Mẫu Đơn Của Hắc Báo

Chương 23: Ai thuộc về ai?




Trong mảnh đất bí ẩn, truyền tống trận là cơm thường, mỗi thành thị đều có truyền tống trận. Nhưng vì mỗi thành thị cách nhau không xa, nếu không có chuyện gấp Cổ Duệ chi dân sẽ không tiêu hao tài nguyên. Rất nhanh ba người đến bên cạnh truyền tống trận, thật tự nhiên không khí trở nên bứt rứt, vì Vu Nhai và Tiểu Mỹ sắp chia tay nhau.

Vì sắp làm nhiệm vụ nên hai người không cách nào tâm sự riêng.

Vu Nhai trợn to mắt nhìn Tiểu Mỹ, nghiêm túc hứa hẹn:

- Chờ ta, nhất định ta sẽ quay về tìm nàng.

Tiểu Mỹ nghe hiểu, lời hứa này đã cực kỳ khó khăn nhưng nàng tin nam nhân trước mắt chắc chắn làm được. Tiểu Mỹ bỗng có xúc động mãnh liệt, nàng vọt tới trước mặt Vu Nhai.

Tiểu Mỹ hôn môi Vu Nhai, ngay trước mắt công chúng, vứt bỏ mọi trói buộc. Xung quanh có đông người đứng xem.

Cần gì để ý ánh mắt ai? Tiểu Mỹ hiếm khi xúc động thế này.

Thật lâu sau hai đôi môi tách ra, Tiểu Mỹ nở nụ cười ngây thơ, rực rỡ, mặt tròn làm người ta muốn cắn một miếng.

Tiểu Mỹ nói:

- Ta tin tưởng ngươi, ngươi nhất định sẽ trở về, ta chờ ngươi.

Vu Nhai cười to bảo:

- Ha ha ha ha ha ha! Chắc chắn quay về, đến lúc đó sẽ không ai ngăn được ta nữa!

Vu Nhai gật đầu với người báo tin, bước chân vào truyền tống trận. Ánh sáng trắng chợt lóe, Vu Nhai biến mất trước mắt mọi người.

Tiểu Mỹ nhỏ giọng nói:

- Ta tin.

Khuôn mặt Tiểu Mỹ trở về nét kiêu ngạo của Hắc Nguyệt công chúa.

Thật lâu sau Tiểu Mỹ bước vào truyền tống trận, hướng truyền tống là Hắc Nguyệt thần tộc.

Sau khi Tiểu Mỹ bước vào truyền tống trận, xung quanh vang lên thanh âm.

- Tạp chủng chính là tạp chủng, công chúa cũng là tạp chủng, thật sự yêu tạp chủng đó.

- Ha, ta không tin tạp chủng kia có thể quay về, các ngươi tự hiểu.

- Nguyên thần tộc đều hiểu, chẳng qua mọi người chỉ mặc nhận. Nếu không phải nhiệm vụ còn cần chuẩn bị vài điều thì hắn sớm bị phái đi ra ngoài chết rồi, làm gì có nhiều thời gian đi chung với Hắc Nguyệt công chúa?

- Đúng vậy! Nhưng tạp chủng vẫn là tạp chủng. Nghe nói công chúa và nhân loại bình thường họ Vu tằng vịu tới nhau, chớp mắt đã ân cần với Mộc Nguy. Huyết mạch Ngọc Nữ tộc gì đó bẩm sinh đã tiện!

- Ha ha ha ha ha ha! Không chừng chúng ta có cơ hội, tuy rằng là thần tộc nhưng ta không ngại đè nàng dưới thân.

- Đừng nói bậy bạ, Hắc Nguyệt công chúa là mục tiêu của Lam Thương Tử, bởi vì nàng là nữ nhân của họ Vu kia. Tuy nhiên thật sự không biết Lam Thương Tử còn hứng thú không? Dường như nữ nhân này không có khả năng đả kích họ Vu kia.

Xung quanh bàn tán xôn xao, nhiều người đều biết Mộc Nguy làm nhiệm vụ là để giết hắn.

Không khó đoán. Mãi đến bây giờ Thanh Mộc thần vương không triệu kiến cường giả mạnh nhất thế hệ trẻ Thanh Mộc thần tộc, hiển nhiên là không để người chết vào mắt. Tóm lại nhiều người cảm thấy mảnh đất bí ẩn sắp quay về bình tĩnh, có lẽ sẽ lại tìm cơ hội chèn ép những tạp chủng máu lai. Xung động? Cổ Duệ chi dân sẽ cho con lai người và thần biết cái gì gọi là 'ngu'.

Không ai hiểu Vu Nhai nói trở về là có ý gì.

Rất nhanh Vu Nhai đi tới Thần Mộc thành, bị mang vào Thanh Mộc quảng trường. Vu Nhai vừa đến quảng trường đã thấy mấy đội người xếp hàng ngay ngắn, hắn chưa kịp quan sát đã nghe có người quát mắng.

- Mộc Nguy, sao chậm quá vậy?

Đó là một nam nhân trung niên có thực lực thánh giai cao đoạn, ánh mắt kiêu ngạo trừng Vu Nhai.

Mắt Vu Nhai lóe tia sáng, hắn không tin người Thần Mộc thành không biết tung tích của hắn, rõ ràng có kẻ cố ý thông báo muộn. Vu Nhai nghĩ sơ liền hiểu, chắc vì không muốn để Vu Nhai tiếp xúc nhiều với con lai trước khi xuất phát, không muốn hắn lại gây ra ngôn luận phản động, càng không muốn cho hắn cơ hội đề nghị, chuẩn bị gì.

Mộc Nguy là cường giả mạnh nhất thế hệ trẻ Thanh Mộc thần tộc, đương nhiên có quyền lực nêu điều kiện mình muốn. Ví dụ như Mộc Nguy mang mấy con lai người và thần, hoặc là siêu cao thủ trong con lai gì đó.

Nếu Mộc Nguy có thời gian chuẩn bị không chừng đến khi đó sẽ khó giết hắn, còn gây ra đấu tranh nội bộ. Bây giờ trong đội toàn là Cổ Duệ chi dân, Vu Nhai bị cô lập. Muốn giết một mình Mộc Nguy có khó khăn gì?

Vu Nhai cười kỳ dị:

- Báo cáo vị đại nhân này, bởi vì ta đang tế bại trong thần hoàng mộ địa, lòng sinh kính sợ và thương cảm nên mới đến chậm.

Vu Nhai buông lời nhảm nhí lại khiến nam nhân trung niên thánh giai cao đoạn kiêu căng không nói nên lời. Nói thế nào đây? Chẳng lẽ phê bình Mộc Nguy không nên sinh ra lòng kính sợ và thương cảm với thần hoàng mộ địa?

Nam nhân trung niên mắc cục nghẹn, cuối cùng chỉ có thể nói:

- Đứng vào hàng ngũ đi.

Lúc này Vu Nhai mới có thời gian quan sát đoàn người, là một đội mấy trăm người.

Rặt một màu Cổ Duệ chi dân, dưới thân là hắc liệt thần câu màu đen. Trong đó có hai tọa kỵ thần tuấn nhất, một người ngồi trên một tọa kỵ đó, là Thanh Mộc hoàng tử Mộc Tuyên Dương. Con ngựa khác đứng song song vối Thanh Mộc hoàng tử hiển nhiên là để cho Vu Nhai ngồi. Tuy Cổ Duệ chi dân gai mắt Mộc Nguy nhưng nếu đã thừa nhận địa vị của hắn thì vài chuyện phải cho hắn mặt mũi.

Vu Nhai không hỏi nhiều, hắn nhảy lên con hắc liẹt thần câu như lửa. Vu Nhai mới leo lên hắc liệt thần câu thấy khó chịu, cảm giác thật cẩu huyết. Vu Nhai sẽ không để sự kiện cẩu huyết xảy ra, cự long thánh đạo phát ra, hắc liệt thần câu ngoan ngay.

Không ai so đo chuyện này, nam nhân trung niên kiêu ngạo quay về đội. Rất nhanh Vu Nhai thấy nam nhân trung niên và Thanh Mộc hoàng tử đứng đằng trước đội, Cổ Duệ chi dân thật sự có ý định bồi dưỡng thế hệ trẻ.

- Được rồi Mộc Nguy, ngươi là cường giả mạnh nhất thế hệ trẻ Thanh Mộc thần tộc, ngươi hãy chỉ huy đi.

Vu Nhai nheo mắt nghe nam nhân trung niên thánh giai cao đoạn nói, hắn chưa biết có nhiệm vụ gì.

- Để ta chỉ huy? Được, giải tán tại chỗ, về nhà ngủ.

Vu Nhai thói quen không nghe ai sắp đặt. Đám người cứ cho rằng Vu Nhai sẽ hoang mang, sau đó cụp đuôi giao quyền chỉ huy về tay Thanh Mộc hoàng tử. Đáng tiếc Vu Nhai không làm theo lẽ thường.

Buồn cười, lúc các ngươi bày nhiệm vụ không nói với ta, bây giờ cố ý nhục nhã ta, làm gì có chuyện tốt như thế?

Cuối cùng nam nhân trung niên không làm gì được Vu Nhai, mặc Thanh Mộc hoàng tử đen như lọ nồi, nói sơ tính chất nhiệm vụ cho Vu Nhai. Tiếp đó quyền chỉ huy tất nhiên vẫn vào tay Thanh Mộc hoàng tử.

Nhưng cảm giác rất tệ, đường đường là Thanh Mộc hoàng tử nhưng làm công cho người ta, còn là tạm thời.

Bởi vì Mộc Nguy nói hắn cần quen thuộc công việc rồi mới chỉ huy, nhâm mệnh Thanh Mộc hoàng tử tạm thời chỉ huy thay. Thanh Mộc hoàng tử nghe xong rất muốn quay về nhà đắp mền, nhưng gã cố nhịn, dù sao rất nhanh sẽ đến Thần Huyền đại lục làm chết Mộc Nguy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.