Mình Muốn Nói Với Cậu Rằng Mình Thích Cậu

Chương 28: Tiếng pháp?




Nghĩ tới những chuyện này, An Noãn không nhịn được bật cười.

Cô vốn nhạy cảm với mùi thơm, lập tức ngửi ra ngay là mùi matcha. Bánh ngọt matcha là món cô thích nhất.

Cô nhẹ nhàng đi đến sau lưng anh, bất thình lình ôm lấy vòng eo ấy, vốn định dọa anh, nhưng người nào đó lại vô cùng bình tĩnh.

“Lâm Dịch Xuyên, anh không bị em dọa à?”

“Trò này em đã chơi vô số lần rồi, An Noãn, anh thật sự cảm thấy lo lắng cho chỉ số thông minh của em đấy, may mà em không phải là2con gái anh, nếu không anh còn lo không gả được em đi mất.”

An Noãn nghe thấy anh nói vậy liền đấm mạnh lên vai anh.

“Hôm nay không phải là sinh nhật em, sao anh lại làm bánh ngọt cho em ăn vậy?”

“Ai quy định bánh ngọt thì nhất định phải sinh nhật mới có thể ăn?” Lâm Dịch Xuyên hỏi ngược lại, anh đẩy cô ra khỏi phòng bếp, tức giận nói, “Đi xem tivi đi, đừng làm phiền anh nữa, nếu không không có gì ăn đâu.” An Noãn ngồi ở phòng khách xem tivi không mục đích, trong8lòng cô chỉ nghĩ đến bánh ngọt. Cho đến lúc Lâm Dịch Xuyên gọi cô, cô mới hưng phấn chạy tới.

“Đây là bữa tối hôm nay à? Hình như không đủ cho em ăn!”

Lâm Dịch Xuyên cưng chiều xoa đầu cô, cười nói, “Em cứ ăn hết trước đi rồi tính.”

An Noãn ăn được một nửa, đột nhiên cắn phải vật cứng, ê răng làm cô suýt nữa nuốt luôn vật kia vào bụng, cô nhả ra, không ngờ lại là một chiếc nhẫn kim cương lấp lánh. An Noãn ngớ ra hai phút, sau đó nói đùa, “Lâm Dịch Xuyên,6cầu hôn như vậy liệu có quê quá không, rất nhiều người đều dùng cách này rồi.” Thật ra anh cũng không nghĩ đến việc cầu hôn, chỉ là lúc làm bánh ngọt đột nhiên có suy nghĩ này.

“Không cần biết cách này có quê hay không, em có chấp nhận lời cầu hôn của anh không?”

Vẻ mặt Lâm Dịch Xuyên rất nghiêm túc.

An Noãn mở tay anh ra, đặt chiếc nhẫn vào lòng bàn tay anh, động tác này của cô làm cho Lâm Dịch Xuyên vô cùng căng thẳng.

“cầu hôn thể nào cũng phải quỳ xuống chứ, nếu không3thì không có thành ý.” An Noãn vốn chỉ muốn trêu anh thôi, Lâm Dịch Xuyên lại không chút do dự quỳ một chân xuống đất. Giọng nói anh mang theo từ tính nhấn mạnh từng chữ, “An Noãn, lấy anh nhé, anh sẽ dùng toàn bộ mạng sống của mình để yêu thương em.”

Viền mắt An Noãn ửng đỏ, cô đưa tay cho anh.

Chiếc nhẫn vốn lạnh giá nhiễm nhiệt độ tay anh, bỗng chốc sưởi ấm trái tim cô. Cầu hôn thành công, người nào đó vô cùng đắc ý, mở miệng là gọi vợ chưa cưới, khiến An5Noãn mừng thầm không thôi.

Hai người ăn bánh ngọt xong lại đi ra ngoài xem phim, An Noãn đề nghị về chung cư của mình ở, Lâm Dịch Xuyên đột nhiên nói, “Chung cư em thuê đã bị anh trả lại rồi.”

“Lâm Dịch Xuyên, anh có ý gì vậy?”

Lâm Dịch Xuyên nói nghiêm túc, “Em nói chỉ cần cho em thời gian một năm, em sẽ trở về kết hôn với anh, nên anh trả lại chung cư của em rồi.”

Anh nói rồi vòng cánh tay dài qua vai cô, “Anh đã cầu hôn thành công, đừng nói ở cùng một phòng, đến ngủ cùng một giường cũng là bình thường.”

An Noãn trợn mắt, không thèm để ý đến anh nữa.

“Đúng rồi, ngày mai em đi đón Tảo Tảo với anh đi, nhân tiện ăn bữa cơm bên đó luôn.” “Đừng mà, em sợ chủ tịch lắm.”

Ba của Lâm Dịch Xuyên là Jack Johnson - chủ tịch hội đồng quản trị của công ty, bề ngoài trông ông vô cùng lịch thiệp, nhưng An Noãn luôn thấy có một loại khoảng cách với ông. Mẹ Lâm Dịch Xuyên lại là người Trung Quốc, rất hòa nhã dễ gần, An Noãn rất thích bà ấy.

Đối với chuyện của Lâm Dịch Xuyên và An Noãn, trong lòng hai ông bà đều rất rõ, bọn họ không phản đối, cũng không công khai bày tỏ tán thành, cho nên An Noãn vẫn không dám chắc chắn. Trước kia ở công ty, mỗi lần gặp ba Lâm Dịch Xuyên, cô đều cúi đầu không dám nhìn thẳng vào ông ấy.

Lâm Dịch Xuyên luôn mắng cô, “Xem em kia, ba em cũng có ăn thịt người đâu.”

“Nhưng ông ấy là đại Boss, em có cảm giác sợ hãi bẩm sinh với đại Boss.”

“Ý em là, em cũng sợ anh?” An Noãn hừ nhẹ một tiếng, “Hình như có một chút, bình thường anh rất hung dữ với em.”

Lâm Dịch Xuyên cốc lên trán cô, nghiêm túc nhắc nhở, “Nhớ kĩ, anh càng hung dữ với em, chính là biểu hiện của việc anh càng yêu em” “Làm gì có ai biến thái như anh đâu chứ.”

“Không phải Trung Quốc có một câu ngạn ngữ là yêu càng nhiều thì hận càng sâu à?” “Cái tên tây giả này, đừng bôi nhọ văn hóa uyên thâm của Trung Hoa chúng em.”

Ngày hôm sau, An Noãn chăm chút ăn mặc trang điểm để đến nhà ba mẹ Lâm Dịch Xuyên với anh.

Từ sau khi từ chức khỏi vị trí lãnh đạo ban chấp hành của JM, đại Boss luôn ở cái nơi nhỏ nhắn xa xôi này, cảnh vật nơi này vô cùng đẹp, chỉ thiếu đúng một thứ là giao thông không tiện. May mà gia đình đã sắp xếp tài xế riêng, hai ông bà thường xuyên kêu tài xế đón Tảo Tảo qua đó.

An Noãn từng gặp cả ba và mẹ anh, nơi này cô cũng tới rồi, nhưng lần nào cũng là trốn ở trong xe, chưa thăm hỏi chính thức lần nào.

Lâm Dịch Xuyên dắt tay cô xuống xe, Án Noãn đã bắt đầu run lên, “Lâm Dịch Xuyên, có thể để ngày khác hãy đi không?”

Lâm Dịch Xuyên liếc cô một cái, hoàn toàn không để ý tới cô, kéo cô đi về phía biệt thự.

“Yên tâm đi, nếu ba anh đã lấy mẹ anh, thì chứng tỏ ông ấy không hề kỳ thị người Trung Quốc.” Lòng yêu nước của An Noãn rất mãnh liệt, cô lập tức gào lên, “Em còn kì thị đám người Anh mấy người ấy.”

Lâm Dịch Xuyên lại ha ha cười lớn, không biết làm sao vuốt tóc cô, có phải là cô gái này quá đáng yêu rồi không.

Chắc Lâm Dịch Xuyên có đánh tiếng trước nên lúc này mẹ anh đang ở trong bếp chuẩn bị đồ ăn, còn đại Boss thì đang chơi với Tảo Tảo ngoài phòng khách.

Tảo Tảo vừa nhìn thấy An Noãn lập tức đặt đồ chơi trong tay xuống, nhào về phía cô, “Mẹ nhỏ.” An Noãn cười bể Tảo Tảo lên, hành động này của Tảo Tảo cũng khiến An Noăn không còn căng thẳng nữa.

Hai ba con đều yêu cô như vậy, cô còn gì phải sợ nữa chứ?

Lâm Dịch Xuyên dùng tiếng Anh trịnh trọng giới thiệu An Noãn, vẻ mặt đại Boss hờ hững nhưng vẫn mỉm cười với An Noãn. Ăn cơm xong, mẹ Lâm Dịch Xuyên bể Tảo Tảo vào phòng ngủ trưa, An Noãn, Lâm Dịch Xuyên, còn có ba anh nữa, ba người ngồi trong phòng khách nói chuyện.

Đại Boss đột nhiên rất nghiêm túc nói với An Noãn, “Cô An, cảm ơn cô mấy năm nay vẫn luôn chăm sóc cho Aaron và Jim, từ nhỏ Jim đã không có mẹ, cảm ơn cô đã cho nó tình thương của người mẹ, để cho nó có thể khỏe mạnh lớn lên giống như đứa bé bình thường khác.”

“Đây đều là chuyện cháu nên làm, cháu luôn coi Tảo Tảo là con trai ruột của mình”

“Cô và Dịch Xuyên kết hôn đương nhiên chúng tôi không có ý kiến gì, hơn nữa còn rất ủng hộ, nhưng tôi có một điều kiện, hy vọng cô có thể suy nghĩ một chút.”

Lâm Dịch Xuyên vừa nghe thấy vậy đã khó chịu, “Kết hôn còn điều kiện cái gì chứ? Hôm nay con đến chỉ là để thông báo với ba một tiếng thôi, chứ không phải tới xin ba đồng ý.”

Đại Boss không hề tức giận, tiếp tục nói với An Noãn, “Cô An, tôi hy vọng sau khi cô kết hôn với Aaron có thể rời khỏi JM, chuyên tâm làm người phụ nữ sau lưng nó. Có lúc, tin đồn có thể hủy diệt hoàn toàn một người, tôi không hy vọng người của hội đồng quản trị sẽ có ý kiến với Aaron vì cô, chúng tôi đều thấy được một năm nay cô đã làm rất tốt, nhận được sự thừa nhận của mọi người, hy vọng cô hãy cân nhắc đến lời của tôi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.