Mau Mau Thu Lão Công Vào Túi Nhanh!

Chương 5: Từ trên người hung thú phục chế thiên phú?




“Tại sao có thể như vậy?” Trì Vị Ương cũng chú ý tới tin tức ở tivi.

“Anh ta cũng bị thương sao?” Hạ Thiên Tinh thì thào, một lòng nghĩ đến thảm cảnh trên quảng trường Bạch Vũ, làm cho trong lòng cô run sợ.

“Trời, nghe nói tổng thống bị thương, có phải thật vậy hay không?”

“Không thể nào, nghiêm trọng hay không nghiêm trọng?”

“Này ai biết. Phỏng chừng vụ nổ này chính là nhằm vào tổng thống tiên sinh đi. Nếu tổng thống tiên sinh bị thương, tôi sẽ đau lòng muốn chết.” Trong phòng nghỉ những người khác cũng nhìn thấy tin tức, trong lúc nhất thời đều bàn tán.

Hạ Thiên Tinh nhìn tivi chằm chằm, muốn xem tiếp tình hình. Nhưng là, tin tức cũng không nhanh như vậy. Trì Vị Ương nhìn xem tin tức, lại nhìn xem cô, ở trước mặt cô huơ hai cái, “Này! Thiên Tinh, cậu không sao chứ? Mặt mũi trắng bệch.”

Hạ Thiên Tinh lắc đầu, đem tay Trì Vị Ương xuống dưới, ánh mắt còn không hề chớp nhìn chằm chằm tivi.

“Vì sao còn không đi viết báo cáo?” Cô lo lắng nói.

“Cậu đừng nhìn.” Trì Vị Ương nói: “Lập tức muốn khảo hạch, chúng ta chuẩn bị đi.”

“Vị Ương, cậu đi trước đi, tớ chờ một chút nữa.” Cô rất muốn gọi điện thoại hỏi tình huống cụ thể một chút nhưng là, vô luận là anh hay là Lãnh Phi, điện thoại đều không có ai bắt máy.

Trì Vị Ương nhìn cô, lại nhìn xem tivi. Rồi sau đó hỏi: “Cậu đang lo lắng cho ai?”

“Dạ Kình……” Tên của anh, cô cơ hồ thốt ra. Nói đến một nửa, bất tri bất giác giác, mắc kẹt, không có thanh âm.

Trì Vị Ương nghe rõ ràng rồi, hỏi: “Tổng thống tiên sinh?”

Hạ Thiên Tinh trong lòng lộn xộn, cũng thật sự không có hơi sức giấu giếm cô, chỉ gật đầu.

Trì Vị Ương hoàn toàn chỉ cho là cô giống như con dân bình thường quan tâm đối với người lãnh đạo, không cho là đúng nói: “Được rồi, tại cậu đây buồn lo vô cớ. Tổng thống tiên sinh là người cậu cần lo lắng sao? Hơn nữa, bên cạnh anh ta nhiều như vậy bảo tiêu, khẳng định không xảy ra sự việc không hay đâu.”

“Thật sự?”

“Đương nhiên là thật. Hiện tại trước mắt cậu có chuyện gì còn quan trọng hốn với khảo hạch? Theo tớ đi.” Trì Vị Ương lôi kéo cô bước đi.

Trong lòng cô vẫn lo sợ, bất an. Tuy rằng không ở trước tivi, cũng không lấy tận tay tin tức. Đã có đồn đãi nói là phần tử khủng bố vũ trang nhằm vào tổng thống thông qua vụ nổ bom này. Không có tin tức chẳng khác nào là sinh tử chưa biết! Hạ Thiên Tinh kinh hồn, cho đến khi tin tức xác nhận nói tổng thống tiên sinh bình yên vô sự, cô mới thở thật mạnh, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt trên cuối cùng có ý cười.

Trì Vị Ương nhìn chằm chằm cô thời gian thật dài, rốt cuộc nhịn không được nói: “Thiên Tinh, tớ như thế nào cảm thấy…… Cậu đối với tổng thống tiên sinh, giống như cảm tình rất không bình thường. Cậu vì sao lo lắng cho ngài ấy như vậy?”

Hạ Thiên Tinh ngẩn ra. Bắt tay cơ thu hồi đến, hỏi: “Ngài ấy là tổng thống của chúng ta, chẳng lẽ cậu không quan tâm?”

“Quan tâm a, nhưng là tớ quan tâm, không giống cậu. Cậu không chỉ là quan tâm đi? Theo hiểu biết của tớ là cậu đang lo lắng cho tổng thống tiên sinh, không biết còn tưởng rằng cậu là đang lo lắng cho người trong lòng!”

Người trong lòng? Hạ Thiên Tinh bởi vì Trì Vị Ương nói ba chữ kia, cảm thấy chấn động.

Là, anh bị thương, chính mình tại sao lại lo lắng nhị vậy? Hai người bọn họ…… Chân chính lại nói tiếp, ngay cả bạn bè đều không tính, tuy rằng hôn với chuyện thân mật hơn đều đã làm. Không! Tuyệt đối không thể có thể! Cô không có khả năng ngốc đến mức đem tên kia thành người trong lòng!

“Cậu đừng nói bậy.” Hạ Thiên Tinh trịnh trọng phản bác chuyện mà Trì Vị Ương nói, như là nói cho cô ấy nghe, lại càng như là nói cho chính mình nghe.

”Thật muốn lại nói tiếp, người trong lòng tớ là Hứa Nham mới đúng, ngược lại không có nửa điểm quan hệ với tổng thống”

Trì Vị Ương nhìn chằm chằm cô, phốc cười ra tiếng, “Tớ đùa cậu, cậu còn tưởng thật? Tổng thống soái như vậy, chiến tích lại tốt như vậy, hiện tại xảy ra chuyện ai không lo lắng a? Nếu không lập tức muốn khảo hạch, tớ cũng lo lắng đòi mạng.”

Cho nên nói…… Chính mình vừa mới như vậy lo lắng cho anh, cũng cùng người khác không có gì. Là bình thường đi? Nhất định là như vậy.

Hạ Thiên Tinh suy nghĩ như vậy, trong lòng mới yên ổn rất nhiều. Khảo hạch phỏng vấn, còn không có đến phiên Hạ Thiên Tinh, điện thoại của cô liền vang lên.

Dãy số xa lạ.

Cô không có nghĩ nhiều, đi đến đi một bên, đem điện thoại tiếp nhận.

“Alo, Hạ tiểu thư.”

“Lãnh Phi?” Thanh âm này, cô trong nháy mắt chợt nghe ra.

Chính là, anh ta làm sao có thể gọi điện thoại cho mình?”Anh có việc gì thế? Tôi vừa nhìn tin tức, tổng thống tiên sinh ngài ấy……”

“Hạ tiểu thư, ngài ấy bị thương rất nặng, chúng tôi cần cô hỗ trợ. Làm phiền cô hiện tại từ bộ ngoại giao đi ra, tôi phái xe đi qua chắc đã chờ ở cửa.”

“Anh nói gì chứ?” Hạ Thiên Tinh cảm thấy căng thẳng, “Nhưng là, tin tức trên rõ ràng nói……”

“Cụ thể chi tiết ở trong điện thoại không thể nhiều lời. Nhưng tổng thống bị thương là chuyện không thể lộ ra. Xin cô hãy mau chạy tới đây.”

“ừ, tôi biết, tôi lập tức đến.”

Trong đầu Hạ Thiên Tinh đều là câu kia của Lãnh Phi’ Tổng thống bị thương rất nặng ’, cô thu di động, ngay cả chào hỏi cũng chưa có, bước nhanh đi ra ngoài.

Trì Vị Ương tay mắt lanh lẹ, đem cô một phen bắt được, “Này! Cậu đi đâu? Lập tức đi thi!”

“Tớ không thi! Cậu phải thi đỗ!”

“Cậu điên rồi?” Trì Vị Ương nhìn chằm chằm cô, “Đây là tranh thủ bao lâu cơ hội? Người khác muốn tiến vào bộ ngoại giao cũng chưa có biện pháp, cậu hiện tại lâm môn, nói không thi thì không thi?”

“Tớ thực sự có việc gấp.” Hạ Thiên Tinh gỡ tay Vị Ương ra mi, tâm tất cả đều là ưu sầu sâu sắc.

“Có chuyện gì có thể gấp hơn công việc của cậu?”

Hạ Thiên Tinh không thể cùng bạn mình giải thích, dưới tình trạng cô hoàn toàn không thể lý giải, vội vàng lao ra bộ ngoại giao. Trì Vị Ương tức giận đến dậm chân, nhưng chỉ có thể lo lắng suông.

Lúc Thiên Tinh đi ra khỏi bộ ngoại giao, một chiếc xe đã đứng ở trước mặt cô. Lái xe Hạ Thiên Tinh đã gặp qua, là tâm phúc của Bạch Dạ Kình, cô liền lên xe. Một đường, trên xe không khí thực ngưng trọng. Hạ Thiên Tinh mặc dù không có hỏi, nhưng là theo biểu tình trên mặt của lái xe cũng đoán ra rằng, thương thế của anh chỉ sợ là có vẻ nghiêm trọng. Cô vốn tưởng rằng xe lại vẫn chạy đến phủ tổng thống, nhưng là, bánh xe lại đến một chỗ hẻo lánh khác.

Trải qua vô số con đường, một tòa nhà không tính lớn xuất hiện ở trong mắt cô. Tại đây là dạng yên tĩnh mà hẻo lánh, đặc biệt thu hút. Xe dừng lại, Lãnh Phi đã muốn tự mình ra đón. Lãnh Phi thần sắc không xong, Hạ Thiên Tinh vừa thấy, trong lòng càng hiểu rõ.

“Anh ấy thế nào rồi?”

“Hạ tiểu thư đi vào sẽ biết.”

Biết Lãnh Phi tâm tình nặng trĩu, Hạ Thiên Tinh liền không hề hỏi nhiều. Chỉ hỏi: “Không biết tôi có thể giúp anh cái gì.”

Lãnh Phi không đáp hỏi lại: “Hạ tiểu thư biết nấu ăn không?”

“Đương nhiên.”

“Giặt quần áo, còn có cuộc sống việc vặt những thứ này là hoàn toàn không có vấn đề?”

“Ừm.” Cô nguyên bản cái gì cũng đều không biết, nhưng là sau khi sinh Đại Bạch, mấy việc đó tự nhiên mà biết.

Chính là……

Thời điểm này, Lãnh Phi như thế nào lại hỏi cái vấn đề này?

“Một khi đã như vậy, mấy ngày nay khả năng muốn làm phiền Hạ tiểu thư chiếu cố tổng thống tiên sinh. Hiện tại cục diện chính trị rung chuyển, quốc nội cùng nước ngoài đều như hổ rình mồi, cho nên, chuyện tổng thống tiên sinh bị thương, quyết không thể làm cho người ngoài biết. Không có người hầu, chúng tôi chỉ có thể tìm Hạ tiểu thư, hy vọng cô có thể hiểu được.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.