Mật Ngọt Trong Tim Anh

Chương 14: Trận đấu




Bên kia Thần Điện các vị Các chủ tập hợp lại thảo luận xong kế hoạch tiếp theo, bên này Triệu Vô Cực cũng đã bắt đầu đối với Ẩm huyết thủ sáo nghiên cứu lên.

Lúc nãy chiến đấu, hắn cũng cảm giác được Ẩm huyết thủ sáo dị dạng.

Bên trên Ẩm huyết thủ sáo giống như là mọc ra một đôi mắt dán chặt vào phía trên hiếu kì quan sát xung quanh, bên trong lại tràn đầy khát máu cùng thôn phệ dục vọng.

Đây cũng là Triệu Vô Cực lúc ban đầu để lại nguyên bản thiết lập cho Ẩm huyết thủ sáo.

Ẩm huyết thủ sáo lúc tân sinh khí linh cũng giống như Thị huyết ma đao hay Tịch Diệt Kiếm muốn đi điều khiển chủ nhân của mình, khiến chủ nhân biến thành công cụ giết chóc cho bọn nó, thỏa mãn bọn nó dục vọng

Nhưng Triệu Vô Cực sau đó phí hết sức chín trâu hai hổ, nhân lúc Ẩm huyết thủ sáo vừa thành hình điều chỉnh lại trạng thái cho nó,để nó không hề có cái gì suy nghĩ muốn làm phản, muốn điều khiển Triệu Vô Cực, mà là ngoan ngoãn làm một cái vũ khí, một cái khí linh mà thôi.

Hắn cũng không hề xóa đi dục vọng cùng khát máu bên trong.

Nếu Ẩm huyết thủ sáo không khát máu, còn là Ẩm huyết thủ sáo sao?

Quả nhiên qua một thời gian ngắn định hình, Ẩm huyết thủ sáo bắt đầu thể hiện ra nó đặc dị chỗ.

Có thể là vì tân sinh khí linh, Ẩm huyết thủ sáo còn không biết điều khiển khí cơ của mình dùng khí cơ đi quan sát ngoại giới, bởi vậy nó mới cần ngưng tụ cụ hiện ra một cặp giống như là cặp mắt đi quan sát vậy.

Hoặc là nó làm như vậy, mới có thể quan sát thế giới bên ngoài càng kĩ càng hơn.

Triệu Vô Cực cũng không rõ, nhưng một trận chiến này, Ẩm huyết thủ sáo không hề có bất kì dị động gì, mà khi hắn cảm nhận Ẩm huyết thủ sáo chỉ truyền tới vui sướng thỏa thích tâm tình khiến cho hắn cũng thở phào nhẹ nhõm một phần.

Triệu Vô Cực lúc này chợt nhớ ra, không phải hắn cũng thu được một cây Thị huyết ma đao của Lôi Thập Bát sao?

Nghĩ tới, hắn liền từ nhẫn trữ vật bên trong lấy ra Thị huyết ma đao, cầm trong tay.

Nhưng lúc này, vốn đang yên yên tĩnh tĩnh vui vẻ tự ngu tự nhạc Ẩm huyết thủ sáo bỗng nhiên phản ứng dữ dội lên.

Nó giống như là một cái lão thử, gặp phải vựa lúa, muốn lập tức xông vào cắn xé ăn một bữa no nê bụng.

Lại giống như là cá mập ngửi thấy máu, nóng lòng muốn bơi qua bên kia tìm kiếm thức ăn.

Nó không biết đối thủ của mình là ai, có cường đại hay không, nhưng nó muốn kiếm ăn, đây chính là nó bản năng.

Triệu Vô Cực nhíu mày lại, Ẩm huyết thủ sáo đây là... đang muốn đi săn Thị huyết ma đao sao?

một cái bao tay, vậy mà muốn ăn vũ khí khác?

Hắn trong đầu linh quang hiện lên, không phải là Ẩm huyết thủ sáo muốn ăn vũ khí, mà là nó đối với khí linh của Thị huyết ma đao hứng thú!

Đúng vậy, chỉ có khí linh mới hứng thú với khí linh mà thôi. Ẩm huyết thủ sáo khí linh đã có chốn dung thân là bản thân Ẩm huyết thủ sáo, nó cũng vì Ẩm huyết thủ sáo mà sinh, làm sao có thể hứng thú với Thị huyết ma đao, muốn đổi nhà được.

Bởi vậy kết luận cuối cùng chỉ có thể là, Ẩm huyết thủ sáo khí linh, muốn thôn phệ Thị huyết ma đao khí linh mà thôi.

Nghĩ tới đây, Triệu Vô Cực vô cùng vui mừng, nhưng đồng thời cũng cực kì lo lắng.

Ẩm huyết thủ sáo có thôn phệ khí linh của vũ khí khác dục vọng là sự thật, đây cũng là ban sơ Triệu Vô Cực thiết lập. 

Tuy hắn lúc đầu suy nghĩ Ẩm huyết thủ sáo chỉ là khát máu mà thôi, không ngờ bên trong nó còn ẩn chứa cả thôn phệ khí linh khác dục vọng a.

Nếu như Thị huyết ma đao cũng có cái này dục vọng, lúc này hắn cầm trên tay Thị huyết ma đao,chỉ sợ Thị huyết ma đao đã sớm truyền tới ý nghĩ này.

Trong Thần Điện cũng không thiếu vũ khí có khí linh, bọn hắn nếu có cái này suy nghĩ, chỉ sợ Thần Điện đã sớm nội đấu chém giết liên miên a.

Bởi vậy, Triệu Vô Cực có thể khẳng định, Ẩm huyết thủ sáo cái này đặc thù ham muốn rất đặc biệt, không phải cái khác cực phẩm phàm khí có thể có được.

Mà cái này đặc tính, có thể cho nó sức mạnh, nhưng cũng có thể hại nó, khiến nó gặp nguy hiểm.

Ẩm huyết thủ sáo khí linh chỉ mới hình thành, còn rất nhỏ yếu.

So với Thị huyết ma đao, Tịch Diệt Kiếm, Phá thiên cung những thứ này khí linh so sánh mà nói, nó yếu hơn nhiều lắm.

Giống như là một cái tiểu hài tử cùng với thiếu niên vậy.

Nhưng tiểu hài từ này giống như là một cái vừa sinh ra liền bộc lộ ra bản tính thiên tài, còn thiếu niên cũng chỉ là một cái bình thường thậm chí lệch hư hỏng thiếu niên mà thôi.

Như vậy mà nói, tiểu hài tử chỉ cần một chút trưởng thành thời gian, nó hoàn toàn có thể bỏ xa đám người này

Nhưng bây giờ, Ẩm huyết thủ sáo không muốn chờ a. nó muốn chính là lập tức thôn phệ Thị huyết ma đao khí linh.

Triệu Vô Cực không biết, Ẩm huyết thủ sáo thông phệ đối phương khí linh xong, có bị nhiễm lên đối phương tính cách hay không

Nếu có, như vậy cực kì nguy hiểm.

Trước đó công sức của hắn, xem như đổ sông đổ biển.

Mà quan trọng hơn chính là, nó nhỏ yếu như vậy, thật sự có thể thành công sao?

Không sợ trêu chọc vào đối phương, dồn đối phương vào chân tường, bị phản sát sao?

Nếu thật sự là như vậy, Triệu Vô Cực muốn khóc cũng không biết tìm ai khóc a!

Hắn tân tân khổ khổ từ lúc Triệu Phi Dương luyện thành Ẩm huyết thủ sáo cho hắn mang đi lên giang hồ đánh đánh giết giết mấy năm, lại xưng bá giang hồ, ngồi lên võ lâm chí tôn vô thượng bảo tọa mới có thể khiến cho Ẩm huyết thủ sáo sinh ra khí linh.

Nếu bị đối phương phản ngược thôn phệ, như vậy thật sự quá đáng tiếc, quá thương tâm rồi.

Lúc đó hắn không chỉ mất đi Ẩm huyết thủ sáo khí linh, cái này Ẩm huyết thủ sáo cũng coi như phế

Sau này nó cũng không thể nào sinh ra được cái thứ hai khí linh, mà Triệu Vô Cực cũng không có thời gian đi bồi dưỡng lại một thứ như vậy, bởi vì cơ hội của hắn đã hoàn toàn trôi qua.

Trước đây Triệu Vô Cực nhỏ yếu, mọi người không sợ hãi hắn muốn tìm hắn gây chuyện.

Hắn mới có cơ hội để thỏa thích chém giết tôi luyện bản thân.

Bây giờ trên giang hồ chỉ cần nghe tới ba chữ Triệu Vô Cực, đám người lập tức liên tưởng tới ngay Diêm Vương Triệu Vô Cực, sợ hãi tránh né như là gặp phải cái gì kinh khủng sự việc.

Đơn giản mà nói, danh tiếng của hắn quá đáng sợ, không thể đắc tội.

Bởi vậy Triệu Vô Cực bây giờ nếu như mất đi Ẩm huyết thủ sáo khí linh, hắn cũng không cần phải dùng cái này bao tay làm gì nữa. 

Nhưng nếu có thể thôn phệ thành công thì sao?

Theo Triệu Vô Cực nhận thức, trên đời này, có được khí linh vũ khí đã hiếm.

Có được thôn phệ đặc tính khí linh lại còn hiếm hơn.

So với phượng mao lân giác còn hiếm có khó tìm.

Bởi vậy cái này khí linh, vô cùng trân quý.

Mà loại này khí linh, trưởng thành cực kì nhanh chóng, cũng cực kì mạnh mẽ.

Nó có thể làm được rất nhiều thứ mà khí linh khác tích lũy vạn năm cũng không làm được sự tình.

Nhưng nó trưởng thành nhanh cũng phải có một cái tiền đề tiên quyết chính là qua được giai đoạn sơ sinh a.

Nếu lúc nó còn nhỏ yếu mà đi khiêu chiến đối thủ so với nó còn mạnh mẽ hơn quá nhiều, như là châu chấu đá xe, vậy thì cũng đừng trách ai tại sao lại bị đối phương khí linh thôn phệ ngược lại.

Bởi vậy, Triệu Vô Cực bây giờ đứng trước hai cái lựa chọn khó khăn.

Một là để cho Ẩm huyết thủ sáo khí linh trưởng thành thêm một chút, sau đó mới thôn phệ Thị huyết ma đao.

Nhưng cái này “một chút” hoàn toàn là dùng chục năm đến tính toán.

Mà thời gian này, Triệu Vô Cực không chờ được, lúc đó hắn đã sớm trở về Thanh Vân Tông, không chừng trong tay đã có vũ khí khác.

Mà lựa chọn thứ hai chính là mạo hiểm thôn phệ, tìm một cái so với nó mạnh mẽ hơn khí linh thôn phệ.

Nếu thành công, nó sẽ tiến vào trạng thái phi tốc trưởng thành, nói không chừng Triệu Vô Cực sau này trở về Thanh Vân Tông hỏi một chút lão cha của hắn Triệu Phi Dương còn có thể thay đổi một chút vật liệu, nâng cấp cái này thủ sáo lên thành linh khí.

Đến lúc đó, Ẩm huyết thủ sáo vốn đã theo hắn từ lúc xuất sinh, lại thời gian dài được hắn bồi dưỡng, căn bản phối hợp với hắn sẽ càng thêm thuận tiện, như hổ mọc thêm cánh đồng dạng.

Triệu Vô Cực suy nghĩ một chút, cuối cùng hắn vẫn là thở dài một hơi.

Cầu phú quý trong nguy hiểm, cái này sự tình ai cũng biết, nhưng Triệu Vô Cực trước giờ rất ít làm.

Hắn làm đa số đều là chắc thắng sự việc.

Nhưng Ẩm huyết thủ sáo nếu trở lại Thanh Vân Tông liền bị bỏ đi, hắn cực kì không nỡ.

Dù sao chính tay hắn mang lên cái này thủ sáo xông pha xưng bá giang hồ, cứ như vậy liền chơi xong vứt, thật khiến người ta trong lòng mất mát a.

Nó không chỉ là đại diện cho Triệu Vô Cực ở trên giang hồ lịch luyện thành quả, còn là của hắn lần đầu tiên tự mình nuôi dưỡng ra được vũ khí có khí linh, ý nghĩa trọng đại a.

Cuối cùng, Triệu Vô Cực cắn răng một cái, có quyết định.

Trước giờ chưa cầu phú quý trong nguy hiểm, vậy thì lần này thử một chút xem sao? Ẩm huyết thủ sáo, ngươi nhất định phải thắng a!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.