Mị Tình

Chương 18: Sống hay là chết




Lý Băng đột nhiên ngất xỉu, làm cho tất cả mọi người luống cuống tay chân, Mạc Thiên Kình liền vội vàng ôm cô lên trên lầu, Lý Băng cố gắng mở ra cặp mắt mệt mỏi rã rời, yếu đuối nói." Thượng tướng, tôi chỉ là không nghỉ ngơi tốt thôi, không có chuyện gì đâu!"

Mấy ngày nay vì bảo vệ Sính Đình, vì đề phòng Belle tìm đến đây gây phiền toái cho bọn họ mới kiên trì đến bây giờ, mới vừa sẩy thai cô đã phải gồng người lên canh giữ ở nơi đó, chuyện đến bây giờ đã gió êm sóng lặng, nên không kiên trì nổi nữa mà ngã xuống.

Mạc Thiên Kình nhìn Lý Băng, anh vẫn luôn coi trọng Lý Băng, không nghĩ tới lần này cô lại không muốn sống như vậy, vì bảo vệ cho Sính Đình và con của họ mới bị như vậy. Sau khi xảy thai mà vẫn còn đi bảo vệ người khác, người phụ nữ như vậy, thật sự là hiếm thấy trên thế gian này.

"Lý Băng, tốt nhất nên nghỉ ngơi đi, tôi đi thu thập một chút, đợi lát nữa sẽ đưa cô trở về!"

Mạc Thiên Kình nhìn dáng vẻ yếu ớt của cô, phụ nữ sinh non cũng là một chuyện lớn, cũng phải nghỉ ngơi cho tốt. Nghĩ đến cô ấy và Sính Đình, Mạc Thiên Kình liền cảm thấy rất áy náy, anh thật không có đủ tư cách là một người cha và cấp trên tốt .

Vợ của mình đang ở cữ lại bị người ta giam lỏng, hơn nữa còn phải dựa vào năng lực của bản thân để bảo vệ con của bọn họ, cả hai tư cách không có cái nào làm tốt cả, còn có Lý Băng, cô ấy cũng thật sự rất đáng thương.

Vốn là cô nhi, thật vất vả mới có một đứa con, lại bị Diệp Duệ lỡ tay làm cho đẻ non, hơn nữa còn phải ở chỗ này xử lý nhiều chuyện như vậy, anh thật rất không đủ tư cách mà!

"Thượng tướng, có phải thật sự muốn giết Belle và Khải Địch hay không?"

Lý Băng nhìn Mạc Thiên Kình, yếu ớt hỏi, không biết vì sao, mặc dù rất ghét Belle, nhưng là cô lại không hi vọng Belle và Khải Địch bị giết chết. Cô cũng không biết giữa bọn họ có quan hệ máu mủ hay không, nhưng khi nghe được bọn họ và Mạc Thiên Kình chuẩn bị đánh nhau thì trong lòng của cô lại thấy rất khó chịu.

Đặc biệt là Belle, hắn không những xuống tay với Diệp Duệ, mà còn xuống tay với cả Mạc Thiên Kình, theo luật pháp, phải chịu xử bắn, nhưng cô lại không muốn Belle gặp chuyện không may.

Nghĩ đến Belle của trước kia dịu dàng dễ tính, lại nghĩ đến Belle của mấy ngày nay tự nhiên lòng của Lý Băng rất khó yên tĩnh.

Mạc Thiên Kình nhìn Lý Băng, không ngờ đến thời điểm cuối cùng cô còn quan tâm đến những việc này, thật sự là một cấp dưới tẫn trách.

"Cô yên tâm đi, chuyện này tôi sẽ xử lý, cô tốt nhất nên nghỉ ngơi đi!"

Mạc Thiên Kình nhỏ giọng giao phó, Sính Đình đi tới, vừa lúc nghe được bọn họ nói chuyện, nhìn mặt của Lý Băng tái nhợt không có chút máu mặt liền áy náy nói.

"Băng, cô nghỉ ngơi trước đi đã, chuyện này tôi sẽ nói cho Mạc Thiên Kình, cố gắng hết khả năng làm theo ý của cô!"

Sính Đình cũng biết, Lý Băng không muốn nhìn thấy Belle xảy ra chuyện, nếu như Belle và Khải Địch thật sự là anh trai và cha của cô ấy, nếu như bọn họ cũng bị giết, hoặc là bị phán hình, trong lòng của Lý Băng nhất định sẽ rất khổ sở.

Chỉ là sự tình này thật rất khó xử lý, cấp trên cũng đã an bài xong rồi, cô cũng chỉ có thể làm hết khả năng khiến Mạc Thiên Kình đi nói một chút , sau đó còn phải xem ý tứ của Belle và Khải Địch như thế nào nữa.

Nếu như tất cả mọi người sẽ không so đo như vậy, có lẽ có thể tránh được thương vong.

Lý Băng nhìn Sính Đình nói: "Cám ơn cô!"

Lý Băng biết Sính Đình nói những lời này là muốn an ủi mình. Cô cũng rất rõ ràng thế cục bây giờ, căn bản không phải nói không đánh là không đánh. Belle làm ra chuyện thương tổn đến quan chức của chính phủ Trung Quốc, coi như bọn họ không phải quan chức thì Belle cũng khó trốn được trừng phạt của luật pháp.

Mạc Thiên Kình nhìn bọn họ, lại cảm giác nghe không hiểu bọn họ nói vậy là có ý gì?

Sính Đình kéo Mạc Thiên Kình rời khỏi phòng, mang anh đi tới phòng của mình.

"Sính Đình, chuyện gì đãxảy ra?" Mạc Thiên Kình vừa tiến vào phòng liền hỏi, Sính Đình ngồi ở bên giường, nhìn Mạc Thiên Kình nói:

"Thiên Kình, Lý Băng rất có thể là em gái của Belle!"

"Cái gì! !"

Chuyện này. . . . . . Làm sao có thể?

Lý Băng sao có thể là em gái của Belle? Điều này làm sao có thể? Belle và Lý Băng sao có thể là an hem ruột? Một là Thiếu chủ nổi tiếng của gia tộc Bruce ở Mĩ, một là trẻ mồ côi trong một cô nhi viện của Trung Quốc, giữa bọn họ sao có thể có liên hệ máu mủ được đây?

Sính Đình nhìn Mạc Thiên Kình: "Em biết anh sẽ rất kinh ngạc, chỉ là khả năng này thật rất có thể, ba của Belle là tiên sinh Khải Địch đã nói, hình dáng của Lý Băng cùng với vợ của ông ta giống nhau như đúc, hơn nữa lúc vừa mới bắt đầu nhìn thấy Lý Băng còn nhận nhầm nữa mà.”

Còn tưởng rằng cô ấy là vợ của mình, cho nên em nghĩ khả năng Lý Băng và Belle là an hem với nhau rất cao!"

Tuy là anh em, nhưng Belle biến thái như vậy so với Lý Băng, đúng là khó mà tin được, nhưng Lý Băng quả thật rất có thể là em ruột của hắn!

Nghĩ tới đây, Sính Đình cũng rất lo lắng, nếu như Lý Băng và Belle thật sự là anh em, thì khi xử lý Belle, Lý Băng có trơ mắt nhìn Mạc Thiên Kình đưa bọn họ vào ngục giam hay không?

Đây đối với Lý Băng mà nói tàn nhẫn biết nhường nào, thật vất vả mới tìm được người thân, khẳng định cô ấy rất thất vọng?

"Lúc nào thì biết được chuyện này?"

Mạc Thiên Kình nhíu mày hỏi, làm chuyện này thật không phải dễ.

Nếu như Belle thật sự là anh trai của Lý Băng, vậy thì lần này, Belle có thể sẽ bị phán tử hình, mà như vậy chẳng phải Lý Băng sẽ rất đau lòng sao?

"Mới vừa rồi, ba của Belle đến đây nhìn thấy Lý Băng, ông ấy nói, Lý Băng có thể là em gái của Belle!"

Sính Đình nghĩ tới lúc mới vừa nghe được quả thật cô rất kinh ngạc, bây giờ ngẫm lại, sự lạnh lùng kia của Lý Băng đoán chừng được di truyền từ Khải Địch?

"Khải Địch lấy máu của Lý Băng đi kiểm tra, đoán chừng sẽ rất nhanh biết được đáp án!"

Sính Đình bổ sung thêm, cô thật hi vọng Belle không phải anh trai của Lý Băng, có như vậy, sau khi Belle bị bắt, Lý Băng cũng sẽ không khó chịu nữa.

"Anh đi xem một chút, anh cứ ở nhà chuẩn bị đi, chờ có đáp án rồi lại nói!"

Mạc Thiên Kình mới vừa xoay người liền bị Sính Đình ôm lấy thắt lưng.

"Thiên Kình, anh phải trở lại, ngàn vạn lần không được xảy ra bất cứ chuyện gì, em thật sự rất sợ!"

Sính Đình cho tới bây giờ cũng chưa từng sợ qua như vậy, chỉ là lần này, cô thật rất lo lắng, chuyện này rất có thể sẽ phải nổ súng, nghĩ tới việc cầm súng thật đạn thật đánh nhau, tim của Sính Đình liền treo lên.

Mạc Thiên Kình xoay người, giữ người cô ngay ngắn lại, nhìn vào gương mặt đẹp đẽ của cô, rất nghiêm túc nói.

"Yên tâm đi, anh sẽ không để cho em lo lắng nữa đâu, sẽ bảo vệ mình thật tốt, vì em và vì con anh sẽ cố gắng bình an!"

Anh không muốn để cho Sính Đình phải lo lắng, chuyện như vậy thật rất ít gặp, nhưng mà lần này, có thể không tránh được, nhưng anh sẽ cố hết khả năng để giữ cho mình bình an vô sự.

"Anh biết là tốt rồi, em còn tưởng rằng anh đã quên mất chúng ta còn có hai cục cưng chứ!"

Sính Đình quệt đôi môi đỏ mọng, rất uất ức, Mạc Thiên Kình đi tới nơi này cũng không nhìn hai con một cái, cô cũng biết anh rất bận, nhưng dù sao cô cũng là phụ nữ, dĩ nhiên hi vọng giống như những người phụ nữ bình thường khác.

Hưởng thụ sự sủng ái của chồng, ôm con, có cuộc sống hạnh phúc!

"Làm sao có thể! Bọn chúng chính là phúc tinh của anh, không có chúng thì sao em có thể đồng ý gả cho anh được!"

Mạc Thiên Kình cưng chiều nói, vẻ mặt rất hạnh phúc, hiện tại anh thật rất thỏa mãn, chỉ muốn kéo dài niềm hạnh phúc như vậy mãi mãi!

"Hì hì, ai nói gả cho anh chứ!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.