Mặt Trăng Vì Tôi Mà Đến

Chương 48: Lũ lụt vọt lên miếu long vương ( thượng )




Thượng Quan Băng Nguyệt bước ra với dáng vẻ lo lắng, trên người vận 1 bộ bạch y không nhiễn bụi trần, trong sáng và thanh khiết, có vài hoa văn nhỏ màu đen tô lên sự thanh nhã. 

Bằng Thiết Kế của nàng cũng không phải để trang trí, chán ghét những bộ y phục mà Cung Nữ mang tới. Nàng chỉ trong 1 thời gian ngắn mà tự tay thiết kế và may ra 1 bộ y phục tuyệt thế (Ít nhất là đối với những người ở đây đều là những thứ mới lạ).

Nàng mặc 1 bộ y phục cúp ngực có viền ngay ngực màu đen, phía trên phần ngực thiết kế hình chữ V hai vai áo phùng rộng cột lại bằng 1 chiếc nơ nhỏ màu đen tay áo lưới màu trắng dài ống tay rộng, mang theo 1 dây lụa màu hồng đáng yêu. (Giống trên hình nhưng chỉ khác màu).

Mái tóc để dài che khuất chân mày, bên ngoài mái tóc những hạt trai đong đưa theo từng động tác của nàng. Tóc phía sau búi lên thành hình chiếc quạt cố định bởi chiếc Vương Miện bàng vàng hình trái tim nhưng vẫn để tóc xoã dài tới eo, ngoài chiếc Vương Miện ra thì không cài bất kỳ trâm cài tóc giống như nữ nhân ở thời đại này khiến cho người khác nhìn vào liền cảm thấy sự khác biệt. Tóc bồng bềnh mượt mà được uốn xoăn phần đuôi tóc.

Khi Thượng Quan Băng Nguyệt bước ra ngoài, từ Cung Nữ Thái Giám cho đến cả Công Tôn Gia Khánh đều nhìn nàng hông thể dời mắt. Trong lòng mỗi người đều thốt lên cùng 1 ý nghĩ "TIÊN NỮ HẠ PHÀM!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.