Mặt Trăng Đỏ

Chương 46: 46: Hoạn Thư




Tống Văn năm 36.

Hoàng Đế đương triều Tống Bạch Ngọc băng hà, hưởng thọ 52 tuổi.

Thái tử Tống Bạch Hiên được Lương Hoàng hậu nâng lên ngôi, lấy hiệu là Hàn đế, năm ấy hắn 25 tuổi.

Tống Bạch Hiên lên ngôi, thê tử kết tóc trước kia là Ninh thị Ninh Khuynh Thành sắc phong thành Hoàng hậu. Nhưng đại điển lễ sắc phong được chế bỏ do sức khỏe Hoàng hậu không được tốt.

Tháng chạp, Ninh Hoàng hậu trút hơi thở cuối cùng trên giường bệnh ở Phụng Tê cung, năm ấy nàng chỉ vừa tròn 20 tuổi...

Đại tang Hoàng hậu diễn ra vô cùng long trọng, Hàn đế đau buồn, quốc tang được diễn ra trong vòng 10 ngày. Chính sự được Hàn đế đặt sang một bên, một thân phục trắng ngồi nghiêm trang bên linh cữu Hoàng hậu. Đến khi an táng, Hàn đế vẫn thường xuyên đến tế rượu bên trong lăng mộ của nàng...

Hoàng hậu mất, tuyển tú vốn 3 năm một lần được dời lại thành 4 năm sau, khi đó trong hậu cung Hàn đế rất ít phi tần, dưới gối lại chỉ có 2 công chúa.

Chưởng quản lục cung do Thái hậu chấp chưởng, cung vụ được chia một phần cho Ninh Phi cùng Hoa phi tạm quản. Duy Phượng ấn vẫn do Thái hậu bảo hộ thay Hoàng hậu.

Đến 3 năm sau đó, Hàn đế vẫn không phong Hậu mới, hậu cung từ khi Hoàng hậu qua đời đều vô chủ. Việc ấy làm cho các quan đại thần hết sức lo âu, thường xuyên dâng tấu chương mong Hoàng thượng thay đổi chủ ý cho mở tuyển tú hoặc buộc phải lập hậu mới.

Dưới sức ép các triều thần, Hàn Đế đồng ý cho mở tuyển tú, chỉ duy việc lập Hậu là luôn không lung lay được. Mà các quan triều thần khi ấy rất sợ uy nghiêm của Hàn đế, hắn lên ngôi chỉ vừa 3 năm đã hưng chấn thiên hạ, thống nhất giang sơn Tống Văn. Hành vi mạnh mẽ, cương quyết, lại có sự trợ giúp của Đình Vương, rồng như mọc thêm cánh, nhất thời trong triều đình không một gia tộc nào độc chiếm lớn mạnh.

Binh quyền và binh phù giao ra, tạm thời do Đình Vương ấn giữ. Chỉ riêng việc ấy đã nói lên được Hàn đế uy nghiêm đến cỡ nào.

Triều đình Tống Văn cơ hồ 30 năm sau vẫn nội triều yên ổn, không ai có sức uy hiếp đến lời nói và ngôi vị của Hàn Đế.

Chỉ riêng hậu cung lại có phần buồn tẻ!

Tống Văn năm 40.

Lúc Ninh Vũ Ngưng tỉnh dậy, một tia sáng mặt trời chiếu thẳng vào mắt nàng khiến con ngươi có phần đau nhức. Xoa xoa hốc mắt, nàng khẽ động, hai tay chống dậy nhìn thẳng vào tia nắng kia.

Thật chói nhưng cũng thật thoải mái!

Phải nói đã 1 tuần qua rồi, Vũ Ngưng mới được một hôm đón tia sáng mặt trời. Suốt một tuần đều là mưa dai dẳng như tối đất, cỏ cây xung quanh cũng có chút ủ dột. Mà nàng..... ai ai...là một thân mệt mỏi đau buồn.

Ngày nàng rơi xuống hồ khi ấy linh khí của khối thân thể này đã dứt thoát dời đi, mà nàng chẳng biết từ đâu lại trọng sinh vào, gây cho nàng một hồi hoang mang đau đớn.

Nàng vốn phải tiếp nhận đến 3 đoạn kí ức đau lòng, một là của khối thân thể này Ninh Vũ Ngưng, hai là kí ức hiện đại Chu Thượng Vũ, ba lại là kí ức của chính nàng - Thái tử phi Tống Văn...à không phải là Hoàng hậu mới đúng chứ Ninh Khuynh Thành.

Chật vật đến gần một tuần, nàng mới tiếp nhận hoàn toàn được hết số kí ức đó.

Ninh Vũ Ngưng là trưởng nữ của Đông các đại học sĩ, từ nhỏ thân thể vốn ốm yếu lại hay đau bệnh, nàng cơ hồ luôn làm bạn với ấm sắc thuốc. Trong phủ phụ thân thương yêu nhưng ai...từ nhỏ đã bị kế mẫu chèn ép, mà những việc đó phụ thân nàng cơ bản là không đoán được, mà nàng cũng không có gan đi tố cáo.

Đến khi tuyển tú vào cung lại được một cái phân vị nho nhỏ là chính thất phẩm Ninh Thường Tại, chỉ lớn hơn cung nữ vài cấp. Lại đau lòng thay khi nàng mang họ Ninh, họ của chính cung Hoàng hậu đã qua đời. Từ khi tuyển tú đến giờ Hoàng đế cơ bản là không hề lật thẻ bài của nàng. Sau đó do thể chất ốm yếu lại không được sủng, thân là một cung phi nhưng luôn bị người của các cục ức hiếp, đến khẩu phần ăn hàng ngày từ Ngự thiện phòng cũng đều không bằng khẩu phần cho một nô tì hạ đẳng.

Nàng một phần vì uất ức, một phần vì nhiễm phong hàn mà qua đời.

Xui xẻo sao Thượng Vũ lại xuyên qua được.

Nói đến Chu Thượng Vũ vốn chính là Thái tử phi Ninh Khuynh Thành, nhưng khi trước kia do nàng tự vẫn phạm vào đại kỵ thiên cung, số mệnh chưa tận nên được cứu chữa kịp thời.

Lúc ấy linh khí lại xuyên vào Chu Thượng Vũ một cô gái hiện đại, trải qua kiếp sống đau thương cùng cực bị người yêu tên Trương Lân phản bội, nàng đâm xe xuống vực chết lại xuyên về khối thân thể của Ninh Khuynh Thành. Chịu đựng hết những đau đớn của một kiếp đau thương, cuối cùng vào một đêm Hàn Đế ôm nàng khóc, nước mắt rơi lên mặt nàng, nàng cũng nhẹ nhàng mà ra đi.

Tưởng đâu dứt kiếp hồng trần, xui xẻo lại một lần nữa trọng sinh vào thân thể một nữ tử trẻ đẹp, tướng mạo có phần giống nàng nhưng cốt cách khối thân thể này lại quá ủy mị, nàng phải mất 1 đoạn thời gian mới khống chế được khối thân thể này.

Giận, đáng giận mà!

Vốn muốn chết, lại ngây ngây ngốc ngốc xuyên qua rồi xuyên lại mấy lần. Cuối cùng cũng là sắm vai một phi tần của tên Tống cặn bã ấy.

Nàng vốn tâm đã chết khi còn là Thái tử phi nhưng mệnh số nàng có chút khắc nghiệt quá a, năm lần bảy lượt sống đi rồi lại chết mà vẫn chưa đoạn..

Nhưng nếu..nếu... ông Trời cho nàng một lần nữa sống ở thời đại này, nàng quyết sẽ không phụ công ngài lao tâm sắp xếp cho nàng xuyên qua xuyên lại.

Nàng....vốn không phải là Thái tử phi chân chân ái ái Ninh Khuynh Thành trước kia nữa rồi.

Trong kí ức nàng có một đoạn của nữ nhân hiện đại, lại có một đoạn của nữ tử Giang Nam.

Nàng phải trả thù, trả thù cho đứa bé trong bụng nàng trước kia..Đứa nhỏ ngoan ngoãn lặng lẽ đến rồi lặng lẽ đi...

Nàng cũng sẽ trả thù cho khối thân thể hư nhược này, trả thù cho những ngày đường đường là đích nữ một phủ lại sống không thua nô tì hạ tiện...

Nàng quyết đi lên, từ một phi tần cấp thấp leo lên vị trí cao cao tại thượng kia..Trả thù hai nữ nhân mặt hoa nhưng lòng dạ rắn rết...Lại trả đau khổ cho tên đầu xỏ đương kim thánh Thượng Tống Văn - Hàn Đế!

Cấp bậc phi tần:

Hoàng hậu.

Quý phi.

Chính nhất phẩm: Thục phi, Đức phi, Hiền phi, Huệ phi.

Tòng nhất phẩm: Phi.

Chính nhị phẩm: Chiêu Nghi, Chiêu Viện, Chiêu Dung.

Tòng nhị phẩm: Thục Nghi, Thục Viện, Thục Dung.

Chính tam phẩm: Quý tần.

Tòng tam phẩm: Tiệp dư.

Chính tứ phẩm: Dung hoa.

Tòng tứ phẩm: Phương Nghi, Phân Nghi, Thuận Nghi.

Chính ngũ phẩm: Tần.

Tòng ngũ phẩm: Tiểu Nghi, Tiểu Viện.

Chính lục phẩm: Quý nhân.

Tòng lục phẩm: Tài tử.

Chính thất phẩm: Thường tại.

Tòng thất phẩm: Tuyển thị.

Chính bát phẩm: Thải nữ.

Tòng bát phẩm: Canh y.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.