Mê Thần Ký

Chương 14: Dạy bảo




“Ư…”

Cơ thể cương cứng cong lên, răng cắn thật chặt và mồ hôi lạnh không ngừng chảy xuống, tất cả đều thể hiện sự cố gắng chủ động của Tư Đồ Cương.

“Nhanh lên, chút việc nhỏ thế mà cũng lề mề. Cho ngươi năm phút nữa. Nếu như hết giờ mà chưa xong, coi như ngươi không chủ động làm, sẽ không tính, ngươi sẽ phải bồi thường cho ta. Trừ phi, ngươi muốn ghi nợ?” Hai tròng mắt Tư Đồ Hạo toát ra ý không cho phép phản đối.

Mặc dù y lớn tuổi hơn Tư Đồ Hạo, nhưng bây giờ nhìn lại, kỳ thật, y cũng không dám phản kháng lại ý của hắn.

Tư Đồ Cương mặc dù muốn ghi nợ, chỉ có điều dưới ánh mắt kia, y không dám có ý nghĩ đó, càng huống chi, y là một nam nhân trọng chữ tín, vì vậy, y đành lắc đầu, nói: “Ta nói rồi, nếu ngươi đứng đầu trong kỳ thi này, ta sẽ đem chính bản thân thưởng cho ngươi một tối. Ta nói là giữ lời.” Thân thể có chút nhúc nhích, khiến cho bộ vị kết hợp kia cọ xát với nhau, cũng mang tới một cảm giác tê dại mơ hồ.

Vì sao đệ đệ của mình lại biến thành như vậy? Cuộc thi kia vốn là vì hắn chứ, sao giờ lại giống như vì minh? Hơn nữa, nếu đứng nhất, thưởng cái gì cũng không muốn, ngay cả chiếc mô tô đua hắn thích nhất cũng không thèm, mà chỉ cần… chỉ cần mình cùng ở một đêm với hắn, mà không có nhị đệ với tứ đệ. Nhưng cái quan trọng, hắn lại muốn mình làm việc này, bị động vốn là ép buộc, nhưng chủ động lại là một chuyện khác hẳn, nếu như mấy đứa kia sau này đều lấy thân thể mình làm phần thưởng, thì…

Tư đồ Cương rùng mình một cái, quả thực không dám nghĩ tiếp về tương lai khổ cực của mình.

“Được rồi, trong vòng một phút nữa ca ca phải nuốt hết hỏa côn th*t của ta. Nếu không sẽ bị trừng phạt đó, bất cứ cuộc chơi nào cũng phải có trừng phạt thì mới càng thú vị. Ngươi cho rằng nên trừng phạt thế nào đây?” Tư Đồ Hạo làm như không thấy vẻ thống khổ của Tư Đồ Cương, hắn tách chân ra, nhìn nam nhân đang cưỡi trên hung khí của mình mà hạ lệnh, động thời bắt đầu vô tình đếm lùi thời gian: “60, 59, 58…”

Tư Đồ Cương bị uy hiếp đến toàn thân chấn động. Nếu phải làm việc này lần nữa, y sẽ phải chịu khuất nhục như thế này nữa sao?

Thế là thân thể lại bắt đầu ấn xuống.

Mặc dù đại não ra lệnh cho thân thể, nhưng bản năng tránh né thống khổ ai mà chẳng có, khiến Tư Đồ Cương không cách nào tăng tốc được.

“3, 2, 1. Hết giờ, để ta xem ngươi có nuốt hết không nào.” Duỗi ngón tay tới bộ vị kết hợp kiểm tra, Tư Đồ Hạo nói: “Còn 1/4 chưa vào, đêm nay, ngươi khỏi phải ngủ rồi.” Hắn cao hứng nói, khóe miệng khẽ nở một nụ cười dâm tà.

Tư Đồ Cương nhẫn nại buông hạ hai mắt, mặc dù mỗi ngày đều bị điều giáo, nhưng lấy danh nghĩ trừng phạt để điều giáo, vừa hành hạ thân thể y, cũng vừa hành hạ ý chí y, làm cho người ta khổ không nói nổi.

“Chuyện trừng phạt lát nữa tính, bây giờ hưởng thụ đã.” Hung khí của Tư Đồ Hạo tàn nhẫn đâm vào sâu trong hậu đình hẹp hòi của Tư Đồ Cương.

Hậu Đình đột nhiên bị căng ra, cảm giác xé rách lan tràn khắp toàn thân, Tư Đồ Cương phát ra tiếng kêu trầm thấp, mặt cũng bởi vì thống khổ mà có chút co quắp, vặn vẹo.

“Lão đại, vẻ mặt thống khổ của ngươi quyến rũ quá, thanh âm bị cực lực kìm nén cùng thống khổ xen lẫn khoái cảm, tất cả làm cho ta ngắm mãi không chán.” Vừa nói hắn vừa di chuyển, làm cho hung khí xuyên vào sâu hơn.

Tư Đồ Cương khó chịu, muốn há miệng phủ nhận mình không thấy khoái cảm, nhưng Tư Đồ Hạo lại nhân cơ hội mà đâm thêm một phát, lần này là bất ngờ, khiến cho y không kìm nén được, từ đôi môi đỏ mọng truyền tới tiếng rên rỉ hút hồn mà Tư Đồ Hạo đã mong chờ từ lâu.

“Cả tiếng rên rỉ này nữa, lúc mới đầu sẽ thấy thống khổ, nhưng tới âm cuối cùng, lại có chút cao lên, rất quyến rũ người khác. Lão đại, thân thể của ngươi giống hệt thanh âm của ngươi, tất cả đều thể hiện là một người nghiêm túc, nhưng kỳ thật, lại dâm đãng đến cực điểm.” Nói xong, hắn lại cắm vào thật sâu.

“Chờ chút… chậm một chút…” Lúc này Tư Đồ Cương đã bị đâm đến không chịu nổi, thân thể mềm như bông, đầu gối sớm đã không chống giữ nổi, chỉ có thể dựa vào hai tay đặt phía sau mới không ngã xuống, thân thể cũng bởi vì vậy mà hình thành tư thế ưỡn ngực về phía trước, đầu ngửa ra đằng sau, trông vô cùng quyến rũ.

Tư Đồ Hạo chứng kiến cảnh đẹp như vậy, một luồng nhiệt huyết chảy thẳng xuống dưới, hung khí cũng trướng lớn thêm.

Hắn không đành lòng cô phụ yêu cầu của mỹ thực, liền ngồi xuống, nhấm nháp diễm quả trước mắt.

Tư Đồ Hạo thay đổi tư thế, làm cho góc độ cùng độ sâu của hung khí biến hóa, gần như xoay tròn một vòng.

Nội bích mẫn cảm bị đảo lại, truyền tới cảm giác tê dại quen thuộc. Hai khối hồng anh bị liếm mà nổi lên cảm giác khác thường, tất cả đều khiến Tư Đồ Cương tăng tốc đến cao trào.

“Lão đại, ngươi luôn muốn làm cho qua loa, như vậy là không được nha.” Mặc dù Tư Đồ Hạo đang nhấm nháp hai khối hồng anh, nhưng lúc nào cũng chú ý tới từng biến hóa trong cơ thể Tư Đồ Cương. Đương nhiên, lúc này, hắn cũng phát hiện ra điều đó, liền vươn tay túm chặt dục vọng đang chảy ra dịch nước.

Khoái cảm không được giải thoát tích tụ lại trong cơ thế, tạo nên áp lực mạnh mẽ làm cho Tư Đồ Cương không thể không mở miệng cầu xin: “Tam đệ… tam đệ…”

“Ta sẽ không giống như lão nhị đâu, thấy ngươi vừa xin là tha liền, không nỡ để ngươi chịu chút khổ sở. Trước khi ta thỏa mãn, ngươi đừng vọng tưởng được giải thoát.” Sợi dây vững vàng trói chặt dục vọng trướng đại của Tư Đồ Cương, sau khi xác nhận lão đại không thể phát tiết được, Tư Đồ Hạo mới tiếp tục công việc dang dở của mình.

Tư Đồ Cương bị khoái cảm như sóng biển đánh tới mà phập phồng thở dốc, y chỉ có thể bất lực túm lấy người trước mặt, kẻ đã gây cho y thống khổ, cũng là kẻ có thể dẫn y đi tới thiên đường.

Đúng thời khắc sắp lên đỉnh, cuối cùng Tư Đồ Hạo cũng cởi bỏ sợi dây ngăn cách thiên đường kia ra.

Thỏa mãn hét lên một tiếng, Tư Đồ Hạo bắn đầy tinh dịch vào cơ thể Tư Đồ Cương, còn mầm mống của Tư Đồ Cương thì rơi đầy trên người Tư Đồ Hạo.

Tình cảm mãnh liệt trôi qua, là lúc trừng phạt bắt đầu…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.