Mèo Hoang

Chương 48: Trần niệm khó quên




Sính Đình không dám tin nhìn anh: "Anh xác định không? Anh ta thật sự có tình cảm với Thủy Nhi?"

"Chắc là vậy, nếu như cậu ta mà không thích Thủy Nhi, tại sao khi nói những lời kia thì lại đi bar uống rượu, chắc là phiền não gây chuyện như vậy thì trong lòng không vui, muốn phát tiết ra! Anh nghĩ, tình cảm thì có chỉ là chính cậu ta không biết mà thôi!"

Nghĩ tới đêm đó, dáng vẻ của cậu ta ở quán rượu thật có chút buồn cười.

"Cũng đúng mới vừa nãy em đứng ở cửa phòng của Thủy Nhi đã nghe thấy tiếng của Thượng Quan Quân Triết rồi. Nhưng mà Thủy Nhi lại không để ý đến anh ta! Sau đó em cũng không có nghe thấy cái gì nữa!"

Sính Đình nhàn nhạt nói, thật ra thì cô cảm thấy Thủy Nhi cũng không phải là không có tình cảm đối với Thượng Quan Quân Triết, nếu không thì tại sao cô ấy phải khóc đau lòng đến như vậy?

"Cậu ta đến phòng của Thủy Nhi?" Mạc Thiên Kình không dám tin, nếu quả thật như vậy thì anh càng thêm khẳng định, Thượng Quan Quân Triết thật sự có tình cảm với Thủy Nhi.

Sính Đình gật đầu đồng ý: "Ừ, chẳng qua em không nghe rõ anh ta nói gì, chỉ là có chuyện này em muốn nói cho anh biết! Nhưng anh phải tạm thời giữ bí mật với Thượng Quan Quân Triết!"

Sính Đình rất nghiêm túc nói, dù sao chuyện này sớm muộn gì cũng phải nói cho Mạc Thiên Kình để anh còn giúp một tay?

"Chuyện gì mà lại có liên quan đến Thượng Quan quân triết ?"

Mạc Thiên Kình xem điệu bộ của cô, lại còn nói phải giữ bí mật với Thượng Quan Quân Triết, chẳng lẽ là có liên quan đến Thủy Nhi?

"Đúng vậy, thật ra thì Thủy Nhi không có bỏ đứa bé!"

"Cái gì, đứa bé vẫn còn?"

Mạc Thiên Kình kinh ngạc kêu lên, Sính Đình vội vàng che miệng của anh lại tức giận nói." Anh lớn tiếng như vậy nếu Thủy Nhi mà nghe thấy thì cô ấy sẽ giết em đấy!"

Cô đã nói là sẽ giữ bí mật, nói cho Mạc Thiên Kình là vì muốn anh giúp một tay, về sau có thể cho Thủy Nhi nghỉ phép!

Mạc Thiên Kình gật đầu, Sính Đình lúc này mới buông ra miệng của anh ra, nhỏ giọng nói: "Nếu mà không như vậy thì anh đã hét lên cho cả biệt thự này nghe thấy rồi !"

"Em không định nói cho Thượng Quan Quân Triết sao? Cậu ta cũng rất đáng thương!"

Rõ ràng là đứa bé vẫn còn nhưng lại không biết, hơn nữa còn phải đau đớn thừa nhận mất đi đứa con như vậy thì hình như cũng hơi tàn nhẫn.

Sính Đình tức giận nhìn anh chằm chằm.

"Dĩ nhiên không thể, nếu như anh muốn về sau anh ta và Thủy Nhi còn có cơ hội ở chung một chỗ vậy thì anh phải nghe em sắp xếp, em muốn làm như thế này. . . . . ."

Sính Đình đem kế hoạch của mình nói cho Mạc Thiên Kình, nghe xong Mạc Thiên Kình gật gù đồng tình.

"Như vậy cũng tốt, Thượng Quan Quân Triết vẫn chưa hiểu rõ con tim của mình, chờ đến lúc cậu ta nhận ra thì sẽ nói cho sự thật cho cậu ta biết có như vậy cậu ta mới có dũng khí để theo đuổi Thủy Nhi! Nhưng mà em cảm thấy Thủy Nhi sẽ đồng ý sao?"

Mạc Thiên Kình nhớ đến tính khí quật cường Thủy Nhi hơn nữa bên cạnh cô ấy còn có một Lý Băng lạnh lùng như vậy!

Sính Đình lắc đầu: "Hi vọng không lớn lắm, Thủy Nhi cảm thấy cô ấy và Thượng Quan Quân Triết không xứng với nhau nên sẽ không có kết quả tốt được, mà bây giờ chuyện của họ lại thành ra thế này như vậy thì càng không thể!"

Sính Đình cảm giác mình giống như bà mối đang dắt dây tơ hồng cho bọn họ.

"Chờ sau này xử lý xong chuyện của Nam Cung tước, chúng ta sẽ giúp bọn họ!" Nhớ tới chuyện Nam Cung Tước, Mạc Thiên Kình mơ hồ cảm thấy hơi bất an.

Mặc dù đã phong tỏa hầu hết những sản nghiệp lớn, cũng bắt được không ít người của hắn, nhưng mà Nam Cung Tước cũng không có tức nước vỡ bờ ngược lại càng bình thản, điều này làm cho anh cảm thấy nghi ngờ chắc chắn đây không phải một chuyện tốt!

"Vậy Mạc Thiên Kình bao giờ thì mới có thể bắt được Nam Cung Tước ?"

Sính Đình nghĩ tới Trinh Tử, không ngờ cô ấy lại đi đến bước đường này, cô ấy vì Nam Cung Tước đã bỏ ra nhiều như vậy mà hắn ta lại có thể ra lệnh truy sát.

"Anh cũng không biết, Nam Cung tước mấy ngày nay biểu hiện quá trấn định, làm cho anh thấy không yên tâm! Hắn không phải là người dễ dàng đánh bại như vậy, anh sợ hắn ta sẽ làm ra hành động điên cuồng ngoài tầm kiểm soát của chúng ta!

Phải biết rằng thế lực của Nam Cung Tước cũng không nhỏ, anh rất lo lắng nếu như hắn bị bức ép đến bước đường cùng nói không chừng sẽ bộc lộ âm mưu lớn hơn ra ngoài.

" Mấy ngày nay bọn em phải theo sát Trinh Tử, không để cho cô ấy tùy tiện đi ra ngoài! Phải khóa kỹ cửa bảo an nó có thể bảo vệ cho em!"

Mạc Thiên Kình rất lo lắng, cho dù có đặt bọn họ ở nơi nào anh cũng không yên tâm.

Khi thật lòng yêu một người thì sẽ lo lắng cho an toàn của người đó nhất, nhất là đối với những người có thân phận đặc biệt như anh!" Ừ, anh yên tâm đi, em sẽ không để cho người khác xâm hại tới mình đâu!"

Sính Đình tựa vào trong ngực của anh, cảm thụ lồng ngực cường tráng ấm áp, cảm thụ nhịp tim đang đập của anh. Cô cảm thấy mình và anh giống như đang kết nối lại với nhau.

"Ừ, vậy thì tốt!"

Có như vậy thì anh mới có thể yên tâm đi làm nhiệm vụ!

"Ngủ đi, bồi dưỡng tốt tinh thần để còn tác chiến!"

Sính Đình ngáp một cái, thứ phụ nữ có thai cần nhất chính là giấc ngủ đầy đủ.

Trinh Tử đi vào phòng của Thủy Nhi, nhìn thấy Thủy Nhi đang nằm ôm cục cưng ở trên giường thì nhất thời mỉm cười.

Nếu như sau này cô không còn sống thì có thể giao cho cô ấy. Chắc là có thể như thế, nhìn cô ấy đối với cục cưng tốt như vậy, cô cũng có chút hoài nghi cô ấy mới chính là mẹ của cục cưng.

"Trinh Tử, cô lên rồi à!"

Thủy Nhi nhìn Trinh Tử đi vào phòng liền ngồi dậy nói.

Trinh Tử gật đầu đi tới bên giường nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang ngủ say của con gái trông thật là đáng yêu.

Khuôn mặt có nét của Nam Cung Tước nhưng cũng mang vẻ đẹp dịu dàng của cô trông rất mềm mại, thật đáng yêu.

"Cục cưng vừa ngủ thiếp đi, mới vừa nãy còn ị thối ra bỉm !"

Trên mặt Thủy Nhi không có một tia chán ghét nói.

"Thủy Nhi, Cô không sợ bẩn sao? Cục cưng như vậy cô không cảm thấy buồn nôn sao?"

Trinh Tử nhìn cô nhẹ nhàng nói, Thủy Nhi lắc đầu, trong đầu hiện lên hình ảnh Thượng Quan Quân Triết vừa mới nôn mửa trên mặt hiện lên một chút ý cười.

"Thế nào có chuyện tốt gì sao?"

Trinh Tử cũng nhìn thấy biểu cảm vừa rồi của cô.

"Không có, tôi chỉ cảm thấy được đây là một cơ hội rất tốt, cục cưng thật biết điều sau khi lau chùi sạch sẽ rồi thay bỉm liền ngoan ngoãn nín khóc!"

Thủy Nhi cố ý bỏ qua câu hỏi của cô, chỉ là Trinh Tử cũng không có ý định tha cho cô.

"Cô đừng nghĩ lừa gạt tôi, Thượng Quan Quân Triết đã tới đây có phải không?"

Trinh Tử dứt lời, mặt Thủy Nhi chút hốt hoảng: "Không có, không có!"

Trinh Tử thở dài ngồi ở bên cạnh cô, nhìn cô nói: "Thật ra thì Thượng Quan Quân Triết đối với cô cũng không phải là hoàn toàn không có tình cảm, tôi cảm thấy được anh ta thích cô! Chỉ là anh ta không biết mà thôi! Mà cô đối với anh ta cũng vậy đúng không!"

"Làm sao có thể, anh ta làm sao có thể thích tôi, tôi và anh ta chỉ là bạn trên giường mà thôi!"

Thủy Nhi vội vàng nói, không ngừng bảo mình phải tỉnh táo giữa cô và anh ta chính là bạn trên giường, không thể thể có cái gì khác.

"Cô cần gì phải cố chấp phủ nhận? Thật ra thì con người ta sống cả đời, có thể tìm được một người đàn ông mà mình thích thật sự là rất hạnh phúc. Nếu đoạn hạnh phúc này được lâu dài thì cho dù ở giữa chừng có chút rối rắm gì cũng không quan trọng. Quan trọng nhất vẫn là tâm của người kia có thật sự thích cô hay không!"

Chỉ cần thật tâm yêu cô cho dù có sai lầm gì cũng không sợ, sợ nhất chính là được cưng chiều hạnh phúc cuối cùng lại biến thành âm mưu tàn nhẫn mà thôi

Nghĩ đến điều này sắc mặt Trinh Tử cũng tái nhợt đi.

"Trinh Tử, cô lại nghĩ tới Nam Cung Tước rồi !"

Thủy Nhi nhìn sắc mặt không tốt của cô quan tâm nói, mấy ngày nay bọn họ ngủ ở cùng nhau, mỗi ngày đều nhận được tin tức của Nam Cung Tước, mỗi lần như vậy thì vẻ mặt của cô ấy cũng sẽ thay đổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.