Nhìn cuộc chiến trước mắt, các thanh niên thần tộc cảm thán rằng:
- Chứng minh mộc chi thánh đạo của Mộc Nguy không yếu hơn Thanh Mộc hoàng tử, xem ra Mộc Tuyên Dương sắp lật thuyền trong mương.
Lưới to vô dụng với Mộc Nguy.
Một thanh niên cường giả thần tộc phản bác:
- Sẽ không lật thuyền. Thanh Mộc hoàng tử có tài nguyên cường đại, đừng
quên hắn còn có các loại trọng bảo, bí thuật thần thông cường đại. Mộc
Nguy kia không có gì hết!
Nói cách khác người ta là giàu giỏi đẹp trai, thứ gì cũng có, nội tình dồi dào làm ngươi điên.
Con nhà nghèo như ngươi có cái gì? Muốn gì thì phải tay làm hàm nhai.
Mọi người gật gù công nhận lời thanh niên cường giả thần tộc đó. Đừng
nói Thanh Mộc hoàng tử có được các loại trọng bảo gì đó, chỉ tính bí
thuật thần thông thì gã đã đứng ở thế bất bại. Không phải Mộc Nguy yếu
mà do nội tình của Thanh Mộc hoàng tử quá nhiều.
Cường giả mạnh nhất Kim Liệt thần tộc mỉm cười nói:
- Đương nhiên dù Mộc Nguy thua thì sau này Thanh Mộc thần tộc sẽ có trò hay.
Đúng, qua ngày hôm nay Mộc Nguy từ ghèo hèn xoay người biến thành giàu
giỏi đẹp trai, cũng có thể học tập các loại thần thông bí thuật, được
tài nguyên này nọ.
Quan trọng là tiếp tục xem cuộc chiến, kết quả đã định trước nên không mấy hấp dẫn.
Tâm tình của con lai người và thần khác với đám con nhà giàu, bọn họ hồi hộp xem.
- Thật hy vọng Mộc Nguy có thể sáng tạo kỳ tích.
Nhưng như đám con nhà giàu nói, Thanh Mộc hoàng tử nhận ra tạp chủng Mộc
Nguy có mộc chi thánh đạo không yếu hơn gã, rốt cuộc không dùng chiêu
thức bình thường nữa.
Thanh Mộc hoàng tử phun ra mấy chữ:
- Thanh Mộc Ấn, phiên!
Lưới to đan xen vào nhau bỗng thu về, chớp mắt ngưng kết thành một mộc ấn to lớn lao hướng Vu Nhai.
Vu Nhai ngước lên nhìn, trông như có ngọn núi to đổ ập xuống. Không, đám
người đứng xem cũng như thấy một tòa núi lớn, Vu Nhai ở bên dưới thật
nhỏ bé. Vang tiếng nổ điếc tai, Vu Nhai bị đè xuống, động đất rung lắc.
Bụi bặm mịt mù, ấn to đứng yên tại chỗ.
Mộc Hạo nhìn chằm chằm cái ấn, lòng mong chờ lẩm bẩm:
- Đã chết sao?
Mộc Tinh Tinh lại đập tan hy vọng của Mộc Hạo:
- Vẫn chưa!
Mộc Tinh Tinh dứt lời ấn to rung bần bật.
Mộc Tinh Tinh tiếp tục bảo:
- Nhưng có làm gì thì người này không còn cơ hội nữa. Mộc Nguy không đấu
lại Thanh Mộc hoàng tử bây giờ, chúng ta mạnh hơn nhân loại bình thường
nhiều là vì có thần lực bản mệnh hoàn toàn áp đảo, có bí thuật thần
thông ngưng kết từ thần lực bản mệnh.
Thanh Mộc hoàng tử nở nụ cười nanh tranh:
- Thanh Mộc Kết, phược!
Thanh Mộc Ấn biến mất hóa thành sợi tơ quấn quanh người chính giữa, Vu
Nhai thành con tằm. Thanh Mộc hoàng tử không định bỏ qua tạp chủng máu
lai dám can đảm quay giáo về phía gã.
Thanh Mộc hoàng tử cười càng dữ tợn:
- Thanh Mộc Châm, đâm!
Sợi tơ kéo căng như vô số đầu rắn quấn chặt thân thể.
Cường giả mạnh nhất Kim Liệt thần tộc lắc đầu, nói:
- Sắp kết thúc, tuy đẳng cấp ngang nhau nhưng Mộc Tuyên Dương chỉ dùng
ba Thanh Mộc thần thuật là kết thúc chiến đấu. Làm ta mong chờ.
Cường giả mạnh nhất Kim Liệt thần tộc tỏ vẻ rất thất vọng với trận đấu
buồn tẻ, điểm sáng duy nhất là khiến con lai, thậm chí nhân loại bình
thường biết cùng đẳng cấp thì Cổ Duệ chi dân mạnh hơn bọn họ nhiều bao
nhiêu.
Nhìn quanh, theo lý thuyết lúc này nên có cường giả thế hệ trước đứng ra ngăn cản Thanh Mộc hoàng tử giết người.
Thanh Mộc hoàng tử lại hét to:
- Đâm!
Trong mắt Thanh Mộc hoàng tử thì Mộc Nguy đã là người chết.
- Ha!
Cái kén phát ra tiếng cười khẽ, nhiều người vụt ngẩng đầu.
Ngay khi bọn họ ngẩng đầu, Thanh Mộc Châm đâm mạnh vào. Bỗng nhiên một
gốc cự mộc thần bản thu nhỏ mọc ra, siêu nhanh. Tuy từng cây Thanh Mộc
Châm đâm vào nhưng bị vô số cự mộc thần cỡ nhỏ chặn lại, hay nên nói là
bị kẹt lại, hoặc thay đổi quỹ tích.
Bùm!
Khi cự mộc thần bản nhỏ vỡ vụn, mọi người thấy những Thanh Mộc Châm bện
thành một cây kim kỳ lạ giao tháng nhau, sau mũi nhọn là cây gai dày đặc
đáng sợ. Mọi người cảm nhận được người bên trong không bị gì, bởi vì
không cây Thanh Mộc Châm nào đâm thủng cơ thể người đó.
Mộc chi thánh đạo thật đáng sợ, dùng cách này tránh thoát thế thua chắc.
Đám cường giả thanh niên nhìn chăm chú, bỗng hơi mong chờ chiến đấu không vội kết thúc.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Thanh Mộc hoàng tử khó tin, không kịp phản ứng nhìn từng quang nhẫn màu
xanh bắn ra, đó là kiếm quang, là liêm kiếm quang. Chớp mắt sợi tơ màu
xanh xung quanh bị cắt nát.
Giọng Vu Nhai thản nhiên vang lên:
- Hoàng tử điện hạ đã quên ta lĩnh ngộ liêm đao thánh đạo.
Thanh Mộc hoàng tử cười khẩy nói:
- Vùng vẫy trước khi chết!
liêm đao thánh đạo làm sao sánh bằng các loại bí thuật thần thông của
gã? Tuy Thần Duệ chi tộc bọn họ cũng biết cảm ngộ thánh đạo nhưng không
chủ yếu, thần lực bản mệnh có thể bài trừ nhiều loại thánh đạo. Bí thuật
thần thông tạo ra từ thần lực bản mệnh có thể áp chế thánh đạo của nhân
loại bình thường, đương nhiên đây chỉ là tương đối, không phải hoàn
toàn áp chế.
Nếu đối phương cảm ngộ thánh đạo cường đại nghịch thiên thì ngươi áp chế
gì được? Về hình dạng lực lượng chỉnh thể, dù là thần lực bản mệnh hay
bí thuật thần thông đúng là mạnh hơn nhân loại bình thường, tuy nhiên
nhân loại có ngộ tính hơn.
Thần Duệ chi tộc tuyệt đối không thừa nhận ngộ tính này của nhân loại.
- Thanh Mộc Nhẫn, trảm!
Thanh Mộc hoàng tử muốn cho con lai chết tiệt biết đẳng cấp giàu nghèo
sang hèn, gã sử dụng cùng loại nhẫn thuật đối phó liêm đao thánh đạo,
còn nhận được hiệu quả không tệ.
Vô số sợi tơ xanh lại ngưng kết, rồi biến thành mộc nhẫn. Thanh Mộc hoàng tử co tay lại, mộc nhẫn xanh ào ào bay hướng Vu Nhai.
Trừ phi liêm đao thánh đạo của Mộc Nguy mạnh đến mức vài nhát liêm đao
đánh bay mộc nhẫn màu xanh, nếu không thì hắn sẽ bị cắt vụn.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Không ngoài dự đoán, vài liêm đao thánh đạo không đem lại chút tác dụng,
chớp mắt bị mộc nhẫn màu xanh nhấn chìm. Con lai kia lại gặp nguy hiểm
rất lớn.
Khi mọi người cho rằng cuộc chiến sắp kết thúc, một lực lượng kinh khủng bộc phát từ người Mộc Nguy, đó là sát ý ngút trời.
Liêm đao to lớn và sát ý ngút trời đâm ra.
Gỗ vụn lả tả, liêm đao khổng lồ không dừng lại, vừa hất bay vụn gỗ vừa
phóng to gấp mấy lần chém hướng Thanh Mộc hoàng tử, tốc độ siêu nhan
hlàm mọi người không kịp chớp mắt. Có lẽ người lỡ chớp mắt chỉ thấy được
liêm đao khổng lồ như núi to ập vào mặt bọn họ, mũi liêm đao nhẹ nhàng
nhấn huyệt thái dương của Thanh Mộc hoàng tử.
Liêm đao như ngọn núi chổng ngược nghiêng một bên, đỉnh núi chạm nhẹ vào
đầu nhân loại nhỏ bé đứng bên dưới nhưng không đè hẳn xuống. Núi đè
hoặc nên nói đâm xuống là đầu người này sẽ nát bấy như trái dưa hấu.
Mọi người há hốc mồm, không kịp phản ứng. Thế này chuyển biến quá nhanh đi?
Thanh Mộc hoàng tử thua như vậy sao?