Mèo Hoang

Chương 31: Tuyệt xứ phùng sinh




Lão K mặt ngơ ngác nhìn Mạc Thiên Kình đi lên lầu, một lát sau cầm CD trong tay cho vào đầu đĩa. Mạc Thiên Kình còn chưa kịp trở lại ngồi vào ghế sa lon thì tiếng đàn ông nặng nề thở gấp cùng với tiếng kêu rên yêu kiều tê dại tận xương vang lên.

Lão K nhìn chằm chằm vào màn ảnh, trong đầu như ầm ầm nổ tung.

Chuyện gì đang xảy ra, một lần kia không phải nằm mơ mà là thật rồi hơn nữa còn bị quay thành VCD.

Mạc Thiên Kình nhìn lão K có chút không phản ứng kịp, nhíu nhíu mày:

"Lão K, cậu có thể giải thích tại sao cậu và Lina lại ở trên giường, hơn nữa chuyện này không giống như nhiệm vụ lần trước!"

Phía dưới màn hình có ghi thời gian rất rõ ràng là một tháng trước đây. Hơn nữa Lina còn nói lão K là của tình nhân của ả. trong lời này rốt cuộc có ý tứ đặc biệt gì anh cũng muốn lão K phải nói cho rõ ràng.

Lão K sắc mặt rất không tốt nhớ lại lần đó. Cậu ta không thể nào tin được lần đó mình đương nhiên lại bị cường bạo như vậy.

Ai nói đàn bà không thể cường bạo đàn ông, sau khi uống thuốc trong lúc ý thức mơ hồ thân thể cũng không kiểm soát được bắn ra. Đàn bà kinh nghiệm phong phú như ả làm sao lại bị mình hấp dẫn như vậy chứ.

Trương Vượng nhìn lão K không nói lời nào, có chút hoài nghi.

"Lão K, làm sao cậu lại cùng người đàn bà kia ở chung một chỗ, lần trước là bởi vì nhiệm vụ. Còn lần này cậu cũng nên giải thích một chút!"

Lão K không lên tiếng liếc nhìn Mạc Thiên Kình:

"Thượng tướng, nếu như mà tôi nói tôi bị bỏ thuốc anh có tin hay không?"

Còn không có đợi Mạc Thiên Kình trả lời, Trương Vượng đã nói:

"Lão K, cậu cảm thấy cậu nói như vậy có ai tin hay không? Tôi xem mấy ngày nay chúng ta làm chuyện gì đều không thuận lợi chắc là có liên quan tới cậu rồi!"

Lời nói Trương Vượng khiến sắc mặt lão K trở nên xanh mét.

Ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm.

" Trương Vượng, lão K tôi là hạng người gì, chẳng lẽ cậu còn không rõ sao? Chẳng lẽ cậu thật sự cho rằng tôi chính là nội gian hay sao?"

Trương Vượng nhìn lão K với ánh mắt lạnh lùng rồi hừ lạnh:

"Tôi không có nói cậu là nội gian, là cậu chính mình thừa nhận, cậu còn muốn ngụy biện hay sao?"

Giọng nói của Trương Vượng rất sắc bén. Lão K nắm quyền, cảm giác bị vu oan làm trong ngực cậu ta cực kỳ khó chịu, mắt nhìn chằm chằm Mạc Thiên Kình:

"Thượng tướng, anh cũng cho là tôi là nội gian sao?"

Cậu ta đi theo Mạc Thiên Kình nhiều năm như vậy, tận lực tận trung cho Tổ quốc, mặc dù không được coi là thông minh cơ trí nhưng được cái cẩn trọng lại luôn hết mình với công việc. Thậm chí vì để lấy được tin tình báo mới nhất mà phải lên giường với Lina .

Bọn họ nếu không tin tưởng như vậy thì tất cả những gì mình làm còn có cái gì đáng giá nữa!

"Lão K, trong khoảng thời gian này cậu tạm thời chịu uất ức rồi!"

Mạc Thiên Kình mím môi, đem lão K còng lại, lão K không dám tin nhìn Mạc Thiên Kình:

"Thượng tướng, anh cũng hoài nghi tôi?"

Trên mặt thể hiện rõ sự mất mát, lão K không thể tin được thượng tướng vốn thông minh cơ trí lại tin vào bằng chứng kia cho mình là nội gian.

"Không ngờ, cậu thật sự là nội gian!"

Trương Vượng lập tức tức giận, lấy súng ra chỉ lên đầu lão K.

Mạc Thiên Kình nhìn anh ta, lạnh lùng nói:

"Trương Vượng, cậu đang làm cái gì, hiện tại tôi chỉ mới hoài nghi cậu lại muốn giết chết cậu ta sao?"

Trương Vượng cũng không thu súng lại, vẫn để trên đầu lão K, rất hung hăng nói:

"Thượng tướng, sự thật chứng minh cậu ta chính là nội gian, còn có gì để nói nữa giữ lại cũng chỉ là gieo họa, không bằng giết chết, chặt đứt hết đường lui!"

"Trương Vượng, thì ra là trong mắt cậu tôi chính là nội gian!"

Thật quá buồn cười, lại còn là anh em tốt cùng vào sinh ra tử lại dễ dàng hoài nghi mình là nội gian.

Mạc Thiên Kình ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Trương Vượng và lão K, anh biết rõ nội gian thật sự chính là Trương Vượng. Vốn định cho Trương Vượng hiểu lầm anh xem lão K là nội gian, buông lỏng đề phòng, thu thập thêm nhiều chứng cứ có lợi nhất. Lại càng không ngờ cậu ta lại nổi lên ý giết người, ngay cả anh em cùng sống chết cũng muốn giết.

"Trương Vượng, để súng xuống!"

Mạc Thiên Kình quát lạnh, Trương Vượng nhìn Mạc Thiên Kình tay vẫn không buông lỏng.

"Đây là mệnh lệnh!"

Mạc Thiên Kình giận dữ hét lên. Trương Vượng không cam lòng buông súng xuống. Mạc Thiên Kình đoạt lấy súng trong tay của hắn.

Trương Vượng vội vàng giết người như vậy, Mạc Thiên Kình lạnh lùng quát:

"Trương Vượng, thời gian này cậu sẽ không được sử dụng súng! Chờ đến khi cậu khôi phục bình tĩnh đã!"

Thượng Quan Quân Triết nhanh chóng đem hắn ta còng lại, Trương Vượng không hiểu nhìn Mạc Thiên Kình:

"Thượng tướng, đây là ý gì?"

Nhìn tay mình đang bị còng Trương Vượng không hiểu, tức giận hỏi.

Mạc Thiên Kình nhìn hắn.

"Trương Vượng, tâm tình của cậu quá khẩn trương, tôi muốn để cho cậu yên tĩnh suy nghĩ một chút! Về lão K, tôi đã sớm biết cậu ấy không phải nội gian, nội gian thật sự chính là cậu!"

Mạc Thiên Kình chỉ tay vào hắn rối mở còng tay cho lão K. Lão K vẫn ngơ ngác chưa hiểu Thượng Quan Quân Triết liền giải thích.

"Mấy ngày trước, khi đi bắt Lina, tôi nghe được cô ả nói với tiểu Triệu cậu ta chính là nội gian, hơn nữa còn là người bày ra kế hoạch bắt cóc Sính Đình, sai khiến Trương Mậu đi vơ vét tài sản của Diệp Thần Băng. Trong lúc chúng tôi tra hỏi Trương Mậu thì người hắn vẽ ra lại chính là cậu ta, chắc là cậu ta biết được nên hết sức tức giận đi đến nhà giam giết người diệt khẩu!"

"Cậu ta không phải vừa rồi bỗng nhiên kích động nói cậu chính là nội gian còn muốn giết chết cậu hay sao!"

Mạc Thiên Kình lạnh lùng bổ sung thêm.

Trương Vượng vẻ mặt hốt hoảng, hai tay vùng vẫy ý muốn tháo còng tay ra.

Thượng Quan Quân Triết nhìn hắn một cái, lạnh lùng nói:

"Không cần uổng phí sức lực, Thượng Quan Quân Triết tôi mà đã còng tay thì cũng không phải người bình thường có thể tháo ra được. Tốt nhất nên khai báo chờ luật pháp trừng trị."

"Tôi nghe không hiểu các anh đang nói cái gì. Thượng tướng, anh hiểu lầm rổi. Tôi không phải lả nội gian, tôi là anh em tốt của cậu, mười năm vào sinh ra tử cùng nhau chẳng lẽ anh còn chưa hiểu rõ tôi sao? Tôi không thể là nội gian được !"

Trương Vượng giải thích, lão K nhìn hắn nhàn nhạt nói:

"Chúng ta cũng là anh em tốt mấy năm vào sinh ra tử tôi tự nhận là đối với cậu không tệ, cậu không phải cũng có thể cầm súng chỉ vào đầu tôi hay sao?"

Trương Vượng nhìn lão K, không ngờ nóng nảy kích động lại đẩy mình vào đường cùng như vậy.

" Trương Vượng, cậu lẻn vào bên cạnh tôi mười năm, tôi coi cậu như anh em của mình. Khi mới bắt đầu biết cậu là nội gian tôi không dám tin đây là sự thật nhưng hiện tại tôi không thể không tin. Bởi vì nếu đã là anh em tốt thì sẽ không bao giờ chĩa súng về phía anh em của mình!"

Trương Vượng nghe được những lời này của anh thì hoàn toàn tuyệt vọng. Mạc Thiên Kình đã xác định hắn chính là nội gian.

Sính Đình đi xuống lầu, nhìn Trương Vượng đang bị còng cau mày.

"Mạc Thiên Kình, Trương Vượng thật sự là nội gian sao?"

Mạc Thiên Kình gật đầu một cái, nhìn Sính Đình mới vừa tỉnh ngủ sắc mặt dịu dàng rất nhiều.

Trương Vượng nhìn Mạc Thiên Kình hai mắt bỗng nhiên nồi lên sát ý xông đến lấy tay đang bị còng siết cổ Sính Đình.

" Trương Vượng, mày muốn làm gì!"

Bọn họ không thế ngờ được Trương Vượng lại có thể mất hết lương tâm như vậy.

Sính Đình bị hắn siết cổ, không thở được liền ho khan.

"Đừng tới đây nếu tới đây, tao sẽ giết chết cô ta!"

Sắc mặt Trương Vượng trở nên dữ tợn, nhìn chằm chằm ra cửa, Mạc Thiên Kình nhìn Sính Đình, dù trên mặt giữ vững bình tĩnh nhưng trong lòng vẫn hết sức lo lắng.

" Trương Vượng rốt cuộc mày muốn thế nào!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.