Mặt Trái Của Sự Thật

Chương 17: Nam nữ thụ thụ bất thân không biết sao




Thần Điêu Đại Bịp® <code> ( quyển 2- tân cảnh -) Chương 22 Ma Khúc Hạt Cầm </code> Kỳ thực Họa Mi Tiện Thứ của Bát Dạ Khiếu Tiếu Anh Hùng quả là vi diệu, nên trung tâm tám hóng nhà ăn cộng đồng A800 nóng dần lên với chủ đề anh hùng giải cứu mỹ nhân và những món ăn ngon độc lạ trong tương lai sẽ được bày ra trên bàn ăn cộng đồng. Ái Bân giáo chủ Ngân Nguyệt thần giáo rất lấy làm hài lòng, khi những mẫu vật hai kiều nữ mang về vô cùng giá trị.

Người dân A800 đang nuốt nước bọt từng giây từng phút, khi Khang Nhi trưởng lão công bố:

"36 loại nấm mà Ôn Ngư và Đọa Lạc Thiên Sứ mang về, đang phát triển rất mạnh mẽ và sẽ sớm đi vào thu hoạch"

Ai nấy đều đổ xô đi bới tung mặt đất, rồi hè nhau cạp đất, nhai ngấu nghiến mấy mẫu đá để tìm hương vị lạ cho các món nấm sắp tới ( vì ông thần gia vị Long Ngạo Thiên đang kẹt ở động Thiên Đường)

Nhìn cảnh mọi người úp mặt vào lòng đất lè lưỡi liếm láp từng mẫu đá đủ màu, mặt mũi lấm lem bùn đất mà hàm răng lại cười hết cở thì các bạn không thể không tin được thần kinh họ có bình thường hay không!?

Tất cả đang bị vòng xoáy của mỹ vị quyến rũ, duy nhất có một người thờ ơ và không hề bận tâm đến. Đó là Leo Dia Tà Quân Sắc sĩ đến từ đảo Minh Kiếm.

Anh là một danh cầm có tiếng ở yy với phổ khúc Diệp Liễm Tư Không, khi lên tân cảnh giới không có lấy một nhạc cụ nào để thể hiện tài năng nên Leo Dia vô cùng chán nản. Leo Dia chuyển sang tập tành phổ nhạc, từ đó anh dồn hết tâm huyết vào việc sáng tác. Leo Dia cạy cục xin hai vị chưởng môn Joke Hoa Tông và Hàn Băng Miêu Thánh vay hai viên linh thạch để mua cho bằng được cây đàn Hạt đang bán trên chợ vật phẩm yy+. Thấy linh thạch chưa vội dùng tới hai vị chưởng môn vui vẻ cho Leo Dia mượn tạm

Leo Dia nạp tài khoản linh thạch vào đồng hồ sinh mạng, một giọng nói vô hồn cất lên:

"Giao dịch thành công, xin vui lòng nhận vật phẩm từ thiên giới trong 10s nữa"

Từ trên không trung, một vật xé gió bay vèo vào tay Leo Dia, Leo Dia ôm lấy rồi vuốt ve mơn trớn cây đàn. Người và đàn quấn quýt không rời nhau nữa bước, cây đàn Hạt đã hút hồn Leo Dia Tà Quân Sắc sĩ. Từ đó Leo Dia buông xuôi thị phi vô tri với vạn vật thả hồn theo từng phách nhạc Hạt cầm

Anh Hùng đứng quan sát anh bạn đồng môn Minh Kiếm của mình khá lâu rồi đến vỗ vai Leo Dia, Leo Dia đang phiêu lãng nên buộc miệng hỏi:

"Các hạ là ai"

Anh Hùng:

"Đỉnh đỉnh đại danh Bát Dạ Khiếu Tiếu Anh Hùng đại hiệp đến từ Minh Kiếm đảo"

Leo Dia đôi mắt vẫn nhắm nghiền:

"À, đồng môn với tuyệt học Họa Mi Tiện Thứ, lanh lảnh oán than, trầm vang nghịch cảnh. Trách mình trách đời tự cung mà tiếng hót mới tuyệt trần"

Anh Hùng:

"Đồng môn hãy tấu một khúc nhạc mừng ta vinh hiển trở về đi"

Leo Dia lim dim:

"Tà Quân Sắc sĩ ta vừa sáng tác xong một khúc phổ cầm, đại hiệp là người chơi chim lâu năm chắc chắn sẽ thẩm thấu từng lời trong khuôn nhạc Khóc Mi Thần Khúc"

Dứt lời Leo Dia cầm cây Hạt dựng đứng lên, người uốn lượn theo từng cung bậc của dây Hạt cầm phát ra

Vạn vật bỗng nhiên quay cuồng, vũ trụ bật gốc lung lay, thần tiên đang đang bay cũng phải hạ cánh đứng nhìn. Quỷ ma từng bầy đứng chầu hai bên hát khúc đồng dao bắt hồn kẻ tử, muôn thú rụng rời phủ phục không dám ngẩn đầu

Uy lực tiếng Hạt cầm vô song, ma mị đến tận cùng.

Cộng đồng A800 im bặt tiếng người, không gian nhuốm màu huyền hoặc trong vô danh tịch mịch trùng trùng

Bổng có tiếng bước chân người uỳnh uỵch mỗi lúc càng gần, Tiểu Xàm tử HCV vừa thở dốc vừa nói không thành tiếng:

"Ôi tội nghiệp lũ kiến và gián trong chuồng, chúng kinh hãi tiếng đàn Hạt của Tà Quân Sắc sĩ đến nỗi vỡ tim lăn đùng ra chết sạch"

Ôi thật là một bộ công phu quá ư trác tuyệt, đỉnh đỉnh của yy+

Trung tâm tám hóng lập tức đổi đề tài, mọi sự chú ý đổ dồn về chiếc đàn Hạt của Tà Quân Sắc sĩ Leo Dia, Khóc Mi Thần Khúc trở thành TOP ten ở mọi tận cùng ngóc ngách A800

Không khí hot lên ở sàn giao dịch vật phẩm yy+ khi Thánh Join đã nâng giá lên kịch trần lên mức 20 linh thạch một chiếc đàn Hạt

Anh Hùng đã nhanh chóng nhận ra, mình đã là một nhân vật quá khứ, anh thấm thía câu:

"Có mới nới cũ, có trăng quên đèn"

Sự ngưỡng mộ và thần tượng chỉ mang tính nhất thời và chứa nhiều phủ phàng cay nghiệt. Viện bảo tàng luôn rộng cửa đón chào bất cứ ai từng lẫy lừng vang bóng

Anh lang thang ra một góc vắng ngồi xuống, tự gặm nhấm vinh quang trong cô độc.

Một giọng nói ngọt ngào:

"Bát Dạ Anh Hùng hiền huynh, huynh ngồi đây làm muội tìm khắp nơi đỏ mắt"

Anh Hùng ngước nhìn:

"Muội là ai, tìm ta có việc gì"

Giọng nói ngọt ngào:

"Muội là Ôn Ngư, tìm huynh để tạ ân giải cứu"

Anh Hùng cụp mắt:

"Huynh là một nam tử bình thường, chỉ có con Họa Mi thái giếng mới là người muội nên cảm tạ"

Câu trả lời rất thật nhưng lại vô cùng vô duyên đã lý giải tại sao Bát Dạ Anh Hùng lại ế chổng mông phòng không gối chiếc

Ôn Ngư hơi chút luyến tiếc lui bước quay về, miệng lầm bầm:

"Đệ nhất vô duyên, chả trách ế mốc chym suốt kiếp"

THẦN ĐIÊU ĐẠI BịP

Sáng tác: Cùi bắp Tiên Sinh

Chỉ có độc quyền trên YY truyện. Mọi trường hợp khác đăng trên các website không phải yy truyện đều là copy trái phép mong quý đọc giả lưu ý

Là một tác nghèo, rất mong được like, donate và tặng lt

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.