Mạt Thế Hamster Giàu Chảy Mỡ

Chương 121: Trạc Thanh PN(9)Nàng có muốn hái sen?




La Đình Diệp đang xe hắn vào gara. Hắn cũng chỉ mới vừa từ công ty trở về nên cảm thấy rất mệt mỏi.

Vừa mở cửa bước vào La Đình Diệp đã thấy một cảnh tượng kinh hoàng. Ở phòng khách có một cô gái đang ngồi chễm chệ trên sofa. Lam Nhiên thì ngồi ngay bên cạnh và luôn miệng nói:"Ăn thêm cái gì đi dạo này tao thấy mày ốm quá!" Cái gì tảng băng thế kỷ này mà cũng biết quan tâm đến người khác à? Lại còn đám kinh ngạc hơn là làm nhiên tự tay cắt táo và lột vỏ cam đưa cho cô nàng đang ngồi bên cạnh ăn.

Mỹ Nhã đã cảm nhận được sự tồn tại của La Đình Diệp là lên tiếng hỏi:

- Ai kia mày?

- Chồng sắp cưới của tao.- Lam Nhiên không lạnh không nóng trả lời.

- Ừ! Nhìn cũng được đó! - Nhìn sang La Hắc Diệp một lượt Mỹ Nhã lên tiếng nhận xét.

Cái gì mà cũng được của ta có biết hắn là ai không đó từ trước đến nay chưa ai dám chê hắn, cô ta cũng ngông cuồng quá rồi.

- Ở đây chờ một chút nha tao lên lấy điện thoại! - Lam Nhiên nói xong liền chạy mất.

Sau hay Lam Nhiên đi Mỹ Nhã liền trở lại với hình dáng của một tiểu thư kiêu ngạo. Cô hỏi La Đình Diệp:

- Anh thực sự là chồng chưa cưới của Lam Nhiên à?

- Phải!

- Tôi thì không biết lý do vì sao Lam Nhiên lại chọn anh làm chồng chưa cưới....- Ngưng một chút rồi Mỹ Nhã lại nói tiếp -....Nhưng mà tôi lại không muốn một chút nào cả!

- Ý cô là gì?

- Anh muốn cưới Lam Nhiên phải qua được ba ải. Ải thứ nhất là ải của ba mẹ Lam Nhiên. ải thứ hai là của Thuần Nhi. Và thứ ba là ải của tôi.

- Hả!? - La Đình Diệp khó hiểu.

- Tuy anh đã vượt qua được ải của hai ải đầu nhưng mà còn ải thứ ba chưa chắc đâu nhé! Anh phải biết rằng tôi hay anh ai quan trọng hơn đối với Lam Nhiên.

Nói xong Mỹ Nhã cũng ngay lập tức đứng dậy và đi mất để lại La Đình Diệp với mớ suy nghĩ khó hiểu.

=================

Bữa trưa,

- Này Diệp, đây là Mỹ Nhã. Từ nay cô ấy sẽ sống ở đây! - Lam Nhiên vừa dứt lời thì lời nói của cô....Nghe như sét đánh ngang tai...

- Cái gì!?? - La Đình Diệp mặt mày tối sầm lại.

- Có gì đâu? Anh với tôi trước sau gì cũng ly hôn cho nên tôi thấy anh với tôi trong hai năm nay cứ sống với nhau nước sông không phạm nước giếng đi! Anh cũng có thể dẫn mấy cô tình nhân bé bỏng của anh về nhà mà! Tôi sẽ không đụng chạm gì tới anh đâu! - Lam Nhiên thản nhiên nói với giọng đều đều.

Ha, ra là trước giờ cô chưa từng quan tâm tới hắn. Sớm được ly hôn với hắn trong khi cô và hắn còn chưa kết hôn. Nghĩ tới đây, tim hắn bỗng nhói lên. Hắn chắc chắn đã thích cô rồi nhưng bản thân hắn vẫn chưa nhận ra. Vẫn cứ cho rằng đó là cảm giác mà một người nổi tiếng như hắn phải chịu sự thờ ơ của một cô

gái.

Lam Nhiên nhanh chóng gắp một miếng sườn bỏ vào đĩa của Mỹ Nhã. Còn cô nàng Mỹ Nhã thì đang cố gắng với đôi đũa phương Đông này. Mỹ Nhã từ nhỏ đã sống ở nước ngoài và không thường xuyên ăn các món ăn ở phương Đông nên bây giờ cô đang cố gắng với "hai cái que dài dài" này.

"Hừm, La Đình Diệp. Anh làm sao có thể xứng với Lam Nhiên? Tôi sẽ cho anh biết anh chẳng là cái mống gì trong lòng của Lam Nhiên cả!"- Mỹ Nhã nghĩ thầm. Cả đời này, nhất định cô sẽ không để cho Lam Nhiên chịu khổ. Nam nhân trăng hoa như vậy nếu để cho Lam Nhiên yêu thì mọi thứ sẽ lại như năm đó mất.

- Nhiên, để tui thiết kế trang phục cưới cho hai người nhé! - Mỹ Nhã hỏi.

- Tất nhiên rồi! - Lam Nhiên cười

- Đã đặt áo cưới rồi mà?- La Đình Diệp thắc mắc.

- Mấy bộ đó quá xấu xí!- Lam Nhiên nói.

Quát!? Xấu xí!? Đó là những trang phục cưới do những nhà thiết kế tầm cỡ quốc tế là ít mà cô ta dám nói là xấu xí!?

- Nhiên, để tui thiết kế tiệc cưới cho bà nhé!

- Được!- Lam Nhiên vừa nói vừa đưa một thìa súp cua trước miệng Mỹ Nhã chỉ chờ cô há ra để đưa vào.

- Tiệc đã thiết kế gần xong rồi!- La Đình Diệp đều đều nói.

- Đều có thể làm lại. - Lam Nhiên vừa đáp vừa ăn một miếng cá kho.

Cái gì!? Công sức một tháng trời nay La Đình Diệp đi chọn đi lựa nội thất cho đám cưới của hắn và cô. Vậy mà cô nói bỏ là bỏ. Thật phũ a!

- Nhiên, tui lựa phụ dâu phụ rể nhé!

- Được!

-...- La Đình Diệp biết dù hắn nói như thế nào thì cũng không lay chuyển được Lam Nhiên.

- Nhiên,....

- Được tất!

-...

-...

- Nhiên, tui kí giấy kết hôn giùm bà luôn nhé!

- Không thành vấn đề! Bà thích là được!- Lam Nhiên không cần biết đó là loại câu hỏi gì chỉ cần Mỹ Nhã hỏi lập tức Lam Nhiên sẽ đồng ý.

Bùm! Như một phát súng bay trúng đầu La Đình Diệp. Hắn thực sự hoàn toàn không có khả năng hiểu được nữ nhân này. Rõ ràng, vài tháng trước tới công ty hắn đòi cưới hắn cho bằng được và cũng không ngại diễn kịch để cưới được hắn. Rồi bây giờ, chỉ vì một câu nói của một cô gái mà cô đem hắn tặng một cách nhanh chóng khiến hắn không kịp chớp mắt.

- Ahihi, đồ ngốc! Tui giỡn thế mà cũng đồng ý!- Nói xong Mỹ Nhã ngoan độc cười sang La Đình Diệp.

Hừ, nữ nhân đáng chết. Cư nhiên đùa giỡn với La Đình Diệp hắn. Có trời mới biết hắn muốn cô ta biết mất như thế nào. Hắn bây giờ đã có thể khẳng định rằng nếu hai năm nay cô ta cứ ở mãi trong cái nhà này thì đến lúc ly hôn La Đinh Diệp và Đỗ Lam Nhiên vẫn sẽ mãi là người lạ thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.