Miệng Độc Thành Đôi

Chương 386: Mê tình trong đêm mưa (2)




Trần trưởng lão mặt biến sắc, hắn liền lấy ra một cấm khí hình chuông, tiếng chuông vang dội của cấm khí kia như muốn đạp nát hư không, tạo ra một chấn động mạnh làm lĩnh vực thời không bị rách toạc thành một lối thoát ra ngoài.

Lý Lân lộ ra chút ngạc nhiên, nhưng y cũng không vì thế mà dừng tay lại, sức mạnh thời không của y đã bao trùm cả tứ phương tạo thành một cái hũ rất to mà nhằm vào Trần trưởng lão.

Khi nhìn thấy cái hũ thần kia phát ra thần quang, sắc mặt Trần trưởng lão lúc này vô cùng sợ hãi, thân là thái thượng trưởng lão của Thánh Thiên tông, hắn rất rõ uy lực của hũ thần này. Huống hồ là nếu nó nằm trong tay của một cao thủ tinh thông sức mạnh thời không thì quả thật là không vật nào có thể phá vỡ được nó.

Một thái thượng trưởng lão khác là Liễu trưởng lão cũng xông vào trong lĩnh vực thời không mà cứu giúp. Nhưng có điều khi vào đến bên trong thì hắn phát hiện cử động của bản thân mình đã chậm đi rất nhiều, điều hắn phát hiện ra không phải là do bản thân hắn bị chậm lại mà là do sức mạnh thời không đã làm mọi thứ thay đổi, hiện nay một khoảng cách nhỏ cũng giống như là một vùng chân trời xa thẳm rồi.

Lý Lân giống như là muốn quyết tâm giết chết Trần trưởng lão, điều này làm cho tất cả những cao thủ trong Thánh Thiên tông tái cả mặt đi.

Tông chủ Thánh Thiên tông hét lớn :

- Xin đừng, chúng tôi đồng ý thần phục!

Lý Lân không hề có động tĩnh gì đáp lại, thần quang của hũ thần nay đã chiếu vào trong cấm chế hình chuông kia mà phá vỡ nó. Sau đó thần quang của hũ thần bao trùm lên Trần trưởng lão, trong lúc Trần trưởng lão không cam tâm mà thét gào thì hắn đã bị thần quang từ từ kéo vào bên trong hũ thần rồi.

Pình.. Pình... Pình...!

Bên trong hũ thần bắt đầu phát ra những tiếng giãy dụa của Trần trưởng lão bị hút vào khi nãy. Lý Lân lạnh lùng hừ một tiếng rồi tiếp tục dùng Thời Không bảo tháp từ trong Lục Mang Tinh trấn lên trên hũ thần. Những sự giãy dụa trong tuyệt vọng của Trần trưởng lão từ bên trong hũ thần nay đã gần như tắt hẳn dưới sự trấn áp đó.

Lý Lân tỏ ra rất hài lòng. Uy lực của Thời Không bảo tháp đã vượt xa những gì mà y tưởng tượng ra, xem ra Lý Lân vẫn còn chưa nghiên cứu được nhiều về thời không cho nên y vẫn chưa thể hoàn toàn vận dụng được hết sức mạnh của Thời Không bảo tháp.

Lý Lân thu lại tất cả khí tức của mình rồi nhìn những cao thủ của Thánh Thiên tông với một vẻ rất bình thản.

Lý Lân lạnh lùng nói :

- Các ngươi chỉ có hai con đường để lựa chọn, đầu hàng hoặc là chết!

Lời của Lý Lân vừa đưa xuống thì cả một vùng khu vực này như chết lặng, không ai dám nói thêm nửa lời, cả những cao thủ vừa rồi hư trương nói là thà làm ngọc nát còn hơn làm ngói lành bây giờ cũng không còn dám lớn tiếng nữa. Dẫu sao thì hậu quả của việc này là quá lớn, bị Thời Không bảo tháp luyện hóa thì nhất định sẽ không có kết cuộc tốt, thần hồn có thể sẽ còn bị nghiền nát. Cao thủ Thần cấp hậu kì của Thánh Thiên tông tổng cộng có ba người, một người bị đánh đến tàn phế, người còn lại thì bị nhốt trong hũ thần kia, sống chết còn chưa rõ. Tam đại cao thủ siêu cấp của Thánh Thiên tông nay chỉ còn lại một mình Liễu trưởng lão là còn lành lặn, sức ép hiện nay đối với hắn là rất lớn, quyết định cuối cùng của hắn có thể sẽ quyết định cả sự sinh tử của toàn tông môn.

- Liễu trưởng lão, đầu hàng đi! Tông môn thượng cổ chúng ta cũng đâu phải là chưa từng dựa bệ vào cường giả chứ, tình hình hiện nay ngươi cũng đã thấy rồi. Gã thanh niên này đáng để chúng ta tận trung.

Tông chủ Thánh Thiên tông mở miệng khuyên răn, hắn biết nếu như Liệu trưởng lão chịu đầu hàng thì trong Thánh Thiên tông sẽ không còn ai ra mặt phản đối nữa. Sau khi bị Lý Lân đánh bại, nhất là sau khi bị hũ thần làm trọng thương thì hắn cũng đã biết chỉ có con đường duy nhất là đầu hàng Lý Lân thì mới có cơ hội sinh tồn. Nếu tiếp tục kháng cự thì chỉ làm cho toàn quân bị tiêu diệt mà thôi. Không ai hiện nay rõ hơn hắn về sức mạnh khủng bố của thời không, nếu bị kẻ nắm giữ sức mạnh này truy sát thì có chạy đến chân trời góc biển cũng thật sự khó mà thoát được.

Nét mặt Liễu trưởng lão lộ rõ nét do dự, trước mắt hắn nhìn vào hũ thần đang trong tay của Lý Lân. Hũ thần đã trải qua trăm vạn năm rồi, uy lực đã bị tiêu hao rất nhiều, hiện tại trên hũ thần cũng đã hiện rõ những vết nứt chằng chịt, uy lực càng sẽ yếu đi đến Thần cấp mà thôi. Lại thêm vào tông chủ của Thánh Thiên tông trước đó đã đánh một trận kịch liệt với Lý Lân, làm cho hũ thần càng bị tổn thương hơn nữa, chưa chắc đã trấn áp được cường giả Thần cấp hậu kì như Trần trưởng lão. Nhưng hiện tại Trần trưởng lão đã không còn thấy tăm hơi gì nữa, hiển nhiên là đã hoàn toàn bị trấn áp rồi. Liễu trưởng lão sau khi nhìn thấy Thời Không bảo tháp đang sừng sững kia thì cuối cùng cũng đã hạ quyết tâm.

- Tông chủ, tôi xin nghe theo lệnh của ngài.

Khi nói ra những lời này thì sắc mặt của Liễu trưởng lão vô cùng mâu thuẫn. Việc dựa bệ vào cường giả trong thời thượng cổ không thể nói là điều sỉ nhục được, dẫu sao những cường giả đó cũng là những người có thể xoay chuyển càn khôn, đảo ngược thiên địa, tông môn trong mắt họ thật không là thứ gì cả. Nhưng đó là thời kì thượng cổ hỗn loạn, hiện nay dẫu sao thì cũng đã khác nhiều rồi. Cả hoàn cảnh của trời đất hiện nay cũng đã đổi khác, không thể nào sánh với thời thượng cổ được, cao thủ càng ít đến mức tội nghiệp, trong tình hình như hiện tại thì Thánh Thiên tông lẽ ra đã có thể vươn danh lập dạng rồi, nhưng thật không ngờ vừa ra mặt thì đã bị một cường giả khác áp chế mất.

Tông chủ của Thánh Thiên tông lúc này mới bắt đầu cảm thấy nhẹ nhõm. Nhưng những lời tiếp đó của Lý Lân lại làm hắn thêm lần nữa phải thót tim.

- Nếu đã như vậy thì hãy đem hết ấn kí bản nguồn của tất cả những cường giả Thần cấp trở lên đưa cho ta.

Lý Lân sắc mặt lạnh lùng, quanh người y vẫn tỏa ra những ánh sáng của Thời Không bảo tháp, Lý Lân đã chuẩn bị tất cả, mục tiêu lần này của y không còn là một người nữa mà là tất cả bọn chúng.

Tất cả người trong Thánh Thiên tông ớn lạnh đến tận đáy lòng, trong khoảng khắc chúng nhận ra Lý Lân không phải chỉ là muốn thị uy mà thật sự sẽ giết chết tất cả bọn chúng.

- Đây là của ta!

Một nữ tử mặc áo bào nét mặt tái nhợt giao ra một vòng sáng màu hồng, bên trong vòng sáng ấy có một thân ảnh, nhìn kĩ thì thân ảnh ấy giống hệt như là ả vậy.

Những người khác cũng lần lượt giao ra thần hồn ấn kí của mình với nét mặt vô cùng nhăn nhó.

Lý Lân đưa tay ra thu lấy tất cả rồi trong nháy mắt tiêu biến đi mất.

Tất cả cao thủ của Thánh Thiên tông nhìn nhau ngơ ngác, không ngờ Lý Lân đến an ủi một câu cũng không nói mà trực tiếp biến đi mất dạng.

Nữ tử khi nãy nói :

- Tông chủ, gã này rốt cuộc là ai vậy?

- Nhiếp trưởng lão, lão phu cũng không biết hắn là ai, hiện tại gạo đã nấu thành cơm rồi, chúng ta hãy nhẫn nại mà chờ cơ hội vậy.

Dẫu sao thì hắn cũng là cường giả từng tế luyện qua hũ thần nên có thể thông qua sự dao động của sức mạnh thời không mà phán đoán được Lý Lân vẫn chưa rời đi. Điều còn lại có thể lí giải chính là Lý Lân đã tiến vào bên trong lĩnh vực thời không rồi.

Liễu trưởng lão trầm giọng nói :

- Tông chủ không biết đó là ai? Từ chiêu thức mà đoán thì hắn không giống với một cường giả thượng cổ.

Liễu trưởng lão là người có kiến thức uyên bác nhất trong Thánh Thiên tông, đặc biệt là hắn rất có nghiên cứu về những cường giả thượng cổ. Lý Lân rõ ràng là một kẻ hậu thế, điều này làm hắn không cách nào đoán ra được thân phận của y.

Tông chủ Thánh Thiên tông trầm giọng nói :

- Hắn là người từ phương bắc đến, lập tức cho người đến phương bắc để điều tra. Một nhân vật thiên tài như vậy tuyệt đối không phải là một người tầm thường.

Khu vực mà Thánh Thiên tông cư ngụ chính là Đông Vực, tuyệt nhiên là không rõ về uy danh mà Lý Lân đã để lại ở Trung Vực. Đại Đường ở phương bắc sau khi thôn tính bốn thế lực siêu cấp thì đã dừng việc chinh chiến lại, do đó có rất ít người biết đến việc Đại Đường chính là Đại Tần chuyển thế. Thánh Thiên tông lại vừa xuất thế, việc nắm bắt tin tức từ các địa vực khác là vô cùng hạn chế, do đó chúng không biết đến Lý Lân cũng là chuyện thường tình mà thôi.

- Hay là để tôi đi vậy!

Nữ tử khi nãy gật gật đầu nói rồi hướng về phương bắc mà bay đi.

Liễu trưởng lão trầm giọng nói :

- Tông chủ, chúng ta còn tiến hành kế hoạch khuếch trương thế lực không?

Tông chủ Thánh Thiên tông trầm giọng đáp :

- Dĩ nhiên, dẫu sao chúng ta cũng là tông môn thượng cổ, nếu đã thành công giữ lại truyền thừa cho đến hôm nay thì đó nhất định là việc phải làm. Gã thanh niên khi nãy sức mạnh bất phàm, việc mà hắn làm chỉ có thể lớn hơn chúng ta mà thôi, việc ta làm nhất định sẽ không gây ảnh hưởng gì đến hắn.

Sau vô số năm tháng thăng trầm thì hắn đã nhìn ra rất rõ dã tâm của Lý Lân, việc lúc đầu hắn đầu hàng ngoài vấn đề tài không bằng người ra thì dã tâm mà hắn nhận ra từ Lý Lân cũng là một yếu tố rất quan trọng. Thánh Thiên tông đã được truyền thừa đến ngày hôm nay thì nhất định phải có hùng tâm làm việc lớn, cho dù là có thất bại, toàn quân bị diệt thì hắn cũng nhất định không muốn đi theo một chủ nhân tầm thường được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.