơm, cô cũng phải có mặt đấy.” An Noãn không nhịn được cười, “Hứa Vĩ Thần, anh cũng dung nhập vào đại gia đình Trung Quốc này nhanh thật đấy.”

“Tôi làm như vậy là vì ai chứ!”

“Được rồi, là vì tôi.” An Noãn giống như bề trên xoa đầu anh ta, sau đó nghiêm túc nói, “Sau này lúc tôi và lão Lâm kết hôn, tiền mừng có thể miễn cho anh, tuyệt đối không truy cứu.” Hứa Vĩ Thần liếc thấy chiếc nhẫn kim cương lớn trên ngón áp út cô, cười một tiếng, “Xem ra chuyện tốt sắp đến, cuối cùng lão Lâm cũng hết khổ rồi. Nói thật, cô máu lạnh vô tình như vậy, có thể làm cô cảm động, thật sự không phải là một chuyện dễ đâu.”

An Noãn bĩu môi, tuyệt đối không phản ứng với anh ta nữa. Tên này trời sinh gợi đòn, mỗi lần nói chưa được mấy câu đã muốn đánh anh ta rồi. An Noãn xoay người định trở về phòng nghỉ ngơi, Hứa Vĩ Thần trầm giọng nói ở sau lưng cô, “Ngày mai cô cứ ở khách sạn nghỉ ngơi cho khỏe, buổi tối tôi tới đón cô.”

Thật ra có lúc Hứa Vĩ Thần cũng là một người cực kỳ chu đáo, tương lai người phụ nữ nào gả cho anh ta, cũng sẽ rất hạnh phúc.

Ngày hôm sau An Noãn lại bị đau bụng, một mình nghỉ ngơi ở khách sạn. Nhưng chuyện khiến cho cô không thể ngờ tới là cô nhận được một cuộc điện thoại.

“Xin hỏi chị là An Noãn của công ty JM phải không? Tôi là Lý Hân Như, vợ chưa cưới của Mạc Trọng Huy.”

An Noãn kinh ngạc bò dậy khỏi giường, cô bị dọa đến nỗi trái tim nhỏ bé đập thình thịch.

“Chào cô, xin hỏi có chuyện gì không?”

Đầu kia cười nói, “Là thế này, tôi không quen ai ở Bắc Kinh cả, công việc chồng chưa cưới của tôi lại bận rộn, anh ấy không có thời gian ở bên tôi. Tôi nhớ lần trước chúng ta ăn cơm rất vui vẻ, cô có thể cùng tôi đi dạo Bắc Kinh một chút không? Mặc dù tôi đã tới Bắc Kinh rất nhiều lần, nhưng vẫn chưa đi chơi được bao nhiêu cả.”

“Xin lỗi cô, công việc của tôi rất bận.”

An Noãn theo bản năng không muốn có bất cứ dây dưa nào với cô ấy.

Đầu kia thoải mái cười ra tiếng, “Cô An, cô không thành thật gì cả, giờ tôi đang ở công ty cổ này, người ở công ty cô nói hôm nay cô không đi làm.” An Noãn lúng túng cau mày. “Cô An, có phải là cô không thích tôi không?”

“Không có không có, cô Lý rất dễ thương.”

“Vậy sao? Nhưng tại sao mọi người đều không muốn chơi với tôi?”

An Noãn không còn cách nào, cuối cùng không thể không đồng ý đi dạo với cô ấy một chút.

Lý Hân Như đích thân tới khách sạn đón An Noãn, nhìn thấy An Noãn, cô ấy chào hỏi vô cùng khách sáo, “Cô An, tôi không làm phiền cô quá chứ?”

An Noãn còn có thể nói gì nữa, cô chỉ đành lắc đầu, thản nhiên nói, “Tôi chỉ đang hơi đau bụng, cho nên vừa rồi mới nói dối trong điện thoại thôi.”

Lý Hân Như rất thân mật khoác lên cánh tay An Noãn, thấp giọng nói, “Cố An tới tháng à? Có một khoảng thời gian tôi cũng giống như cô đấy, lần nào cũng rất đau, sau đó mẹ tôi tìm bác sĩ Đông y cắt cho tôi mấy thang thuốc bắc, thể là tôi không bị đau nữa. Hay là vậy đi, về tôi sẽ xin mẹ em đơn thuốc, cô cũng bốc mấy thang uống thử xem. Mẹ tôi nói rồi, cơ thể phụ nữ nhất định phải điều dưỡng tốt, nếu không sau này sẽ khó có bầu lắm.”

Lên xe, An Noãn mới phát hiện, không ngờ tài xế hôm nay lại là trợ lý Trương.

“Cô An, chào cô.” Trợ lý Trương rất tự nhiên chào hỏi cô. Nhưng An Noãn ngồi ở phía sau lại vô cùng mất tự nhiên.

Lý Hân Như vừa lên xe đã bắt đầu than phiền, “Cô An, cô nói xem có phải chồng chưa cưới của tôi rất quả đáng không? Mỗi lần tôi tới Bắc Kinh thăm anh ấy, anh ấy đều nói là rất bận, bảo trợ lý của anh ấy đi chơi với tôi. Trợ lý Trương lại là một người rất nhàm chán, cho nên tôi đã nghĩ đến cô. Không ngờ trợ lý Trương lại có số điện thoại của cô, thế là tôi liền gọi cho cô luôn.”

An Noãn chỉ đành an ủi cô ấy, “Ngài Mạc quản lý tập đoàn khổng lồ như vậy, bạn cũng đúng thôi, cổ Lý cô nên thông cảm cho anh ấy.”

“Tôi rất thông cảm cho anh ấy, cho nên tôi không khóc không ầm ĩ, chỉ là tôi quá thương anh ấy nên mới muốn trở thành người phụ nữ mạnh mẽ giống như cô. Ông nội tôi chỉ có mình tôi là cháu gái, sau này chắc chắn công ty nhà tôi cũng sẽ giao cho Huy, tôi sợ anh ấy quá vất vả, muốn có thể chia sẻ một chút sự nghiệp với anh ấy.”

“Cô Lý, cô có tấm lòng này, có lẽ ngài Mạc đã được an ủi rồi.”

Lý Hân Như dầu môi, oán giận nói, “Đáng tiếc anh ấy không đồng ý, anh ấy nói không muốn tôi quá mệt mỏi, một mình anh ấy có thể giải quyết toàn bộ sự nghiệp được.” Nghe một người phụ nữ khác nói về Mạc Trọng Huy, trong lòng An Noãn có một loại cảm giác không nói lên lời. “Cô An, tôi có thể hỏi cô một vấn đề khá riêng tư không?” An Noãn cười gật đầu.

“Cô và Aaron Johnson sống ở hai nơi, cô không sợ anh ấy sẽ thích người phụ nữ khác à?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.