Mau Mau Thu Lão Công Vào Túi Nhanh!

Chương 37: Mục tiêu —— Mạc gia! [ Canh [3] ]




Chỗ ngồi cuối cùng chỉ còn lại chỗ bên cạnh Phó Cửu là còn trống

Tiết Dao Dao muốn ở cùng ai một bàn điều này không phải rõ rồi sao!

Mặt khác hai nữ sinh kia cũng duy trì chỗ ngồi với Phó Cửu. Rốt cuộc Phó Cửu ngồi trong một góc như vậy, giáo viên một câu cũng không nói, có chút đối xử không công bằng, mơ hồ có cảm giác xa lánh.

Ở trường học, tất cả đều dựa vào thành tích để đối xử, điểm này các cô đều biết.

Thật sự chỉ là không nghĩ đến một bước, người ngồi trong góc lại chính là Phó Cửu.

Giáo viên vật lý hiển nhiên không rõ những học sinh có ý nghĩ gì cho nên nói ra những lời lãnh ý:" Thầy đã nói rất rõ ràng, nam nữ không thể ngồi cùng bàn. Bạn học Tiết, tình huống của em chính em là người rõ ràng nhất, thi đỗ một trường đại học tốt là con đường trước mắt của em. Không cần tư tưởng đến những thứ không thực tế xa vời ; nếu em có thời gian thì hãy xem nhiều sách một chút. Còn bây giờ em ngồi xuống đi."

Tiết Dao Dao còn muốn nói cái gì nhưng Phó Cửu nhanh chóng đưa mắt tới, cho cô một ánh mắt " tạm thời đừng nóng nảy " rồi hướng cô cười cười cười, ý tứ vô cùng rõ ràng ngồi phía sau cũng không có vấn đề.

Chẳng qua.... Giáo viên Vật lý tựa hồ đối với mình có thành kiến lớn a.

Nếu là vì học tập, Phó Cửu sẽ không đi tìm giáo viên, đây thuộc về vấn đề nguyên tắc của cô.

Cũng không biết có phải hay không bởi vì cô cùng đại thần học vật lý cả đêm mà lần này đi học, cô thế nhưng nghe hiểu một chút.

Bất quá giáo viên vật lý hỏi tới những câu không chú tâm vào trọng điểm. Đơn giản mà nói giáo viên này so với đại thần kém cỏi hơn rất là nhiều.

Có lẽ không phải do giáo viên năng lực có vấn đề mà là do đại thần có năng lực quad kinh người.

Phó Cửu lại lần nữa nhớ đến khi cô ở thư phòng Tần gia nhìn đến những tư liệu về trong lòng tội phạm, logic trinh thám, pháp y thương thức. Những cuốn sách đó, người bình thường hẳn là sẽ không thường xuyên đi xem a..

Bên này Phó Cửu đang nghĩ lại, bên kia Tiết Dao Dao thấy thiếu niên không có biểu tình không vui gì, mới an tâm ngồi xuống.

Cô biết mặc kệ là học sinh hay giáo viên đã sớm đối với phế vật Phó Cửu ấn tượng khắc sâu dẫn tới cảm giác cách ly như có như không này, cô cũng đã từng thử qua cho nên cô muốn ngồi cùng bàn với Phó Cửu.

Nhưng rốt cuộc Phó Cửu vẫn cũng không phải là cô.

Người kia nội tâm vô cùng mạnh mẽ.

Trước nay không hề để ý cái gì là xa lánh, cái gì là cách ly.

Giống như hiện tại, hắn ngồi ở dưới, bộ dán nghe giảng rồi cắm cúi viết, dường như không để bụng chính mình ngồi vị trí đầu.

Một ngày nào đó, tất cả mọi người đều biết thân phận thật của Phó Cửu, liền sẽ biết.... Hắn trước nay đều không phải là cái phế vật học kém.

Một người một bàn vẫn là có chỗ lợi, Phó Cửu lên trò chơi đều vô cùng thuận lợi, cũng không cần cố tình tránh đi ai. Rốt cuộc hiện tại cô có thể dùng tài khoản của Tần thần rồi.

Trong trò chơi không thêm bạn tốt thì rất khó xác định vị trí cụ thể của người chơi.

Nhưng cái này đối với Phó Cửu không tính là gì. Sử dụng vi dữ liệu để điều tiết, khống chế, trực tiếp phong tỏa " Thưởng ngươi một quyền tiêu tiêu nhạc " hơn nữa thông qua liên minh ngôi cao đã phát đối thoại qua cửa sổ:" Ở đó sao "

Phong Thượng nguyên bản còn đang ở trong game giật mình hoảng sợ, còn tưởng rằng mình trúng độc, lại thấy người nói chuyện với mình lại chính là thần tượng của hắn, liền lấy lại tinh thần nói " Ở, ở, ở"

" Hôm nay buổi tối 7 điểm ở thành tây trong game " Phó Cửu lười biếng đánh chữ:" Chúng ta liên thủ xoát thành ".

Phong Thượng còn chưa có đi qua, suy nghĩ một chút chân nhân liên thủ công thành, liền cảm thấy kích động:" Được, đều... đều nghe thần tượng".

Phó Cửu cười sau đó nhanh chóng gõ chữ:" Tôi sẽ dẫn em gái đồng đội đi qua đó. Cậu đừng quá khẩn trương!".

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.