Mặt Trăng Vì Tôi Mà Đến

Chương 2: Sợ Hãi Và Phấn Khích




Hiện ra trước mặt Lục Thiếu Du chính là một mỹ nam tử, nhưng nếu nhìn kỹ lại thấy là bộ dáng trung niên, sau đó lại biến thành lão giả sáu mươi tuổi, khi hắn nhìn kỹ lại mới thấy rõ ràng đó là một lão giả sáu mươi tuổi, mái tóc bạc trắng, khuôn mặt hồng nhuận trắng nõn, ngũ quan tinh mỹ, rõ ràng là sáu mươi tuổi nhưng phảng phất như chỉ mới hai ba mươi tuổi.

- Cửu Vĩ Yêu Hồ bộ tộc.

Ánh mắt Lục Thiếu Du chợt lóe, nghĩ thầm.

- Sao vậy, bất ngờ lắm sao, ngồi xuống nói chuyện đi!

Lão giả mỉm cười nói, phong độ nhẹ nhàng, nhìn qua thật sự không tầm thường.

- Đa tạ tiền bối!

Lục Thiếu Du đè nén nỗi rung động trong lòng, ngồi xuống ghế.

- Linh Vũ song tu, Vũ giả ngũ hệ, trong nhân loại lại còn xuất hiện kỳ tài có thiên phú như thế.

Lão giả mỉm cười nói:

- Lão quái vật kia gần đây thế nào?

- Tiền bối, không biết tiền bối nói ai?

Lục Thiếu Du nghi hoặc hỏi.

- Lại quên nói rõ với ngươi.

Lão giả cười nói:

- Là ai đưa Thanh Linh khải giáp cho ngươi?

- Là một vị trưởng bối tự xưng Nam thúc ban cho đệ tử.

Lục Thiếu Du thoáng do dự, sau đó trả lời.

- Nam thúc?

Ánh mắt lão giả xoay chuyển, sau đó chợt phục hồi lại, nói:

- Đúng vậy, lão quái vật kia từng có một danh hào, tên là Thiên Linh đan Tôn, ngươi nói Nam thúc hẳn là hắn chứ?

- Tiền bối, ngươi có biết Nam thúc?

Lục Thiếu Du kinh ngạc, không nghĩ tới vị cường giả của Cửu Vĩ Yêu Hồ bộ tộc này lại biết được Nam thúc.

- Đâu chỉ là biết thôi.

Lão giả mỉm cười nói:

- Thanh Linh khải giáp vốn là của ta, lại bị lão quái vật mượn gió bẻ măng lấy được mà thôi, ngươi có liên hệ thế nào với hắn, lại đem cả Thanh Linh khải giáp đưa cho ngươi, chẳng lẽ ngươi là đệ tử của hắn sao?

- Tiểu tử muốn lắm chứ, nhưng Nam thúc ghét bỏ tiểu tử thiên tư ngu dốt, không chịu nhận tiểu tử làm đồ đệ, nhưng vẫn rất chiếu cố tiểu tử.

Lục Thiếu Du nói, thái độ thêm tôn kính, nhìn qua quan hệ giữa lão giả cùng Nam thúc thật thân thiết, không nghĩ tới Thanh Linh khải giáp lại là đồ vật của hắn, thật sự không ngờ.

- Thúi lắm, Linh Vũ song tu, Vũ giả toàn hệ, thiên phú của ngươi còn kém sao, chỉ sợ lão quái vật kia một lần bị rắn cắn mười năm sợ dây thừng đi!

Lão giả khẽ than thở.

Ánh mắt Lục Thiếu Du chợt lóe, lão giả hẳn đang nhắc tới đệ tử Nghiêm Đỉnh phong của Nam thúc ngày trước đi, lúc trước là do Nghiêm Đỉnh phong đánh lén Nam thúc mới làm hắn trọng thương.

Lão giả lại nhìn Lục Thiếu Du, hỏi:

- Không nói chuyện này, gần đây lão quái vật thế nào rồi, thương thế đã khá hơn chưa?

Lục Thiếu Du có chút do dự, tuy vị này có quan hệ thâm sâu với Nam thúc, nhưng hắn lại không dám khẳng định, lại không tiện nói ra tin tức của Nam thúc.

- Tiểu tử, ngươi cũng thật cẩn thận, ta nói cho ngươi biết đi, ta tên là Tử Hiên, tuy không phải người già nhất trong Cửu Vĩ Yêu Hồ bộ tộc, nhưng xem như một trong số đó, trong tộc gọi ta là Tử Hiên lão tổ, về số tuổi…

Lão giả suy tư cân nhắc, nói:

- Phỏng chừng không tới vạn cũng chín ngàn đi, hơn trăm năm trước ta gặp phải một chuyện phiền toái, sau đó đi tìm lão quái vật, nhờ hắn giúp đỡ, nhưng lão quái vật lại không lĩnh tình cho nên chúng ta đánh một trận, ta chà đạp hắn một lần, nhưng lão quái cũng không yếu, ta cũng bị thất thế, sau đó đánh mãi đánh mãi chúng ta lại biến thành kết bái, ta lớn tuổi hơn cho nên lão quái gọi ta là lão ca, chuyện này cũng không ai biết.

Nói tới đây hắn mỉm cười nhìn Lục Thiếu Du, khuôn mặt ửng hồng, trăm năm trước tuy hắn chà đạp Nam thúc một lần, ngược lại Nam thúc cũng đánh hắn một trận, không ai chiếm được tiện nghi cho nên mới kết bái, nhưng gặp mặt hậu bối đương nhiên không thể lộ ra chuyện xấu hổ của chính mình.

- A, tiền bối là đại ca kết bái của Nam thúc!

Lục Thiếu Du kinh ngạc nói.

- Thật không nghĩ tới!

Tiểu Long cũng vô cùng kinh ngạc.

- Sao vậy, chẳng lẽ ta cần lừa gạt hai tiểu tử các ngươi hay sao!

Lão giả nhìn hai người nói.

- Tiểu tử bái kiến Tử Hiên lão tổ!

Lục Thiếu Du Tôn kính hành đại lễ nói.

- Không cần đa lễ, lão quái hẳn cũng xem ngươi là đệ tử của mình, sau này ngươi gọi ta là Tử Hiên sư bá đi, lấy quan hệ giữa lão quái cùng ta, ngươi là đệ tử của hắn đương nhiên cũng có quan hệ với ta, miễn cưỡng mà tính ngươi cũng có chút quan hệ với Cửu Vĩ Yêu Hồ bộ tộc.

Tử Hiên lão tổ gật đầu nói.

- Dạ, Tử Hiên sư bá!

Lục Thiếu Du gật đầu đáp, hiện tại hắn nhớ tới đại trưởng lão nói hắn có quan hệ với Cửu Vĩ Yêu Hồ bộ tộc, nguyên lai là quan hệ như thế.

Hắn lập tức đem chuyện của Nam thúc kể lại cho Tử Hiên lão tổ nghe qua, thậm chí chuyện Nam thúc đột phá Linh Đế Vũ Đế cũng không che giấu, lúc này toàn đại lục cũng đã hay biết, nhưng hắn cũng không nói rõ Nam thúc chỉ đạt tới chuẩn đế.

- Tiểu tử, ngươi nói lão quái đã đột phá Linh Đế cùng Vũ Đế, hắn thật sự làm được rồi sao?

Tử Hiên lão tổ kích động hỏi.

- Dạ!

Lục Thiếu Du gật đầu, hiện tại trong đại lục đều đồn đãi như vậy, việc “chuẩn đế” để ngày sau giải thích.

- Thật không khả năng a, sao có thể đột phá chứ, chẳng lẽ gặp kỳ tích hay sao.

Tử Hiên lão tổ cực kỳ nghi hoặc, đi qua đi lại, ngẩng đầu thở dài:

- Nếu đột phá chính là chuyện tốt, như vậy nếu có thời gian ta cũng nên đi tìm lão gia hỏa kia, việc năm đó ta không thể hoàn toàn nhúng tay, chỉ có thể tận sức bảo hộ tính mạng hắn, sau đó lại mất đi tin tức của hắn, không nghĩ tới chỉ hơn trăm năm lại xảy ra nhiều chuyện như vậy.

- Nam thúc đang ở trong Phi Linh môn, nếu sư bá muốn tìm cũng dễ dàng tìm thấy.

Lục Thiếu Du nói.

- Tiểu tử, có một số việc ngươi còn chưa biết, không đơn giản như ngươi tưởng đâu, có lẽ có thật nhiều chuyện lão quái chưa nói với ngươi, phỏng chừng vì hi vọng những chuyện phiền phức kia không làm ảnh hưởng tới việc tu luyện của ngươi đi.

Tử Hiên lão tổ nhìn Lục Thiếu Du, tiếp tục nói:

- Trong Thiên Phong cốc nhìn thấy ngươi mặc Thanh Linh khải giáp, ta mới bắt đầu lưu ý ngươi, hình như các ngươi muốn đi tới chỗ của Huyền Vũ hoàng tộc hả?

- Không sai, nhưng chúng ta đã mất nhiều thời gian trong Tổ Yêu lâm nhưng còn chưa tìm được nơi ở của Huyền Vũ hoàng tộc.

Lục Thiếu Du nói.

- Ngươi nghĩ đám rùa Huyền Vũ hoàng tộc dễ tìm lắm sao?

Tử Hiên lão tổ nói:

- Với thân phận của tiểu gia hỏa này, các ngươi đi Huyền Vũ hoàng tộc chỉ sợ dữ nhiều lành ít, chẳng lẽ lão quái không nói cho các ngươi biết hay sao?

- Tử Hiên sư bá, Nam thúc có nói qua, chẳng qua Nam thúc cũng nói có lẽ sự tình còn cơ hội xoay chuyển.

Lục Thiếu Du nói.

- Tiểu tử này hẳn có Yêu Hoàng khí thiên cấp, đây là cơ hội xoay chuyển mà lão quái đã nói đi.

Tử Hiên lão tổ nói:

- Có lẽ việc này đích thật là có thể xoay chuyển, nhưng cũng không nhất định, bộ tộc có tộc quy, làm sao dễ dàng sửa đổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.