Mau Xuyên- Nghịch Chuyển Nữ Vương

Chương 4: Vị giác tuyệt đối




Trí tuệ và văn hóa của nam thần tiên thật sự không bằng ta, ta quanh co lòng vòng với hắn một lúc, hắn vẫn không biết ta là đồng tử nhà ai mà ta lại biết hướng đi Ty Y thần điện.

Ta đứng ngoài cửa lớn Ty Y thần điện, tháo Phược Linh ngọc xuống, trở thành một tiên tử ăn mặc đúng quy củ. Không chờ đồng tử trông coi điện hỏi, ta đã lấy chuỗi bạch linh vung vẩy hai vòng, tiến lên hỏi: “Ty Y Thần Quân ở trong điện không? Bản tiên tử phụng mệnh Họa Liễm tiên tử phân phó, đặc biệt đến đây hỏi Ty Y Thần Quân tình hình bệnh của Hỏa thần.”

Hai đồng tử thấy chuỗi bạch linh, quả thật không dám chậm trễ, nhanh chóng dẫn ta vào Ty Y thần điện. Xem ra, Họa Liễm tiên tử cao quý đoan trang là người khá có mặt mũi trên Cửu Trọng Thiên.

Ta nghĩ, đã là Ty Y thì chắc là một người trẻ tuổi đầy hứa hẹn có khí chất nhẹ nhàng khoan khoái, giống như Lan Hưu của Ma giới chúng ta. Lan Hưu mặc dù không phải là một ty y chuyên nghiệp nhưng về phương diện chữa thương vẫn khá thành thạo.

Nhưng Ty Y Thần Quân của Tiên giới thật sự đã phá vỡ giá trị quan của ta. Không ngờ đó lại là một lão già hói đầu, râu cũng rất dài.

Ty Y Thần Quân thấy ta có vẻ khách khí, thở dài điềm đạm nói: “Không biết Họa Liễm tiên tử phái người tới có chuyện gì quan trọng?”

Ta cũng không dài dòng, nói thẳng vào vấn đề: “Họa Liễm tiên tử sai ta hỏi Ty Y Thần Quân một chút, bao giờ Hỏa thần mới có thể tỉnh lại. An hồn đăng của Thái Thượng Lão Quân có thể ổn định nguyên thần Hỏa thần trong bốn mươi chín ngày. Không phải phải đợi bốn mươi chín ngày sau mới nghĩ ra biện pháp chữa trị đấy chứ?”

Ty Y Thần Quân vội vàng nói hai tiếng “Không dám”.

Ta liền hỏi lại: “Hay là không tìm ra biện pháp cứu? Trong tam giới lục đạo, ngoài Ty Y Thần Quân ra, còn ai có thể cứu Hỏa thần?”

Ty Y Thần Quân trở giọng với ta: “Còn có Tây thiên Phật Tổ, chỉ tiếc hiện tại Phật Tổ đang cùng đế quân tứ hải bát hoang mới xuất quan chơi cờ, không nỡ làm phiền.” Tây Thiên Như Lai, sao lại thuộc tam giới lục đạo.

“Ngoài Phật Tổ thì sao?” Ta hỏi.

Ty Y Thần Quân sờ sờ râu, trầm ngâm một lúc, nói: “Ngoài Phật Tổ, vậy thì chỉ có Ma giới. Nhưng cũng là trăm triệu lần không có khả năng.”

Lòng ta cũng trầm xuống: “Ngươi nói rõ hơn chút.”

Hắn nói: “Mặc dù ta không biết Hỏa thần bị thương như thế nào nhưng trong cơ thể lại có hai thuộc tính thủy – hỏa đối chọi, chưa loại bỏ thì không thể khỏi hẳn. Về thuộc tính hỏa, có thể đến Cùng Châu nam cực thượng cổ hái cỏ Ngưng Lộ, mà về thuộc tính thủy, chỉ có thể để chí bảo băng phách của Ma giới hút ra.”

Chí bảo băng phách của Ma giới? Đó là cái gì vậy, sao ta lại chưa từng nghe nói qua?

Ty Y Thần Quân lại than thở thêm một câu: “Chỉ tiếc, vạn vạn không thể nhắc tới chuyện này với Thiên đế, nếu không tam giới lại một phen loạn lạc …”

Ta lập tức hỏi: “Cùng Châu nam cực ở chỗ nào?”

Ty Y Thần Quân nói: “Đi thẳng một đường theo hướng nam đến tận cùng thiên giới. Chính là Cùng Châu có mãnh thú Cùng Kỳ bảo vệ, không dễ gì hái được cỏ Ngưng Lộ.”

“Chuyện này ngươi không cần quan tâm”, ta không muốn ngừng lại lâu quá, vừa đi khỏi Ty Y thần điện vừa nói: “Ty Y Thần Quân cứ chuẩn bị xem sau khi lấy được hai vật kia thì trị liệu cho Hỏa thần như thế nào. Họa Liễm tiên tử thần thông quảng đại, chắc chắn sẽ lấy được hai thứ đó.”

Sau đó, Ty Y Thần Quân mừng rỡ đồng ý với ta.

Trên đường trở lại Diễm Thải cung, ta xem chuỗi bạch linh trộm của Họa Liễm cao quý đoan trang, hơi bực mình. Lẽ ra ta nên trộm thứ khác trong cung, hiện tại còn phải làm việc tốt dưới danh nghĩa Họa Liễm, thật quá hời cho Họa Liễm tiên tử cao quý đoan trang kia.

Ta tùy ý nâng tay ném chuỗi bạch linh ra khỏi Cửu Trọng Thiên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.