Mèo Hoang

Chương 47: Di nhân thất đảm




"Nói đùa phải không, em thật sự có chuyện giấu anh sao?"

Mạc Thiên Kình không ngờ cô thật sự có chuyện giấu mình. Nhìn mặt cô hình như rất phiền não làm cho anh không khỏi tò mò, đến tột cùng là cô đang giấu mình chuyện gì!

"Loại chuyện như vậy sao có thể mang ra nói đùa được!" Sính Đình tức giận mắng, Mạc Thiên Kình liền ôm lấy cô.

"Đi tắm rửa trước đã, chờ em tắm xong, tâm tình bình tĩnh rồi thì anh sẽ từ từ nghe em nói!"

Mạc Thiên Kình nhìn cô nhẹ nhàng khuyên nhủ. Hình ảnh thượng tướng uy phong lừng lẫy coi như là hoàn toàn bại dưới tay của cô rồi !

"Ừm! Nhưng mà anh phải tắm cho em!"

Sính Đình như một nữ vương truyền lệnh xuống. Trên mặt Mạc Thiên Kình lập tức tỏ ra vui mừng, sau đó lại nghe thấy giọng nói không vui của cô cất lên:

"Bây giờ tâm tình của em thật không tốt, anh không được xxoo với em. Tối nay anh phải nghe em nói hết, nếu không em sẽ không ngủ được. Em mà không ngủ được thì cục cưng cũng sẽ không ngủ được, cục cưng không ngủ được, sẽ náo động. . . . . ."

"Cục cưng vì sao lại không ngủ được?"

Mạc Thiên Kình rất buồn bực nhìn bụng nhỏ đang nhô ra của cô. Cục cưng mới có ba tháng mà lại không ngủ được, cứ coi như là như vậy đi nhưng làm sao mà cô lại biết được!

"Thế nào, anh không tin sao!"

Sính Đình rất không vui hỏi, Mạc Thiên Kình liền vội vàng lắc đầu: "Sao lại không chứ! Anh đương nhiên tin! Em tự đi hay là muốn anh bế vào!"

Không làm thì cũng không vấn đề gì dù sao cũng không phải chỉ có một đêm nay. Nói không chừng ngày mai tâm tình tốt lên anh còn có thể làm mấy lần !

Sau khi tìm niềm vui trong đau khổ liền dìu Sính Đình đi vào phòng tắm, Mạc Thiên Kình giúp cô xả đầy nước, Sính Đình cởi hết quần áo xong liền bước vào.

Mùi sữa tắm thơm ngát, bọt xà phòng che lấp thân thể trắng nõn như ẩn như hiện, khiến Mạc Thiên Kình thấy như đang bị hành hạ, cô rõ ràng là đang hành hạ anh.

Nói thế nào thì anh cũng là một người đàn ông bình thường lại ở chỗ này phục vụ cô tắm, bàn tay chạm vào da thịt mịn màng, toàn thân liền chấn động run rẩy dưới bụng lập tức nổi lên phản ứng.

Sính Đình cũng không chú ý lắm đến việc này. Cô đang nghĩ có nên nói cho anh biết chuyện liên quan đến đứa con của Thượng Quan Quân Triết hay không mà Mạc Thiên Kình có đồng ý giữ bí mật hay không.

Mới vừa nãy nghe Thượng Quan Quân Triết nói, lại thêm quan sát mấy ngày vừa qua thì cô cảm thấy anh hình như có tình cảm với Thủy Nhi.

Mặc dù trên miệng luôn hỏi đứa bé nhưng cũng cảm nhận được sự quan tâm của anh ta dành cho cô ấy.

"Mạc Thiên Kình, chỗ đó không cần phải tắm lâu như vậy!"

Đang suy nghĩ thì trên người tự dưng truyền đến cảm giác run rẩy tê tê, Sính Đình nhìn ra thì phát hiện tay Mạc Thiên Kình lại cư nhiên ở giữa chân của cô mà kỳ cọ, tức giận mặt đỏ rần!

Quay đầu lại nhìn anh, quả nhiên trên mặt đầy vẻ hưởng thụ, khăn tắm cũng rơi trên mặt đất từ bao giờ một tay đang nắm tiểu đệ đệ hùng dũng vuốt vuốt, hoàn toàn không có nghe thấy lời của cô.

"Mạc Thiên Kình, anh đúng là quá hạ lưu rồi!"

Sính Đình không nhịn được mắng, Mạc Thiên Kình liền mở mắt ra rất uất ức nói:

"Em không cho anh...anh chỉ có thể tự mình giải quyết, như vậy mà em cũng cảm thấy hạ lưu sao?"

Sính Đình nhìn mặt anh uất ức thì thở dài: "Chờ em tắm xong, chúng ta sẽ lên giường!"

"Thật!"

Mạc Thiên Kình nghe cô nói lập tức cho lau sạch sẽ người cô rồi bế vào giường.

Sính Đình mới nằm xuống thì bị Mạc Thiên Kình như hổ đói đè lên trên người. Môi cũng phủ lên điên cuồng hôn, cái vật cứng rắn chạm vào bụng khiến cô rất khó chịu.

Sính Đình bị anh hôn đến thần trí mơ hồ, chỉ cảm thấy một cỗ cứng rắn tiến vào trong cơ thể mình vừa bá đạo lại mang theo êm ái, điên cuồng va chạm phát ra cả tiếng vang.

"Ưhm. . . . . ."

Sính Đình không nhịn được kêu lên, Mạc Thiên Kình càng thêm nhanh, thở hổn hển, đánh thẳng vào, bên trong căn phòng vang lên âm thanh mập mờ khiến người ta xấu hổ.

"Sính Đình, anh còn muốn!"

Mạc Thiên Kình vừa nói vừa chạy nước rút, cảm thụ cô đang ôm anh thật chặt lại càng thêm gắng sức.

"Ưhm. . . . . . A. . . . . . Mạc Thiên Kình. . . . . . Chậm. . . . . . Chậm một chút. . . . . ."

Sính Đình sắp không chịu nổi, một luồng cao triều xông thẳng lên làm cho cô sắp không duy trì nổi!

Mạc Thiên Kình cũng không có dừng lại, va chạm càng thêm nhanh, Sính Đình kêu càng thêm lớn tiếng, lúc cảm giác mình sắp chết đi thì liền thấy anh gầm nhẹ một tiếng, nặng nề nằm ở trên người cô thở hồng hộc .

Sính Đình cũng rất kích động, cả người run rẩy toát ra hơi thở hoan ái. Sau khi cô và Mạc Thiên Kình kết hợp, nghĩ đến đứa nhỏ trong bụng, trên mặt càng thêm ửng hồng.

"Mạc Thiên Kình, anh nói xem bây giờ còn có có thể mang thai không?"

Bọn họ bây giờ làm vậy không biết sẽ có thêm một đứa bé nữa đi vào hay không?

Chắc là không thể có chuyện như vậy?

Mạc Thiên Kình nghe cô nói, cảm thấy buồn cười.

Ôm cô xuống giường đi vào phòng tắm, sau khi tắm rửa sạch sẽ xong liền ra ngoài, nằm ở trên giường xem ti vi.

"Sẽ không đâu, nếu như vậy thì sau khi mang thai chẳng phải là không thể làm chuyện này sao!"

"Cũng đúng, chẳng qua em có chút ngạc nhiên, đàn ông vô sinh là như thế nào?"

Sính Đình đối với mấy chuyện này hiểu biết rất ít, chỉ thấy trên TV quảng cáo nói đàn ông cũng sẽ bị vô sinh.

"Sính Đình, em biết không? Thủy Nhi tự mình bỏ đi đứa bé của Thượng Quan Quân Triết làm cho cậu ta rất khổ tâm!"

Mạc Thiên Kình nhớ đến Thượng Quan Quân Triết, thật ra thì cậu ta cũng rất đáng thương. Một công tử phong lưu nói dễ nghe một chút chính là hoa tâm nhưng cậu ta đối với phụ nữ yêu cầu cũng không cao.

Nhưng mà hiện tại cậu ta cũng không có làm loạn, kể từ khi cùng với Thủy Nhi ở chung một chỗ thì cũng không thấy có phụ nữ nào khác!

"Ai bảo cậu ta tự mình chuốc lấy phiền toái nói Thủy Nhi chỉ là bạn giường thôi. Nếu em mà là Thủy Nhi thì em cũng sẽ bỏ đứa bé, không dại gì mà phải sinh con dưỡng cái cho một đại thiếu ăn chơi trác táng như vậy."

Sính Đình nghĩ đến Thượng Quan Quân Triết phong lưu cũng rất không hài lòng mà oán trách.

Mạc Thiên Kình thở dài nhìn Sính Đình, xem ra cô có thành kiến rất lớn đối với Thượng Quan Quân Triết đành phải nói cho cô nguyên nhân xâu xa của chuyện này.

"Thật ra thì Thượng Quan Quân Triết không phải cố ý không tránh thai chỉ là cậu ta bị vô sinh, cũng không ngờ được sau khi lên giường cùng với Thủy Nhi thì cô ấy lại mang thai!"

"Cái gì? Vô sinh?"

Sính Đình trợn to hai mắt, không thể nào?

Đại thiếu phong lưu Thượng Quan Quân Triết thế mà lại bị vô sinh không phải là đang lừa cô đấy chứ?

"Là sự thật chính miệng cậu ta nói cho anh biết, lão K cũng biết, chính là cái ngày mà Thủy Nhi đi phá thai đấy."

Mạc Thiên Kình thấy cô không tin liền giải thích.

Sính Đình nhìn anh khinh khỉnh nói: "Ai biết có phải là cậu ta túng dục quá độ nên t*ng trùng bị yếu mới dẫn đến vô sinh hay không!"

Cũng có khả năng như vậy lắm chứ?

Mạc Thiên Kình giải thích: "Không phải như vậy đâu, vô sinh là do nhiều nguyên nhân tạo thành, hoặc là bẩm sinh đã bị nhưng nếu cho là túng dục quá độ thì chắc không phải đâu!"

Sính Đình ánh mắt hoài nghi quan sát anh: "Thật sao?"

Mạc Thiên Kình gật đầu khẳng định: "Ừ!"

"Vậy thì xem ra anh ta cũng rất đáng thương. Nhưng mà ai bảo anh ta không thích Thủy Nhi nhưng vẫn cùng cô ấy lên giường, hại cô ấy thương tâm như vậy, cho đáng đời!"

Sính Đình nhớ tới Thượng Quan Quân Triết nói Thủy Nhi chỉ là bạn trên giường của anh ta thì trong lòng liền nổi giận.

"Thật ra thì anh cảm thấy Thượng Quan Quân Triết đối với Thủy Nhi cũng không phải là không có tình cảm, nếu không tại sao sau khi nói xong những lời đó lại đi bar uống rượu gây chuyện như vậy!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.