Mê Muội Vì Em

Chương 37: Hồi 37




An Tiểu Yêu mặc một bộ váy ngắn màu xanh lá đang đứng ngắm mình trong gương nhưng chưa hàilòng lắm, quay đầu nhìn đống quần áo trên giường rồi khẽ thở dài. Đúnglà trong tủ quần áo của phụ nữ luôn thiếu một bộ, mái tóc ngắn, đôi mắtto tròn không chút bụi bặm, lông mi thật dài làm cho An Tiểu Yêu giốngnhư búp bê. Long Viêm Dạ thật đáng ghét, không nói cho mình biết đi lúcnào, hại mình phải dậy từ sáng sớm mà ngồi đây kẻ kẻ vẽ vẽ, sau khi chucái miệng nhỏ về phía gương để lại trên đó một dấu môi son, An Tiểu Yêumới đứng dậy đi xuống dưới nhà. Long Quân An đang ngồi xem TV trongphòng khách vừa nhìn thấy An Tiểu Yêu thì tròn mắt nhìn. Thật là đángyêu, thật xinh đẹp, trông thật trẻ trung, Long Quân An cảm thấy hối hậnvì tối qua không giở trò với An Tiểu Yêu, nhưng còn nhiều thời gian mà,mình vẫn còn cơ hội. Trong đầu Long Quân An đầy ý nghĩ đen tối, môi cong lên một nụ cười, vội vàng chào hỏi 'chị dâu'. "Tiểu Yêu, mau qua đây ăn điểm tâm, hôm nay trông chị rất xinh nha -----"

"Ừm ------"

Ai mà chẳng muốn được khen mình xinh, An Tiểu Yêu cũng không ngoại lệ,đôi má ửng hồng ngồi xuống bàn ăn. Long Quân An muốn lấy lòng nên tự tay múc cháo cho An Tiểu Yêu."Mẹ đã ra ngoài rồi, anh Viêm Dạ còn đang ngủchưa dậy, mà sao chị dậy sớm thế làm gì?"

"A, còn đang ngủsao?" Trong đầu An Tiểu Yêu chợt hiện ra hình ảnh một con lợn đang ngủ,liền ôm bụng phá lên cười làm Long Quân An tò mò.

"Tiểu Yêu, chị làm sao thế?"

"Ha ha ha ----- không có gì, không có chuyện gì, chỉ là nhớ tới bộ dạng heo ngủ thôi ------"

"--- --- "

Long Quân An đặt cẳn thặn tô cháo trước mặt An Tiểu Yêu, cháo trắng hoà quyện với màu xanh của rau thơm, nhìn qua đã làm cho người ta cảm giácmuốn ăn ngay, nhưng An Tiểu Yêu vừa ăn được một hai thìa thì trong ngựccảm giác khó chịu, bỏ tô cháo đấy, chạy thật nhanh về phía nhà vệ sinh,liên tục ói ra. Long Quân An hoảng sợ vội vàng chạy theo sau, sao AnTiểu Yêu ăn cháo mình múc cho lại bị nôn, mình đâu có hạ độc đâu -------

Vỗ vỗ vào lưng An Tiểu Yêu, Long Quân An cũng hiểu rađây là biểu hiện của mang thai, chắc không còn lâu nữa thì mình có thểnhìn thấy Bảo Bảo đáng yêu giống An Tiểu Yêu rồi, Quân An vui vẻ cườigiống như anh chính là cha đứa bé vậy.

An Tiểu Yêu suýt nữanôn ra cả tim gan lòng mề, sau khi ói xong thì cũng không còn cảm giácmuốn ăn nữa, mệt mỏi ngồi bịch xuống ghế. Long Quân An hình như rất cókinh nghiệm, rót cho An Tiểu Yêu một ly nước muối loãng ấm."Uống chútnước đi, tình trạng này còn kéo dài, cố chịu nha."

"Làm sao cậu biết? Chẳng lẽ cậu đã từng có con -----"

An Tiểu Yêu không còn hơi để nói, uống hai ba ngụm xong thì cảm thấy dễ chịu hơn. Long Quân An bị hỏi tới tái mặt, bạn gái mình trước đây cũngtừng có thai nhưng đã được giải quyết xong, vậy không được tính là có.Thấy Long Quân An nhất thời cứng họng, An Tiểu Yêu gật gật đầu.

"Tôi biết rồi nha, cậu từng có con, chỉ là nó đã bị đường cống ngầm đẩy đi đâu đó rồi ------"

"--- ------"

Long Quân An suýt té xỉu, ô ô ----- sớm biết thế này thì ngày xưa không có làm nhiều chuyện xấu. Bây giờ bị một người con gái nhỏ tuổi hơn mình hỏi chuyện này, thật là mất mặt quá, Long Quân An vội vàng chuyển sangchủ đề khác, cẩn thận chăm sóc cho An Tiểu Yêu.

Không biếtLong Viêm Dạ đã đứng ở cầu thang từ lúc nào lặng lẽ nhìn cảnh này, trong lòng đầy ghen tuông. Tại sao mình lại không biết em trai cùng An TiểuYêu lại thân nhau như vậy? Trên gương mặt đẹp trai của Long Viêm Dạkhông có chút cảm xúc nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.