Mị Tình

Chương 29: Môn chủ Độc môn




Lý Băng thấy Cody cởi hết quần áo, chỉ mặc độc mộ cái quần lót, nói không có rung động gì thì đó là giả, không có sợ hãi cũng là giả, nhưng mà hiện tại cô phải trấn định, cô cần một lý do, khiến cho Cody buông lỏng cảnh giác mới được.

"Dáng người của anh rất tuyệt!

Lý Băng to gan thưởng thức vóc người hoàn mỹ của Cody, Cody nhàn nhạt cười một tiếng, nhếch khóe môi mỏng

"Một lát nữa, cô phải ra sức kêu lên cho tôi, tôi thích nghe tiếng phụ nữ thét chói tai, càng lớn tiếng thì tôi lại càng hưng phấn!

Cody nhìn Lý Băng, lại nhìn một chút Khải Địch tức giận sắp hộc máu, liền an ủi: "Lão đầu, tôi còn chưa có bắt đầu đâu, thấy dáng người của tôi thế nào, có phải so với ông hay không cường tráng hơn nhiều không!

Cody nói xong liền đi tới bên giường, đưa tay đi cởi quần áo của Lý Băng ra, dọa Lý Băng giật nảy mình, vội vàng nói

"Cody, anh có phải hi vọng lát nữa tôi thét chói tai hay không,. . . . . . A. . . . . . A. . . . . . như vậy sao”

Lý Băng liền thét chói tai biểu hiện, Cody gật đầu một cái: "Thực là không tồi, một lát nữa kêu thảm thiết một chút! Tôi thích như vậy!"

"Được rồi, chỉ có điều anh nên cởi trói cho tôi, nếu không chúng ta làm sao làm được." Lý Băng ám chỉ mình bị trói hết sức chặt, hai chân căn bản là không dạng ra được, hắn muốn làm cũng không làm được!

Cody nhìn Lý Băng, cười lạnh.

"Cô muốn chạy trốn?"

Lý Băng sửng sốt một hồi, nhìn hắn.

"Anh cảm thấy tôi chạy trốn được sao? Hơn nữa, anh là một người đàn ông cường tráng, còn tôi chỉ là một cô gái bình thường, dù đã từng có quân huấn, nhưng nếu so sánh với anh thì chẳng phải chỉ là một bữa ăn sáng thôi sao, anh sợ không chế ngự được tôi sao? "

"Vậy cũng được!"

Cody nhìn cô, coi như có cởi trói, đóng cửa lại, hắn từ từ mà trừng trị, dù sao ở đây cũng là thiên hạ của hắn!

Coi như có lợi hại thế nào, cũng đừng mơ tưởng chạy thoát.

"Các người đều đi ra ngoài, một lát nữa nghe được tiếng động gì cũng không được đi vào!"

Hắn cũng không muốn đang lúc vui lại bị người khác quấy rối!

Hai hộ vệ nhìn Cody, sau đó đi ra ngoài.

Cody cởi trói cho Lý Băng, nhìn cổ tay cô bị trói đến hằn cả lên, liền cầm lên dùng đầu lưỡi của hắn liếm liếm.

Lý Băng bị hắn liếm chán ghét đến muốn nôn ra.

"Cody, cái tên cầm thú này!"

Khải Địch kích động kêu lên, Lý Băng đi tới, dùng hai bàn tay tát bôm bốp vào trên mặt Khải Địch, làm cho Khải Địch choáng váng, ngay cả Cody cũng sững sờ.

"Lão già, rống cái gì rống, tôi nguyện ý quan hệ với anh ta đó là việc của tôi, ông phải vì chuyện của mình từng làm mà phải trả giá thật lớn, anh em thì sao, chúng tôi không phải vẫn là đàn ông và đàn bà hay sao!"

Lời của Lý Băng khiến cho Cody phải mở rộng tầm mắt, cô gái này thật sự làm cho hắn đặc biệt giật mình.

Khải Địch nhìn Lý Băng: "Cô. . . . . ."

"Cô cái gì, tôi cho ông biết, nếu như tôi biết ông là cha của tôi, thì tôi tình nguyện cả đời này cũng không có ba. Tình nguyện lẫn ảo tưởng, cũng không muốn có một người cha như vậy!"

Lý Băng nhịn được nước mắt như chực rớt ra ngoài, làm sao lại có một người cha như vậy, hiện tại liền muốn cùng Cody lên giường, vậy thì thế nào, ai sẽ quan tâm, ai sẽ tới cứu cô chứ.

Từ nhỏ đến lớn, cái gì cũng đều dựa vào chính bản thân mình, trừ mình ra, ai cũng không muốn dựa vào, bởi vì bọn họ đều không thể dựa vào được!

"Cody, tôi muốn tắm, không tắm, người sẽ rất bẩn, thuận tiện nói cho anh biết, tôi mới vừa sinh non, trên người vẫn còn chảy máu đấy!"

Cody sửng sốt một chút, ngay sau đó cười lạnh nói.

"Như vậy thì càng tốt, tôi lại càng thích!"

Lý Băng nhìn Cody, hắn bây giờ đối với cô đã thả lỏng rất nhiều, liền nắm chặt dao phẫu thuật trong tay áo của mình, chỉ cần một đao bay qua, có thể giết chết hắn, nhưng cô lại không muốn giết người.

Nếu như thiến hắn, hiện tại chỗ đó chưa có phản ứng gì, nên sợ không có tác dụng.

Cô biết, bây giờ không phải là thời điểm để ra tay, hơn nữa cô phải nghĩ biện pháp đánh cuộc với hắn.

Cody nhìn Lý Băng đi vào phòng tắm, chỉ chốc lát liền truyền đến tiếng nước chảy róc rách, hắn nghe mà cả người liền nóng ran khó yên, nghĩ tới chuyện lát nữa sẽ làm, thân thể lập tức có phản ứng, quần lót đã bắt đầu bành trướng.

"Khốn kiếp, cầm thú!"

Khải Địch nhìn đáy quần hắn từ từ trở nên đầy đặn liền lớn tiếng mắng.

Cody đi tới trước mặt lão, cười lạnh nói.

"Khốn kiếp, cầm thú, tôi còn chưa bắt đầu đâu, chỉ là lát nữa, ông sẽ thấy cái gì gọi là cầm thú, cái gì gọi là khốn kiếp!"

Cody không để ý tới lão tức giận ra sao, cởi tất của mình ra, nhét vào trong miệng của lão, Khải Địch trừng to mắt, mùi hôi xông vào mũi khiến cho lão thật khó chịu. Lão thế nào cũng không ngờ được Cody lại có thể dùng tất thối của nó chặn miệng của lão lại!

Lý Băng từ trong phòng tắm đi ra, trên người mặc áo choàng tắm, nhìn thấy miệng Khải Địch bị nhét kín, liếc nhìn xuống quần lót Cody, nhìn thứ đang bành trướng dưới quần lót của hắn, không ngờ hắn lại có phản ứng.

Cody đứng lên, đi tới trước mặt cô, lấy tay lôi kéo, lôi cô vào trong ngực, Lý Băng nắm thật chặt hai tay của mình, trên mặt vẫn không hiện thái độ gì.

"Mất hứng, không muốn hưởng thụ ư? "

Bàn tay của Cody không an phận vuốt ve khắp người của cô, Lý Băng cười lạnh: "Anh cảm thấy chúng ta nên hưởng thụ cái gì! Một lát nữa một mình anh hưởng thụ là tốt rồi!"

Lý Băng nói rất mập mờ, Cody chạm tới da thịt của nàng, nửa người dưới lập tức trở nên vô cùng cứng rắn, lôi kéo Lý Băng, dùng sức đẩy một cái, đẩy cô ngã lên trên giường, môi mỏng liền hôn lên trên mặt của cô.

Lý Băng cảm giác được dục vọng đang bành trướng của hắn chỉa vào giữa hai chân của mình, môi của hắn gặm cắn cổ của cô, liền nhàn nhạt cười một tiếng, trước đùi liền dùng lực, đè ở giữa hai chân của hắn, đánh vào vật đang bành trướng cứng ngắc trong đũng quần kia.

"A. . . . . . Ưmh. . . . . ."

Cody mới kêu thành tiếng, miệng liền bị một mảnh vải chặn lại, chỗ kín truyền đến cảm giác đau đớn, trên trán toát mồ ra hôi lạnh chằng chịt, Lý Băng thình lình đem hắn lật lại ở trên giường, cầm lên sợi dây hắn vừa dùng để trói mình để trói hắn lại.

Cody bây giờ chỉ có thể mặc cho cô định đoạt, bởi vì cô xuống tay thật sự là quá độc ác, ở thời điểm đàn ông đang ngẩng cao đầu mà dùng lực mạnh, hắn lại không có bất kỳ đề phòng gì, nên phải nhận lấy sự đau đớn này, ngay cả sức phản kháng cũng không có!

Lý Băng đứng dậy, sau khi trói hắn cẩn thận liền ném xuống đất, đá lên trên người của hắn mấy đá, tuy đau đớn Cody chỉ có thể kêu rên không thành tiếng.

"Muốn quan hệ với tôi, anh cho rằng Lý Băng tôi ai cũng có thể cưỡi được sao, anh chắc không biết, Lý Băng tôi chính là đàn ông mang hình hài phụ nữ, muốn làm tôi, cũng không nhìn lại, mình có bản lĩnh này hay không, thích làm phụ nữ chứ gì! Được rồi, tôi thành toàn cho anh!"

Lý Băng vươn tay ra, một con dao sáng ngời liền vọt ra, nhìn thấy thế Cody theo bản năng kẹp chặt hai chân lại, Lý Băng liền đi tới, đá hắn một cái, dao giải phẫu liền sắc bén bay về phía đũng quần!

"Ưmh. . . . . . Ưmh. . . . . ."

Đau đớn lan tỏa khắp toàn thân, Cody chỉ có cảm giác đáy quần của mình chợt lạnh, giống như là rớt mất cái gì, tiếp theo đó máu chậm rãi chảy ra, cúi đầu là có thể nhìn thấy rõ!

"Người căn bã như anh, Lý Băng tôi không giết chết anh, nhưng cũng không thể không phế anh được!"

Ngay cả em gái của mình cũng muốn cường bạo, người cặn bã như vậy, còn sống đều gieo họa cho nhân loại!

Cody đau đớn lăn lộn trên mặt đất, đột nhiên đứng lên, cầm súng lục bắn vào Lý Băng.

"Lý Băng cẩn thận!"

Thượng Quan Quân Triết hô to một tiếng, một cước đá bay súng lục của Cody, đạn bắn ra đã làm kinh động đến người ngoài cửa!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.