Mặt Trăng Vì Tôi Mà Đến

Chương 13: Muốn uống sữa




Ngu Thanh Thiển cảm nhận được Trì Mặc Nhiễm mang cảm giác áy náy đối với mình, hơn nữa hắn thật lòng xem chính mình là muội muội mà để ở trong lòng.

Thật ra thì từ đầu đến cuối Trì Mặc Nhiễm cũng là người bị hại, bởi vì lúc mang thai nữ nhân kia đã không cẩn thận, khiến hắn sinh ra mà mang bệnh lạ trong người.

Tinh huyết của nàng không phải là do Trì Mặc Nhiễm lấy, thật ra thì ngay từ đầu Ngu Thanh Thiển cũng không giận chó đánh mèo mà trách lây sang cả Trì Mặc Nhiễm, nàng chỉ căm hận nữ nhân kia mà thôi. 

Đặc biệt là sau khi nhìn thấy Trì Mặc Nhiễm ở thành Thanh Khâu, Ngu Thanh Thiển căn bản chưa từng cảm thấy căm ghét hay thù hận hắn.

Chỉ là có rất nhiều chuyện không nhất thiết phải nói ra miệng, Trì Mặc Nhiễm hắn không cần.

"Trong giọt tinh huyết màu vàng kia trừ tinh huyết của ta ra, ta còn cảm nhận được một luồng lực lượng có thể tự động chữa trị, ngươi cố ý sao?" Ngu Thanh Thiển ngồi xuống cạnh Trì Mặc Nhiễm, giống như là bằng hữu tùy tiện tán gẫu với nhau. 

Sau khi tinh huyết trong cơ thể dung hợp, nàng liền phát hiện trừ máu của mình, trong giọt chất lỏng màu vàng kia còn ẩn chứa một loại lực lượng có thể tự động chữa trị, rất có lợi đối với thân thể, thậm chí còn có tác dụng tẩm bổ đối với Linh Thực ký khế ước ở trong không gian Linh Thực.

Trì Mặc Nhiễm không thèm để ý nói: "Ừ, ta cố ý luyện chế tinh hoa của một gốc linh thảo có tác dụng chữa trị rồi dung nhập vào trong tinh huyết, thân thể của ngươi từ nhỏ đã không tốt, có tinh hoa của loại linh thảo có tác dụng chữa trị này, ngươi cũng sẽ không còn bị suy nhược nữa."

Bắt đầu từ lúc Ngu Thanh Thiển mới bốn, năm tuổi hắn đã chú ý đến  tin tức của nàng, mặc dù biết thân thể suy nhược của nàng đã dần dần khôi phục bình thường, nhưng hắn vẫn tránh không được mà lo lắng rằng tương lai sẽ để lại di chứng. 

Để luyện chế gốc linh thảo có thể chữa trị thân thể rồi dung nhập vào trong tinh huyết, hắn đã phải lật xem rất nhiều sách cổ mới tìm ra được một biện pháp, vì vậy những năm gần đây hắn vẫn một mực tìm kiếm linh thảo, cho đến một năm trước mới hao hết tâm tư kiếm được một gốc, may mắn là đã thành công.

Ngu Thanh Thiển phát hiện trừ cha mỹ nhân và bệnh mỹ nhân ra, tấm lòng của Trì Mặc Nhiễm giành cho nàng cũng không kém hơn một chút nào, thật ra thì người nam nhân này không cần phải làm như vậy, nhưng hắn lại yên lặng mà làm, chính mình làm sao còn có thể thờ ơ?

Linh thảo và thảo dược là có khác biệt rất lớn, trình độ khó tìm cũng cách biệt rất nhiều. 

"Hiện tại thân thể ta đã khá hơn, ngươi thật dụng tâm!" Ngu Thanh Thiển cảm thấy Trì Mặc Nhiễm cũng không hy vọng nghe được mấy lời cảm tạ đầy khách sáo từ nàng.

Trì Mặc Nhiễm lại duỗi tay xoa đầu Ngu Thanh Thiển, trong mắt mang theo sự nuông chiều: "Ngươi là muội muội của ta, thế nên ta rất muốn được quan tâm ngươi."

Từ lâu hắn đã muốn cứ đơn giản như thế này mà ngồi tâm sự với Ngu Thanh Thiển, còn có thể xoa đầu của nàng, không nghĩ tới hôm nay lại có thể thực hiện. 

Bình thường Ngu Thanh Thiển cũng không thích tiếp xúc với người khác, lúc trước chỉ cho phép cha mỹ nhân và bệnh mỹ nhân gần gũi, hiện tại Trì Mặc Nhiễm làm ra động tác này, nàng lại không ghét.

Thật ra thì có một ca ca ngốc nghếch như thế cũng rất không tồi.

"Có nhiều người biết về quan hệ của chúng ta không?" Ngu Thanh Thiển nghiêng đầu nhìn Trì Mặc Nhiễm hỏi. 

Trì Mặc Nhiễm thu tay lại, cười nhạt nói: "Không nhiều lắm, ở Trì gia chỉ có phụ thân ta và gia gia ta biết, ở Lãnh gia cũng chỉ có hai ba người biết, chuyện này là điều cấm kỵ, trong đám tiểu bối trừ ta ra thì  không còn ai biết cả."

"Làm sao mà ngươi biết được? Nàng ta nói cho ngươi sao?" Ngu Thanh Thiển tiếp tục hỏi.

Trì Mặc Nhiễm nói: "Nàng ta không nói cho ta biết, sau khi tinh huyết của ngươi rót vào trong cơ thể ta, ta mới mơ hồ có suy đoán, sau đó dần dần tra được." 

Hắn dừng một chút rồi bổ sung một câu: "Ta cũng từng tìm nàng ta xác nhận, nàng ta thừa nhận, cũng nói ra thân phận của ngươi, kể từ đó ta mới bắt đầu chú ý đến ngươi."

Giọng điệu của Trì Mặc Nhiễm và Ngu Thanh Thiển khi nhắc tới vị mẫu thân kia đều rất lạnh nhạt, hai người cũng không nói nhiều về chuyện của nữ nhân kia, cũng không muốn dò xét tình cảm của đối phương với nữ nhân kia.

Về sau Ngu Thanh Thiển nghe được rằng Trì Mặc Nhiễm cũng không hận nữ nhân kia, cảm xúc của hắn đối với nàng ta rất phức tạp, tình cảm cũng không quá sâu đậm. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.