Mèo Trên Lầu – Hoa Dưới Lầu

Chương 8: Dạy kẻ ngu ngốc thật là mệt




Khi Tô Yên đi vào, công việc của Giang Cảnh Xuyên đã chấm dứt, sau khi cúp điện thoại hắn liền đứng dậy đóng máy vi tính, đi đến trước mặt Tô Yên, đáy mắt toàn là mỏi mệt, "Đi thôi, về phòng ngủ."

Tô Yên ngoan ngoãn đi theo sau lưng Giang Cảnh Xuyên, trong đầu còn đang nhớ lại chuyện điện thoại di động, trở lại phòng ngủ, Giang Cảnh Xuyên rửa mặt bằng nước lạnh rồi nằm ở trên giường, trong lòng Tô Yên một chút cũng không thấp thỏm, thử hỏi một người đàn ông vì công việc bận đến rạng sáng, hắn sẽ còn có ý nghĩ cùng tinh lực đi tiến hành vận động kịch liệt sao? Hiển nhiên là không thể, cho nên Tô Yên rất yên tâm dựa sát vào bên cạnh hắn.

Giang Cảnh Xuyên xác thực là không có ý nghĩ làm chuyện đó, hắn nghiêng đầu làn môi không cẩn thận sát đỉnh đầu Tô Yên, hương tóc nhàn nhạt quanh quẩn ở mũi, thình lình Giang Cảnh Xuyên không khống chế mở miệng nói: "Anh cảm thấy chúng ta đã đạt tới nhận thức chung, đúng như anh đã nói, đối với anh bất kỳ hình thức chân ngoài nào cũng  không có hứng thú, cũng hi vọng suy nghĩ của em cũng có thể nhất trí với anh."

Bây giờ Tô Yên đã biết chân ngoài là ý gì, cũng biết thế giới này là một chồng một vợ, nhưng cô cũng không tin lời của Giang Cảnh Xuyên, chính xác mà nói, cô chỉ tin tưởng mình, lời này của Giang Cảnh Xuyên hiển nhiên không phải đang biểu hiện quyết tâm với cô, hắn là đang nhắc nhở cô cũng không nên có chân ngoài?

A, Tô Yên cảm thấy mình còn xem như là người có lễ nghĩa, cho dù chuyên trách là ôm bắp đùi, nhưng phải là cô buông tha cho bắp đùi Giang Cảnh Xuyên trước, cô không có dư thừa tinh lực đi ôm bắp đùi khác.

Chỉ là Giang Cảnh Xuyên vô duyên vô cớ nói lời này là ý gì?

Tô Yên không hiểu rõ, dù sao chuyện của nguyên thân cô hiểu rõ cũng không nhiều, lúc này cũng không nên lờ mà lờ mờ nói tiếp, chỉ có thể ừ một tiếng xem như trả lời.

Được Tô Yên trả lời khẳng định, Giang Cảnh Xuyên cũng không tiếp tục nói chuyện, nhất thời, trong phòng ngủ an tĩnh cực kỳ, Tô Yên có lòng cùng Giang Cảnh Xuyên nói thêm mấy câu, bất đắc dĩ chính là không biết ở trong tình huống thế này nên nói cái gì với hắn, chỉ có thể an tĩnh dựa sát vào bên cạnh hắn.

Cho đến khi bên tai truyền tới tiếng hít thở đều đều, Tô Yên mới nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.

Buổi sáng khi Tô Yên tỉnh lại, Giang Cảnh Xuyên đã ở dưới lầu ăn sáng, cô tùy ý rửa mặt chải đầu sau đó liền xuống lầu, thấy một thiếu nữ xa lạ ở bên bàn cơm, còn chưa đợi cô biểu hiện ra vẻ mặt nghi ngờ, thiếu nữ thật hưng phấn nhiệt tình lao đến, mở cánh tay hướng Tô Yên làm nũng, "Muốn ôm!"

Tô Yên tránh né không kịp, bị thiếu nữ xiết vào lòng, thật không dễ dàng thiếu nữ rốt cuộc buông cô ra, liền bắt đầu bùm bùm lốp bốp nói: "Chị Tiểu Yên, em nói với chị, em vừa xuống máy bay liền tới gặp chị, lần này quà em mua cho chị, chị tuyệt đối sẽ thích!"

Xem ra là người quen, Tô Yên mỉm cười với cô, "Ừ, cám ơn em."

Tần Huyên kéo Tô Yên ngồi xuống, "Anh rể, em cũng mang quà cho anh, không đắt, anh đừng ghét bỏ a."

Giang Cảnh Xuyên đối với người Tô gia không thể nói thân thiện, nhưng đối với bọn họ cũng là phi thường chu đáo, "Em có phần tâm này là được."

Hắn ở trước mặt người ngoài nói cũng không nhiều, có thể nói cùng Tần Huyên một câu như vậy đã đủ, Tần Huyên có chút sợ hắn, cũng không dám lại tiếp tục nói chuyện với hắn, thành thành thật thật bắt đầu ăn bữa sáng, thỉnh thoảng hướng Tô Yên nháy mắt mấy cái.

Chờ sau khi Giang Cảnh Xuyên đi, Tần Huyên liền vây quanh Tô Yên líu ríu tán gẫu.

Cô đến thế giới này đụng phải đều là người thông minh lanh lợi, người giúp việc trong nhà cùng cô cũng nói không được bao nhiêu, quản gia cùng dì Vương cô cũng không dám nói bóng nói gió nghe ngóng chuyện nguyên thân, lần trước gặp được ông anh trai đó vốn là có thể nói với hắn một vài lời, bất đắc dĩ thời gian quá vội vàng, người trước mắt này nhìn không tim không phổi, không có lòng dạ, tin tưởng có thể từ trong miệng cô bé nghe được không ít chuyện.

Tô Yên giữ vững tinh thần, mang Tần Huyên đến phòng ngủ, vừa ngồi xuống, Tô Yên liền giả vờ lơ đãng hỏi: "Khoảng thời gian này sống có tốt không?"

Trong tay Tần Huyên bưng dĩa trái cây, đang ăn anh đào, nghe lời này không khỏi gật đầu, "Bên ngoài rất thú vị, nhưng rám đen không ít a."

Còn không đợi Tô Yên tiếp tục hỏi, Tần Huyên liền để dĩa trái cây xuống, tiến đến bên cạnh Tô Yên, hứng thú hỏi: "Ngày hôm qua anh em trong nhóm WeChat nói chị đưa cơm cho anh rể, phải hay không a?"

Trước mắt em gái này gọi cô là chị, gọi Giang Cảnh Xuyên là anh rể, đó hẳn là người nhà bên phía cô, anh trong miệng em gái này hẳn là người ngày hôm qua đụng phải, có thể tính cùng một chỗ, Tô Yên gật đầu, thầm nghĩ, lấy quan hệ nguyên thân cùng Giang Cảnh Xuyên cũng không thế nào hòa thuận, bây giờ cô chủ động cùng Giang Cảnh Xuyên hòa hảo, như vậy, người nhà bên phía cô khẳng định là quan tâm.

"Chị Tiểu Yên, kỳ thật em cảm thấy anh rể rất tốt, bộ dạng lại đẹp hơn nữa còn là ông chủ Giang thị đấy, vì sao chị không thích anh rể nha?" Tần Huyên đến nay còn chưa có bạn trai, ở trong lòng cô, Giang Cảnh Xuyên này quả thực chính là loại cấp bậc nam thần, tại sao hết lần này tới lần khác chị Tiểu Yên đều không thích anh ta đây? Không khoa học a, nghĩ không thông a.

Thích? Thích là gì? Tô Yên đối với loại vấn đề này căn bản không muốn trả lời, "Chị không có không thích anh ấy."

Bây giờ cô đã là Giang phu nhân, không quan tâm trong lòng cô muốn thế nào, bộ dạng đều phải biểu hiện ra thích Giang Cảnh Xuyên.

Tần Huyên nhìn Tô Yên chằm chằm, than thở một hơi, "Em không quá hiểu lời của ông nội, bà nội, nhưng kỳ vọng người trong nhà đối với chị đều quá cao, chị Tiểu Yên, em biết chị rất vất vả, bây giờ chị gả cho anh rể, thành Giang phu nhân, đừng nói là người trong nhà, chính là cuộc sống của em đều phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, em cũng không biết mình đang nói gì, tóm lại chị Tiểu Yên, chị vất vả rồi."

Từ nhỏ Tần Huyên phi thường thích đi theo sau lưng Tô Yên, đối với người chị họ này, cô sùng bái, đương nhiên thời kì trưởng thành, cũng từng có thật thật giả giả ghen tị, lúc đó còn cảm thấy tại sao người cả nhà đều vây quanh chị họ a, ông nội, bà nội, đám chú bác cô dì đều thích chị họ, ngay cả ba mẹ còn có anh trai đều đối với chị họ bảo vệ có thêm, cho đến sau này cô chậm rãi lớn lên, mới có chút hiểu được tình cảnh của chị họ.

Tô Yên quá đẹp, Tô gia cùng Tần gia dùng toàn lực bồi dưỡng chị ấy, khi Giang gia để lộ ra muốn cùng Tô gia kết thân, Tần Huyên rõ ràng liền cảm thấy không khí trong nhà không giống trước, mỗi người từ trong ra ngoài buông lỏng còn có vui mừng, giống là trúng thưởng lớn, lại giống như trải qua một thời gian dài học tập rốt cuộc thi được điểm tốt.

Giang thị có nghĩa là gì? Giang phu nhân có nghĩa là gì? Hoặc là nói, người thừa kế tương lai của Giang gia lại có nghĩa là gì, Tần Huyên không phải không hiểu, cũng là sau khi chị họ gả vào Giang gia, cô mới phát hiện, theo địa vị nước lên thì thuyền lên, thái độ mọi người sẽ không giống trước.

Vốn là tiểu thư Trần gia đối với cô phớt lờ bây giờ chủ động tới kết giao với cô, còn mời cô tham gia tiệc sinh nhật, vốn là nam thần cô kính trọng ngưỡng mộ, bây giờ cũng chủ động nói chuyện với cô, trong lòng Tần Huyên rất mâu thuẫn, cô thích loại cảm giác này, nhưng mỗi khi trong lòng bởi vì hư vinh mà phấn khởi, sẽ nghĩ tới một ngày trước khi kết hôn bộ dạng chị họ không tiếng động rơi lệ.

Chị họ tuyệt không phải vui mừng mà khóc, đó là tâm như tro tàn.

Tô Yên nghe Tần Huyên nói lời này, trong lòng không có một chút gợn sóng, chỉ là phân tích thật nhanh, nghe ý tứ này, nguyên thân là bị ép bởi áp lực gia đình mới gả cho Giang Cảnh Xuyên? Ngược lại có thể nghĩ thông a, phần lớn phi tần trong cung cũng không phải cùng một dạng sao? Nội bộ gia tộc hao hết tâm tư tống vào hậu cung, chính là vì mang tới ích lợi khổng lồ, nhưng những người đó trước giờ đều lờ đi ý nguyện của đương sự.

Bất quá nói đến cùng chuyện này cũng không quan hệ tới cô, cô không đi thương hại nguyên thân, hoặc giả đi phê phán người nhà nguyên thân.

Tô Yên chỉ là cười cười, cũng không có nói chuyện.

Cuối cùng Tô Yên vẫn là từ nơi Tần Huyên nghe được một vài tin tức hữu dụng, từ khi sau khi kết hôn nguyên thân liền không về nhà cũ, người trong nhà tới cô cũng không nóng không lạnh, hiển nhiên trong lòng còn có oán hận, quan trọng nhất là, trước khi lấy chồng nguyên thân có đối tượng ngưỡng mộ trong lòng!

Trước khi Tần Huyên rời khỏi, làn môi hơi động, "Chị Tiểu Yên, mặc kệ về sau chị có quyết định gì, em sẽ ủng hộ chị, chỉ là, Trầm Bồi Nhiên đó, anh ta một chỗ cũng không tốt, bạn bè em nói đoạn thời gian trước anh ta còn cùng phụ nữ khác ra vào quán rượu đấy."

Trầm Bồi Nhiên này đại khái chính là đối tượng của nguyên thân trước kia.

Bất đắc dĩ trong lòng Tô Yên không có chút nào thấp thỏm, gật đầu cười nhạt nói: "Biết, chị biết rõ thân phận của mình bây giờ."

Tần Huyên nhìn bộ dạng Tô Yên thức thời như thế không khỏi cảm khái, giữa người và người thật là có khác biệt, khó trách trong nhà muốn dốc hết toàn lực bồi dưỡng chị họ, phỏng đoán cả đời này cô đều không được đến cảnh giới như vậy.

"Sắp tới chính là tiệc sinh nhật ông nội, chị Tiểu Yên, chị sẽ đến đúng không? Có thể ông nội đang trông ngóng chị cùng anh rể đâu."

Tô Yên suy nghĩ một chút, "Ừ, chị sẽ cùng Cảnh Xuyên thương lượng."

Tần Huyên được trả lời như vậy rất là vừa lòng.

Tô Yên một lần nữa trở lại phòng ngủ, vừa mới ngồi xuống không đầy một lát, điện thoại di động để trong hộc bàn trang điểm bắt đầu vang lên, trong lòng cô cả kinh, bước nhanh qua, kéo ngăn kéo ra, trên màn hình nhảy một chuỗi số, Tô Yên nỗ lực trấn định tinh thần, học bộ dạng Giang Cảnh Xuyên hoạt động một chút, sau đó để điện thoại ở bên tai, một giây sau một giọng nam vội vã vang lên ——

"Tiểu Yên, rốt cuộc em cũng chịu nghe điện thoại!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.