- Ài, chúng ta đầu phục vào
ai thì đều chỉ là con tốt thí. Hiện tại chúng ta là quân tốt cho Huyền
Binh đế quốc, Vu Nhai đắc tội Cổ Duệ chi dân không còn đường cứu chữa.
Bạch lão sư và Vu Nhai đắc tội Bạch Trọc công hội lữ giả sâu đậm.
- Còn nữa, thế lực trong Huyền Binh đế quốc rối ren, chẳng lẽ chúng ta
chỉ có thể đầu vào Độc Cô gia? Ha ha, hình như trừ Độc Cô gia ra chúng
ta đi đâu cũng sẽ chết nhanh. Hiện tại trước mặt chúng ta có một ván bài
lớn, đi đâu cũng chết chẳng bằng liều một cơ hội sống.
- Ha ha ha ha ha ha! Liều mạng oanh oanh liệt liệt, dù thua thì khi nào
đó Thần Huyền đại lục sẽ truyền lại sử thi của chúng ta. Nếu thành công,
không nói thứ khác, người thân, bằng hữu của chúng ta, các vị có mặt
đều sống.
- Cho nên, làm!
Ngọc Vấn Hiền vừa nói vừa nhìn từng người chằm chằm, mỗi câu đâm vào
lòng người. Mùi chết chóc đậm đặc ập vào mặt, đám người thở dồn dập, từ
khi nào nắm tay siết chặt, lòng bàn tay toát mồ hôi.
Bách tộc loạn địa bị Cổ Duệ chi dân thu phục là chiến tranh sẽ mở màn ngay, bọn họ sẽ là mũi dao cho Huyền Binh đế quốc.
- Đúng vậy! Chúng ta làm đi! Dù đầu vào Độc Cô gia chưa chắc sẽ an toàn, ta lựa chọn tin tưởng Vu Nhai!
Vì Vu Nhai làm ông mai cho Võ Qua nên gã cực kỳ tin tưởng vào hắn.
Mượn kiếm huynh cắn răng kiên quyết nói:
- Làm đi, trời biết tương lai sẽ như thế nào. Trong thế giới rối ren này chỉ trông cậy vào lực lượng cường đại.
Mọi người lần lượt tỏ thái độ, kích tình bắn ra bốn phía, tất cả đồng tâm hợp lực, sức mạnh như thành đồng!
Độc Cô Cửu Tà, Độc Cô Cửu Diệp cũng tỏ thái độ. Ý của bọn họ là nếu Vu
Nhai thành công rồi kết minh với Độc Cô gia thì còn ai trên Thần Huyền
đại lục ngăn được? Bọn họ sẽ không báo về cho Độc Cô gia, tuy Độc Cô Cửu
Tà, Độc Cô Cửu Diệp cuồng nhiệt gia tộc mình nhưng chưa đến lúc bán
đứng bằng hữu. Quan trọng nhất là bọn họ vững tin Vu Nhai chính là tử
tôn Độc Cô gia.
Cuối cùng chỉ còn lại đám người Liễu Mị Nhi, mọi người âm trầm nhìn bọn họ.
- Các ngươi thì sao?
Mấy phù văn sư cười khổ nói:
- Đã lên thuyền giặc. Cha nó, chúng ta tranh địa vị trong Bắc Đẩu làm chi?
Đặc biệt là Liễu Mị Nhi, vốn phòng họp không có vị trí cho bọn họ, là
chính họ mãnh liệt yêu cầu địa vị. Liễu Mị Nhi là đầu têu trong chuyện
này, bọn họ đường đường là phù văn sư. Kết quả đúng là có địa vị, cũng
lên thuyền giặc.
Hiện tại bọn họ có thể nói là không muốn làm sao? Nếu muốn chết thì cứ nói.
Toàn Dao Quang thành, thậm chí là Bắc Đẩu hành tỉnh điên cuồng vận
chuyển vì kế hoạch vua bách tộc. Không thành công thì thành nhân! Mọi
chuyện diễn ra trong bí mật, có nhiều điều chỉ thành viên trung tâm mới
biết.
Đan Đạo Hùng cũng biết chuyện, gã hoảng hồn trợn mắt há hốc mồm vì Vu
Nhai bỏ vốn lớn. Đan Đạo Hùng vung tay, công hội võ học cũng vận chuyển
thế lực điều động hướng Bắc Đẩu hành tỉnh. Chỉ cần nữ nhi muốn làm thì
Đan Đạo Hùng sẽ hết sức giúp đỡ.
Đan Đạo Hùng chăm chỉ tu luyện, gã điên cuồng trùng kích thần binh sư,
nhất định phải thành công, nếu bị nữ tế đè đầu thì sao được? Thêm nữa
Thần Huyền đại lục sắp biến động, Đan Đạo Hùng cần có nhiều lực lượng
cường đại hơn.
Minh bà bà, Băng bà bà hoàn toàn không biết gì. Đan Đạo Hùng suy tính
làm sao cột hai bà già này lên thuyền giặc giống như đám người Liễu Mị
Nhi. Minh bà bà, Băng bà bà vẫn chưa đủ, cần lôi kéo nhiều cường giả
hơn.
Mượn kiếm huynh tranh thủ lúc rảnh hỏi:
- Phải rồi, bận rộn suýt quên chuyện này. Vu Nhai nói hắn chạy tới mảnh
đất bí ẩn, sao hắn làm được? Chẳng lẽ truyền thuyết là thật, thế giới lữ
giả và mảnh đất bí ẩn liên kết với nhau?
Độc Cô Cửu Tà ở bên cạnh mượn kiếm huynh đánh trống lảng:
- A ha, thời tiết hôm nay thật tốt.
Trả lời mượn kiếm huynh được mới lạ. Các ngươi đừng đoán chuyện Vu Nhai
làm, kỳ tích gì đó đều không phải kỳ tích, đoán nhiều sẽ khiến ngươi tự
tin. Cả đám trốn đi, tiếp tục anh dũng chiến đấu vì kế hoạch vua bách
tộc.
Mượn kiếm huynh nhún vai cười khổ, nhưng rất nhanh mặt gã treo nụ cười.
Mượn kiếm huynh ngước lên trời, gã không biết Vu Nhai có thành công hay
không nhưng gã mừng là đã bị công hội lữ giả ném tới Bắc Đẩu hành tỉnh,
gặp đám người thế này.
Hiện giờ Bạch Trọc hầu như nắm giữ toàn bộ công hội lữ giả, Bạch gia của
mượn kiếm huynh cũng bị Bạch Trọc cột chung con thuyền. Mặc kệ gia chủ
Bạch gia có chính trực cỡ nào, vì bảo vệ toàn gia tộc chỉ có thể im
lặng. Mượn kiếm huynh là người Bạch gia bị chụp mũ tội phản tộc, phản
hội.
Lúc trước có nói nếu mượn kiếm huynh không trốn đến Bắc Đẩu hành tỉnh
thì gã chỉ có đường chết, cảm giác không nhà đề về. Lúc trước bị trục
xuất mượn kiếm huynh còn hy vọng về nhà, bây giờ gã hoàn toàn bị cô lập.
- Từ nay Bạch Ly không còn là người công hội lữ giả, người của Bạch gia.
Bạch Ly là thành viên Bắc Đẩu, sẽ là thủ lĩnh tình báo dưới tay mảnh
đất bí ẩn. Công hội lữ giả, Bạch gia gì đó sẽ có ngày Bạch Ly ta tranh
phong cùng các ngươi!
Ai nói mượn kiếm huynh không cô đơn? Ai bảo mượn kiếm huynh không cô độc? Ai nói mượn kiếm huynh không hoang mang?
Tuy lúc trước mượn kiếm huynh đặt quyết tâm rời khỏi công hội lữ giả một
mình xông pha, gã thật sự làm điều đó nhưng chẳng qua là nhìn thấu suốt
không muốn chết. Mượn kiếm huynh ở trong Dao Quang thành, nỗi lòng
hoang mang, không hòa mình vào được. Mượn kiếm huynh từng nói tin tưởng
Vu Nhai nhưng không có mục tiêu, cuộc sống lăn lộn chờ chết thật sự rất
tệ. Bây giờ mượn kiếm huynh đã có mục tiêu gã có thể chiến đấu.
Vì người thân, bằng hữu, khát vọng, cơn tức không chịu phục.
Mượn kiếm huynh vui mừng vì đã đến Bắc Đẩu hành tỉnh, tham gia tổ kỳ
binh, làm lão sư Bắc Đẩu học viện. Gặp Vu Nhai là người được mượn kiếm
huynh bồi dưỡng, đầu tư. Mượn kiếm huynh siết chặt nắm tay, gã bỗng cười
phé lên.
Lòng rộng mở, máu nóng chiến đấu lại sôi sục.
Thời gian quay về lúc Vu Nhai cắt đứt ma pháp liên lạc của Tiểu Hắc,
Thủy Tinh. Vu Nhai đang ở lối vào Loạn Xuyên sơn mạch Lạc Thiên vương
quốc.
Màn đêm khuya khoắt, đội Cổ Duệ chi dân trú đóng tại đây, bốn phía yên lặng.
Tăng thêm thành viên trong đội Cổ Duệ chi dân, có khá nhiều người thuộc
các tộc trong bách tộc loạn địa. Bọn họ bị tẩy não, tôn sùng Cổ Duệ chi
dân thành thần, trong đó có đại di của Tuyết Đế Nhi nữ vương Tinh Linh.
Vu Nhai câm nín trước sự cuồng nhiên của đám người, rất giật mình với
thực lực của bọn họ. Mỗi một thành viên bách tộc bị tẩy não đều có thực
lực khủng bố, có ức mạnh tranh giành tộc vương hoặc người thừa kế của
các tộc.
Cổ Duệ chi dân vì điều này đúng là bỏ vốn gốc ra.