Hiện tại đám người Thủy
Tinh, Vu Tiểu Dạ, Độc Cô Cửu Tà, mượn kiếm huynh, nam nhân ẻo lả đang
bàn bạc những thay đổi gần đây trên Thần Huyền đại lục. Người trẻ tuổi
ra trừ công hội lữ giả đều rất xuất sắc, nổi tiếng khắp nơi. Phá Thần
tuyến vẫn hay có ma sat, nhưng nhìn toàn Thần Huyền đại lục thì không có
nhiều xao động. Hiện nay náo động lớn nhất Thần Huyền đại lục là . . .
Công hội lữ giả không còn là dấu hiệu nhân loại bình thường, bắt đầu tóm quyền, tranh giành Thần Huyền đại lục.
Không sai, đây chính là chủ đề cuộc thảo luận hôm nay, phải dự đoán hành động sắp tới của công hội lữ giả.
Thần Huyền đại lục rối loan, không biết sẽ thành mớ bòng bong gì. Đừng
nói là Bắc Đẩu hành tỉnh nho nhỏ, không biết Huyền Binh đế quốc sẽ đi về
đâu. Giấc mơ của đám thanh niên bọn họ là cố gắng mang người thân, bằng
hữu sống sót.
Nhưng mới bắt đầu họp chợt nghe Thủy Tinh khẽ kêu một tiếng.
Thủy Tinh ngẩn ngẩn một lúc lâu, mắt sáng rực lên, biểu tình cực kỳ kích động.
- Là Tiểu Hắc, ta cảm giác được hơi thở của Tiểu Hắc! Tiểu Hắc đã quay về Thần Huyền đại lục!
Người trong phòng họp đều đứng dậy.
Dạ Tình đứng lên, đại biểu mọi người hỏi ra:
- Tiểu Hắc trở về không lẽ Vu Nhai cũng quay lại?
- Không biết, đợi ta liên lạc với Tiểu Hắc.
Hai tay Thủy Tinh run run liên tục tung ma pháp Quang Ma Kinh thử liên
lạc với Tiểu Hắc, nhưng thật lâu không được đáp lại. Trán Thủy Tinh toát
mồ hôi hột, không ngừng cố gắng.
Mọi người trong phòng họp nín thở chờ đợi, không dám quấy rầy
- Chít chít!
Nửa phút sau Thủy Tinh mới nở nụ cười, vì rốt cuộc nàng đã liên lạc
được. Đập vào mắt là đôi mắt đen mông lung, hết cách, Tiểu Hắc mới tỉnh
dậy, còn là kiểu bị quấy rầy giấc ngủ. Tại lực lượng căn nguên thế giới
lữ giả ăn rất ngon.
Thủy Tinh vội hỏi:
- Tiểu Hắc, ngươi quay về Thần Huyền đại lục? Vu Nhai đâu?
Thủy Tinh thấy sau lưng Tiểu Hắc là không gian giới chỉ, nàng cố nén nỗi kích động hỏi thăm tin tức Vu Nhai.
Tiểu Hắc vẻ mặt mờ mịt.
Bỗng một thanh âm từ trong ma pháp của Thủy Tinh truyền ra ngoài.
- Thủy Tinh, là nàng phải không? Yên tâm, bây giờ ta đã trở lại Thần
Huyền đại lục nhưng đang ở Thần Duệ hoàng đô, gần Thần Duệ hoàng đô của
Cổ Duệ chi dân. Khá nguy hiểm nên không thể liên lạc, cộng với cần giữ
thể lực cho Tiểu Hắc. Rất nhanh ta sẽ vào Loạn Xuyên sơn mạch, khi đó
liên lạc với nàng sau. Ta có chuyện cực kỳ quan trọng cần nói, cần có
thời gian.
Tiểu Hắc và Thủy Tinh kết nối bị hạn chế thời gian, khoảng cách càng gần
thì thời gian liên lạc càng dài. Vu Nhai cần đến gần Bắc Đẩu hành tỉnh
để tiện đối thoại. Hơn nữa việc này sẽ làm Thủy Tinh, Tiểu Hắc hao thể
lực, đây là lý do Vu Nhai cần giữ thể lực cho Tiểu Hắc.
Nghe lời Vu Nhai nói mọi người sửng sốt, sao Vu Nhai bỗng dưng chạy đến Thần Duệ hoàng đô?
Vu Nhai nói nhanh:
- Phải rồi, nếu có thể thì hãy tìm Bạch lão sư giùm, ta có kế hoạch rất lớn gần Bạch lão sư giúp đỡ.
Vu Nhai không biết lúc này mượn kiếm huynh đã ở Bắc Đẩu thành.
Vu Nhai nói tiếp:
- Được rồi, ta không thể nói nhiều, Cổ Duệ chi dân đã chú ý đến. Chờ ta . . .
Vu Nhai nói xong ma pháp của Thủy Tinh chậm rãi tán đi, phòng họp lặng ngắt.
Độc Cô Cửu Tà cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha! Không uổng là Vu Nhai, trực tiếp đến Thần Duệ hoàng đô, hắn thật là không theo lẽ thường.
Tiếng cười phá vỡ bình tĩnh trong căn phòng, mọi người dấy lên kích tình.
- Không biết Vu Nhai định làm chuyện kinh thiên động địa gì đây? Cổ Duệ chi dân đáng thương, chắc chắn sẽ có kẻ gặp họa.
Võ Qua la lên:
- Đúng, thật mong chờ. Vu huynh nói hắn sắp làm kế hoạch lớn gì đó, không biết là cái gì.
Võ Qua và Nghiêm Sương vẫn là đệ nhất nhân trong Bắc Đẩu Thí Thần quân.
Huấn luyện điên cuồng khiến thực lực hai người đã đến đỉnh thiên binh
sư, sức chiến đấu thật sự thế nào thì không ai biết. Đặc biệt cùng Thí
Thần quân không ngừng trưởng thành ở chung, việc đồ thành dễ như chơi.
Võ Qua tiếp tục bảo:
- Thật hy vọng Thí Thần quân sớm ra trận, ta sắp không đợi được nữa.
Mọi người châu đầu ghé tai, đặc biệt những người quen biết Vu Nhai đều
rất kích động. Không ai hỏi tại sao Vu Nhai sống sót được, bọn họ chỉ
muốn biết kế hoạch tiếp theo của hắn là gì, rồi trêu chọc Cổ Duệ chi
dân.
Thủy Tinh, Vu Tiểu Dạ, Dạ Tình từ mặt ủ mày chau bỗng chốc thư giãn, mỉm cười đầy sức sống thảo luận.
Nam nhân ẻo lả, bằng hữu của mượn kiếm huynh nhìn người xung quanh bàn tán xôn xao, tò mò hỏi:
- Tại sao các ngươi không hưng phấn vì Vu Nhai sống tiếp? Sao không thảo luận tại sao Vu Nhai xuất hiện ở Thần Duệ hoàng đô?
Nam nhân ẻo lả nhìn mọi người lộ biểu tình đương nhiên, tuy cũng khá vui
nhưng không đến mức mừng muốn khóc. Đây là vòng ngoài thế giới lữ giả!
Trong lịch sử có biết bao nhiêu trưởng lão thần giai chết, vậy mà Vu
Nhai có thể quay về.
Rất nhiều người cũng muốn hỏi vấn đề này, như đám đệ tử phù văn Liễu Mị
Nhi. Bọn họ rất lấy làm khó hiểu trước phản ứng của đám người Thủy Tinh,
Vu Tiểu Dạ, Dạ Tình, Độc Cô Cửu Tà, Võ Qua.
Độc Cô Cửu Tà cười to bảo:
- Hưng phấn vì Vu Nhai sống sót? Bây giờ chúng ta khá phấn khởi! Tại sao
không hưng phấn nhiều như các ngươi tưởng tượng? Bởi vì tin chắc Vu
Nhai sẽ sống thì cần gì kích động rơi lệ đầy mặt?
- Tại sao Vu Nhai ở Thần Duệ hoàng đô? Nếu kêu đoán thì chúng ta nghĩ
nát óc cũng không ra. Chúng ta chỉ cần biết tiểu tử này làm chuyện gì
khác người đều là bình thường. Bất cứ kỳ tích gì áp dụng vào người Vu
Nhai sẽ không còn là kỳ tích, chúng ta chỉ cần chấp nhận, không suy đoán
gì hết.
Đám người nam nhân ẻo lả, Liễu Mị Nhi từng nghe lời nói tương tự, nhưng chưa có lần nào ấn tượng khắc sâu như lúc này.
Không hiểu sao cả đám, bao gồm Độc Cô Cửu Diệp rất hâm mộ nhìn chuyện
trước mắt, rất muốn hòa mình vào. Bọn họ không muốn rời khỏi đây, vì chỗ
này không có tranh giành âm mưu, chỉ có nhiệt huyết, niềm tin.
Có một cảm xúc rõ rệt khác. Lúc trước mọi người rất hoang mang tương lai
của Thần Huyền đại lục náo động này, nhưng bây giờ bọn họ vững tin hơn.
Bọn họ tìm được một hướng đi, con đường không sáng tỏ nhưng Vu Nhai
xuất hiện làm mọi người không còn mê mang lần mò. Chỉ cần theo bước chân
Vu Nhai thì không sợ lạc đường.
Cuối cùng Thủy Tinh biết quan tâm người nhất, nàng nghĩ tới Vu Thiên Tuyết, vội sai người đi thông báo:
- Mau, hãy báo cho lão phu nhân, nói là Vu Nhai bình an trở về Thần Huyền đại lục.
Sau đó mọi người ở lại phòng họp chờ kế hoạch lớn của Vu Nhai, trong quá
trình tranh thủ thảo luận những việc cần giải quyết, không khí nhẹ
nhàng hơn nhiều. Mọi người nguội cuồng nhiệt, vì nghĩ đến khoảng cách
Thần Duệ hoàng đô và Loạn Xuyên sơn mạch, dù cưỡi cự long bay đi cũng
không nhanh như vậy. Cả đám tạm thời tan họp.