Mi Tiêm (Chân Mày)

Chương 27: Chuyện xưa cũ




Lúc này tại chiến trường số 2, Yuuto tuy là một mình cân bốn người còn lại nhưng vẫn cực kỳ ung dung,không chút cảm giác chiến đấu, còn bốn người còn lại thì đang hấp hối thở hồng hộc vì bị đánh, bây giờ không ai có thể đứng dậy được nữa rồi, lúc này Yuuto mới cười nói:

“Chơi mệt rồi... đến giờ các ngươi đi gặp Lão Diêm rồi... Ai trước cho các ngươi chọn... 10 giây cho các ngươi... “

Nói xong thì hắn ngồi xuống đó nhìn bốn người bằng đôi mắt khinh miệt như thượng vị giả nhìn hạ vị giả vậy, khuôn mặt của bốn người lúc này co giật vì sự bất lực của mình, cả bốn người cứ như vậy im phăng phắc để thời gian trôi đi trong sự hoàng tàn, đổ nát của khung cảnh xung quanh.

“Hết thời gian rồi... không ai chọn để ta chọn... vậy cô sẽ là người đi đầu tiên... “

Yuuto lại một lần nữa, bước đến trước mặt Ma thánh vươn Uế Trảo( nó đang trong “Uế linh chi thể”)một trảo vung xuống.

“Pặp... Mày muốn chết sao?... “

Một cái tay đen kịt, dài chừng mười mét bắt lấy Uế trảo của Yuuto, thân ảnh từ từ hiện ra, hắn nhìn Yuuto nghiến răng nghiến lợi nói.

“Mày?... nói ai vậy... ta có tên mà... Fufufu... “

Yuuto nhìn hắn bằng đôi mắt cá chết, giọng giễu cợt nói.

“Vậy à... Mấy thằng nói vậy.. thì thường dễ vỡ mặt lắm... bốp... “

Hắn lạnh lùng hơn vạn phần nói, cánh tay dài của hắn co lại, tay còn lại một bạo quyền thẳng vào khuôn mặt khinh người đôi mắt cá chết của Yuuto, hắn ghét đôi mắt đó.

“Rầm... Fufufu... gãi ngứa à... Vào đây...”

Yuuto lộn một vòng, ổn định lại thân thể, phủi bụi trên người nhìn hắn, cười khỉa nói.

“Mày biết vì sao.. tao luyện quyền và trảo cùng một lúc không?... để đấm vỡ cái bản mặt đó của mày đấy... “

Hắn vọt đến không để Yuuto kịp phản ứng một long quyền lại một lần nữa đấm vào khuôn mặt của Yuuto, lần này kẻ bị đánh bay vẫn là Yuuto.

“Hai lần rồi đấy... lần này ta không tha đâu ha... “

Yuuto vẫn đứng dậy phủi áo như không có chuyện gì xảy ra, chỉ có điều khuôn mặt của hắn bây giờ đáng sợ hơn nhiều lúc trước, nụ cười đã tắt ngấm từ lúc nào, tràn ngập sự tức giận.

“Ngươi không tha thì làm sao?... “

Hắn vẫn mặt lạnh vô cảm xúc,trong tay một thanh đế kiếm hiện ra, sau đó vỡ ra bao lại cánh tay của hắn, bên còn lại cũng như vậy, ''Sát long hoàng biến'' cũng được hắn sử dụng, kể cả tiên nhân thuật cũng vậy.

“Làm sao à?... Đánh ngươi chứ gì gì nữa?.. “

Yuuto chẳng nói nhiều, lập tức mất tung mất tích, một quyền hướng đỉnh đầu hắn đấm xuống.

“Bành... Thời không trận... “

Hắn đưa hai tay lên đón đỡ, một cước đá thẳng lại lên, đem Yuuto đá bay lên trời, một quang tráo màu trắng hiện ra, hắn biến mất, sau đó là Yuuto bị tần bạo đánh cho ''ra xương củ tỏi'',

“Bành...bốp.. chát... Rầm... “

Quang tráo tan đi, Yuuto bị đá bay ra ngoài tạo thành một cái hố khổng lồ, hắn chỉ vừa đứng dậy liền bị main một đấm bay xa hơn nữa, liên tiếp tạo thành năm sáu cái hố tương tự.

“...ngươi muốn chết?... “

Yuuto đứng dậy, lần này khuôn mặt của hắn thậm chí hóa thành đầu heo, hắn không phủi bụi mà hướng main xung đến, mãnh quyền đánh ra, lần này hắn sử dụng cả thánh hồn, thánh hồn của hắn là Một cự nhân màu đen khá giống main nhưng tay và mắt của nó có màu xanh lục, có một câu ngọc màu canh lực ở giữa ngực.

“ Thập long sát quyền... “

Hắn vụt đến một quyền đánh ra, mười con rồng màu đỏ như máu được bao bọc bởi lôi điện từ nắm đấm của hắn vụt tới,cả hai cứ thế xông vào nhau, quyền đối quyền, một thân ảnh bị đánh lui sau đâm thẳng vào một ngọn núi, khiến nó đổ sập xuống.

“Fufufu.. sướng tay thật... sao hiểu sự lợi hại của ta chưa?... “

Yuuto nhìn đống đổ nát, cười ha hả như tên điên nói.

“Sướng tay lắm à?... Hỏa ngục khốn Thần trận...”

Hắn bay lên nhìn Yuuto nói, xung quanh Yuuto lập tức có 108 thành huyết kiếm hiện lên,nó đã tự chữa trị xong, những sợi xích màu đỏ như máu khóa chặt Yuuto lại, hỏa diễm từ đó đốt cháy lên.

“Có não đấy.. nhưng nó vô dụng với ta... crắc.. bành... “

Yuuto gồng người lên khiến nó vỡ vụn ra thành trăm mảnh,đón nhận hắn lại là một quyền, lần này có đến trăm con huyết lôi long, tiễn hắn bay qua mười ngọn núi khiến mỗi ngọn đều có một cái hình người hang động.

“Không xong... “

Hắn lập tức vỗ đầu trách mình ngốc, lập tức hướng nơi lúc đầu chạy đi, trong đầu của hắn bắt đầu có những hình ảnh kinh dị chảy qua.

“Hế lô... Đánh bại phân thân của ta nhanh đấy... Ta tặng ngươi hai món trước nha... “

Yuuto thấy hắn đến liền vỗ tay nói, bên cạnh của hắn Là ma thánh cùng Ngao thánh minh đang bị đánh gần chết, chỉ cần Yuuto đụng nhẹ ngón tay cũng đủ khiến hai người chết không biết bao nhiều lần rồi.

“ Ngươi tên khốn kiếp... “

Hắn muốn tiến tới nhưng trong người bắt đầu cảm thấy khó chịu cực kỳ, đôi mắt của hắn nhìn Yuuto như muốn nhìn xem tên khốn muốn làm cái quái gì.

“Hahaha... ngươi hấp thụ con thần thú à... ta nuôi nó bằng xuân dược đấy.. hahaha “

Yuuto nhìn biểu hiện lạ của hắn thì cười phá lớn lên,không biết hắn vô tình hay cố ý mà chân của hắn vừa vặn đạp lên đầu của Ma thánh.

“ hahaha... buồn cười không?... “

Hắn tất nhiên cũng nhìn thấy điều đó, hắn cũng cười nhưng là một nụ cười chết người, hắn phóng đến một quyền đấm thẳng vào mặt của Yuuto.

“ Pặp... Sao thế tức giận à?... “

Yuuto dễ dàng bắt được tay của main, vẫn nụ cười đầy khinh người đó nói, một cước đá Ma thánh bay ra ngoài.

“Bành... mày rút cuộc muốn cái gì?... “

Hắn lại một quyền được đánh ra nhưng vẫn bị bắt lại dễ dàng, hắn nghiến răng nghiến lợi nói

“muốn làm gì à?... vậy người nghĩ ta muốn làm gì?... tất nhiên là giết ngươi rồi... nhưng ta thích chơi với con mồi trước khi giết nó... giống mèo vờn chuột trước khi nó ăn con chuột vậy thôi... “

Yuuto nói xong thì một cước đá hắn bay ra ngoài hơn mười mét.

“Crét... Phải dùng chiêu này sao?... “

Hắn nghiến răng nghiến lợi, hắn thật sự vô lực, cách biệt thực lực thật sự quá lớn, hắn chỉ là bán thần cảnh Hậu kỳ nhưng Yuuto bây giờ là Chân thần cảnh đại viên mãn, cho dù ra hết bài cũng không giết được Yuuto,

Nhưng hắn vẫn còn một lá bài chưa lật Kiếm đạo của hắn bây giờ là Kiếm thần cảnh, còn được gọi là vô thượng cảnh của kiếm đạo, nó chia làm tiền kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh phong và đại viên mãn, hắn đang ở hậu kỳ của kiếm thần cảnh.

Quyền sáo vỡ vụn ra biến thành lại hai thanh đế kiếm, sau đó hai thanh đế kiếm bắt đầu dung hợp vào nhau, thành một thanh kiếm màu đỏ sẫm, kiếm linh của cả hai cũng hòa vào nhau thành một con lôi long màu đỏ sẫm,lôi kiếp bắt đầu hội tụ đến,

“Muốn làm gì thế?... “

Yuuto nhìn vậy cũng nghi hoặc nói

“Ngươi có dám cho ta thời gian không?... “

Hắn nhìn Yuuto gằn giọng nói.

“Được ta cũng muốn nhìn xem ngươi muốn làm gì?... “

Yuuto cười lớn nói, Yuuto tuy cười như vậy nhưng cũng có phần khó hiểu.

Lôi điện bắt đầu đánh xuống, lôi điện lần này cực kỳ lạ, nó xuất hiện liền hóa thành một con lôi long màu đỏ từ trên trời đánh thẳng xuống thanh kiếm khiến nó rung lên dữ dội.

“Crắc.. “

Thanh kiếm như lột xác vậy,lớp vỏ bên ngoài của nó bắt đầu rơi xuống, lại cứng hơn, lại rơi xuống, lại cứng lại cứ như vậy 108 lần, nó trở nên sắc bén cực kỳ, sát khí tỏa ra khiến Yuuto đen mặt lại, lúc này hắn thực sự hối hận rồi, hắn muốn giết Main ngay bây giờ.

“Thời gian của ngươi hết rồi... Phập... “

Yuuto nói là làm nhún nhảy vọt đến một trảo đánh tới, trảo đâm xuyên qua một người không phải Main mà là Ngao thánh minh, hắn thay Main đỡ một trảo này, hắn bắt chặt lại cánh tay của Yuuto,lạnh giọng nói:

“Xin lỗi đường này không thông... “

“Thông hay không.. con kiến như ngươi không có quyền nói... “

Yuuto mặt lạnh cực độ, một cước đá vào xương sườn của Ngao thánh minh khiến nó kêu lên răng rắc,

“Ca ca.. nhanh lên đi.. đệ không giữ hắn lâu được đây... “

Ngao thánh mình cắn chặc răng của mình, siết chặt bàn tay của mình, nhất quyết không buông tay, điều này càng khiến Yuuto tức giận hơn, một quyền đấm thẳng vào mặt của Ngao thánh minh nhưng sự thật không thay đổi Yuuto vẫn bị Ngao thánh minh quấn lấy, không di chuyển đến Main được.

“Grừ.. ngươi được lắm... ngươi nghĩ ngăn cản được ta sao?... “

Yuuto không để ý đến ngao thánh minh nữa,hướng main bước từng bước đến hắn kéo cả ngao thánh minh theo, cánh tay của hắn hỏa diễm màu xanh lục tỏa ra khiến Ngao thánh mình rống lên đau đớn.

“Ngăn lại đi... ngươi ngăn cản được cho ta xem... “

Yuuto đã bước đến trước mặt của Main, tay của hắn giơ cao lên sau đó bổ xuống, ai ăn được bảo đảm chết chắc.

“Pặp... Cám ơn ngươi vì đã cho ta thời gian... “

Hắn giơ tay bắt lấy Cánh tay đó của Yuuto, ngước lên nhìn yuuto cười nói, sau đó một tay bắt lấy Ngao thánh minh một cước đá Yuuto bay đi hơn mười mét ngoài, sau đó một luồng màu xanh tràn ngập sinh mệnh lực từ bàn tay của hắn được hắn đưa vào người ngao thánh minh, vết thương ở bụng lập tức khép lại nhanh chóng, lúc này hắn mới đứng lên lại nhìn Yuuto, nói:

“Bắt đầu hiệp cuối chứ?... “

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.