Mặt Trăng Vì Tôi Mà Đến

Chương 3: Xen Lẫn Linh Vật




Dứt lời, hắn lại nói:

- Cũng không cần nóng nảy nhất thời, nếu ngươi đã tới chỗ của ta, không cho ngươi chút ưu đãi, sau này ta gặp lại lão quái cũng khó trả lời, quan hệ giữa ngươi cùng Bạch Linh tựa hồ thật thân thiết đi?

Lục Thiếu Du cười nói:

- Hồi sư bá, chúng ta quen biết nhiều năm, lúc trước Bạch Linh tiểu thư từng chiếu cố ta rất nhiều, từng cứu ta nhiều lần nữa.

- Thiên phú của Bạch Linh trong tộc ta rất mạnh, về phần lai lịch ta cũng biết một ít, còn lấy được truyền thừa của một vị tiền bối trong tộc ta, có nàng làm tộc trưởng, cũng giảm bớt không ít tâm tư giúp ta.

Tử Hiên lão tổ nhìn Lục Thiếu Du, mỉm cười nói:

- Bạch Linh đã là tộc trưởng, dựa theo quy củ trong tộc sẽ tiến vào mật địa bộ tộc nhận cường giả trong tộc chỉ dạy, quan trọng là thời gian chỉ có ba tháng, nhưng sẽ có không ít ưu đãi, như vậy đi, ngươi cũng theo Bạch Linh đi vào, đương nhiên, ngươi có thể lựa chọn đi Huyền Vũ hoàng tộc trước, nhưng ta sẽ không đưa được ưu đãi gì cho ngươi, bởi vì lấy tu vi của ta cũng chỉ mở cửa mật địa được ba tháng thời gian mà thôi, mở ra một lần đã ảnh hưởng đối với ta không ít, hơn nữa tiền bối trong tộc bày ra cấm chế, cho nên ta cũng không thể tùy tiện là có thể mở ra, hiện tại ngươi tự mình lựa chọn đi.

- Tiền bối, vậy ta thì sao, ta có thể đi vào hay không?

Tiểu Long tươi cười nhìn Tử Hiên lão tổ.

- Ngươi…

Tử Hiên lão tổ trừng mắt nhìn hắn:

- Ngươi thì đừng nghĩ, chỉ có tộc trưởng Cửu Vĩ Yêu Hồ bộ tộc mới có thể tiến vào mật địa, người ngoài không thể vào, ta cho tiểu tử này vào đã hao hết bao nhiêu sức lực mới được, huống chi cũng không thể cho nhiều người cùng đi vào mật địa, bằng không tại sao ta không cho tộc nhân cùng đi, hơn nữa ngươi còn là người của đại trùng tộc cùng quy tộc, ta càng không thể cho ngươi đi vào, nhưng ngươi yên tâm, nếu vận khí ngươi tốt, ngươi đi vào hai tộc kia cũng sẽ có chỗ tốt không tưởng, tuyệt đối không kém hơn mật địa của bộ tộc chúng ta.

- Còn nói là lão tổ chứ, keo kiệt!

Tiểu Long bĩu môi.

- Lão đại, chuyện có lợi cũng không thể buông tha, nếu chỉ có tộc trưởng có thể vào, khẳng định là không tầm thường!

Tiểu Long truyền âm cho Lục Thiếu Du:

- Chỉ ba tháng mà thôi, chúng ta cũng không cần đi gấp như vậy!

- Vậy tiểu tử đa tạ Tử Hiên sư bá!

Lục Thiếu Du nói, mặc dù hắn cũng muốn nhanh chóng đi Huyền Vũ hoàng tộc, nhưng so sánh với ưu đãi, chậm ba tháng cũng không sao, đương nhiên không thể lãng phí.

Sáng hôm sau, Lục Thiếu Du thu lại thủ ấn, thở một hơi trọc khí, điều tức suốt đêm, thương thế đã tốt hơn không ít.

Dưới chân một ngọn núi khổng lồ đột ngột dựng lên từ mặt đất, xông thẳng lên trời, nhìn qua như thương long ngẩng đầu khí thế phi phàm.

Xung quanh ngọn núi quần sơn bao phủ, xanh tươi ướt át, đỉnh phong núi như ẩn như hiện trong mây mù, dãy núi liên miên phập phồng, dưới ánh mặt trời chiếu xuống phản xạ ra hào quang lấp lánh, có vẻ hết sức tráng lệ.

- Bạch Linh bái kiến Tử Hiên lão tổ!

Bên trong một hang động, Bạch Linh hành lễ, đây là lần đầu tiên nàng gặp mặt Tử Hiên lão tổ, trong mắt mang theo vẻ kinh ngạc, ngoài ra còn có đại trưởng lão đi cùng.

- Miễn lễ.

Tử Hiên lão tổ nói, hài lòng nhìn Bạch Linh, nói:

- Hai ngươi đi vào mật địa, ba tháng sau trong mật địa sẽ tự động đưa các ngươi đi ra, trong ba tháng thời gian các ngươi đạt được bao nhiêu ưu đãi phải xem chính bản lĩnh của mình!

- Dạ!

Lục Thiếu Du gật đầu đáp.

- Tiểu tử ngươi cũng đừng vội vã gật đầu, trong đó cũng có nguy hiểm, về chỗ tốt cụ thể, Bạch Linh, ngươi cũng đã biết rõ ràng đi?

Tử Hiên lão tổ nói.

- Hồi lão tổ, đại trưởng lão đã thông báo với Bạch Linh!

Bạch Linh gật đầu.

- Vậy ta không cần nói nhiều, chính các ngươi tự chú ý một chút!

Tử Hiên lão tổ nói xong, thủ ấn kết xuất, một đạo bạch sắc quang thúc xuất hiện ngay trong hang động.

Xuy!

Trong hang động đột nhiên vang lên âm thanh không gian xung quanh dao động kịch liệt, cả không gian chấn động lên, khuếch tán tới mấy thước.

- Ca ca…

Đồng thời khe không gian chậm rãi lan tràn, không gian xung quanh nhộn nhạo tản ra, một cỗ khí tức tang thương xa xưa từ trong khe không gian chậm rãi lan tràn.

- Đó là mật địa sao, thiên địa năng lượng thật nồng đậm!

Lục Thiếu Du nhìn chăm chú vào khe không gian, ánh mắt có chút khiếp sợ.

Hô hô…

Khí tức chấn động lòng người, khe không gian nhìn qua như cửa không gian, khí lưu chung quanh bắt đầu thổi quét.

- Bạch Linh, mau đi vào mật địa!

Tử Hiên lão tổ quát, một đạo quang quyển lập tức khuếch tán, đem Lục Thiếu Du bao phủ bên trong, nói:

- Tiểu tử, trong lối vào có bố trí cấm chế, người ngoài tiến vào lập tức bị không gian vỡ áp thành mảnh nhỏ, để ta đưa ngươi vào đi thôi!

Xuy!

Lời vừa dứt, Lục Thiếu Du lập tức bị quang quyển cuốn lấy ném vào bên trong khe không gian, biến mất không còn bóng dáng.

Bạch Linh kết xuất thủ ấn, vài giọt máu tươi rơi lên lòng bàn tay, quang quyển bao phủ người nàng, thân ảnh lướt tới nhanh như chớp xuyên vào trong khe không gian phía trước.

Tử Hiên lão tổ thu lại thủ ấn, khe không gian dao động kịch liệt, chậm rãi mờ dần, cuối cùng hoàn toàn biến mất.

- Lão tổ, lần này Bạch Linh tiến vào bên trong sẽ nhận được ưu đãi gì vậy?

Đại trưởng lão cung kính hỏi.

- Điều này phải xem vận mệnh của nàng!

Tử Hiên lão tổ nói:

- Thiên phú Bạch Linh cực cao, khó nhất là tôi luyện tâm tình không tầm thường, còn nhận được truyền thừa của tiền bối trong tộc, tiền đồ khó thể hạn lượng. Vạn nhất chúng ta có chuyện, còn có Bạch Linh chống đỡ toàn tộc, chỉ tiếc đồ khốn Thanh Ly quá vô dụng, thiên phú không tệ lại trở nên như vậy, hi vọng lần này hắn có thể được tôi luyện đi!

- Không nghĩ tới thực lực của Lục Thiếu Du lại cường hãn tới mức này!

Nhắc tới Thanh Ly, đại trưởng lão không khỏi cười khổ.

- Ta cũng không nghĩ tới, chỉ nghĩ không cho hắn sử dụng hai kiện thần khí công kích, hẳn sẽ đánh ngang ngửa với Thanh Ly, lại không biết hắn mạnh mẽ tới như vậy, đặc biệt trong việc lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính đã tới cảnh giới như thế!

Ánh mắt Tử Hiên lão tổ chợt lóe, cũng lộ ra vẻ cười khổ bất đắc dĩ.

- Vì sao lão tổ cũng cho phép Lục Thiếu Du đi vào trong mật địa, ngoại trừ tộc trưởng, trong tộc không ai có tư cách đi vào trong đó, lão tổ cho hắn đi vào cũng làm tu vi bản thân hao tổn a.

Đại trưởng lão nghi hoặc hỏi.

- Cho tiểu tử kia đi vào là vì trước kia ta thiếu lão đệ một nhân tình, lúc trước khi lão quái kia xảy ra sự cố, ta lại bị quản chế nên không thể ra tay tham dự, trong lòng luôn bất an, lão quái biết ta không thể nhúng tay cho nên cố ý ẩn giấu, ngay cả ta cũng không cách nào tìm được hắn, chỉ vì không muốn làm cho ta khó xử, hiện tại ta cho đệ tử hắn đi vào mật địa tu luyện, xem như để lòng ta dễ chịu hơn một chút.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.