Mang Theo Đào bảo Hỗn Dị Thế

Chương 48: Hút Hầm




Trên bầu trời, Mục Trần đứng trên không trung, trong mắt của hắn có linh quang thâm thúy lấp lóe, bên ngoài thân thể có linh lực ngưng tụ như thực chất, dường như tạo thành một tầng y phục bằng linh quang.

Mặc dù khí thế cũng không quá mức kinh thiên, thế nhưng thời điểm khi Mục Trần mờ mắt, ai cũng có thể cảm giác được, uy áp của huyết ma hoàng vốn tràn ngập trong thiên địa thì chợt bị một luồng dao động khác từ từ đẩy lui.

luồng dao động này mặc dù không mênh mông thâm thúy như huyết ma hoàng, nhưng cũng cực kỳ nguy nga hùng hồn, giống như kình thiên cự trụ, sừng sững đứng giữa thiên địa bất chấp cuồng phong gào thét.

Mục Trần cúi đầu, năm ngón tay từ từ siết lại, hắn có thể cảm giác được, lúc này bên trong cơ thể hắn, linh lực vô cùng cường đại giống như một dòng nước lũ, không ngừng cọ rửa, thậm chí ngay cả huyết nhục xương cốt của hắn lúc này cũng bắt đầu có dấu hiệu tinh thể hóa, đó là do linh lực quá mức hùng hòn, dẫn đến ngay cả bộ thân thể này cũng có chút không chứa đựng nổi.

- Lực lượng thật mạnh...

Trong mắt Mục Trần lóe lên linh quang, trong lòng cảm thán một tiếng, hắn không ngờ tới, cảnh giới thứ hai của nhất khí hóa tam thanh lại cường hãn bá đạo như thế, một khi bản tôn cùng hóa thân tương hợp,trong nháy mắt sức mạnh sẽ tăng vọt gấp nhiều lần.

Lúc này nếu hắn giao thủ cùng với đại huyết ma vương, sợ rằng chỉ một quyền là có thể đánh nát.

Linh lực mênh mông trong cơ thể giống như núi lửa không ngừng phun trào, Mục Trần ngẩng đầu, hai mắt tập trung vào huyết ma hoàng, trong mắt hừng hực chiến ý, thoáng chốc, hắn dậm chân một cái, không gian sụp đổ, mà thân ảnh của hắn thì quỷ mị xuất hiện sau lưng huyết ma hoàng.

Năm ngón tay duỗi ra, lòng bàn tay đột nhiên đánh xuống, toàn bộ bàn tay lúc này dường như hỏa thành một cái bạch ngọc thủ, trên đó tản ra linh quang lấp lánh, bên trong lòng bàn tay có ánh sáng lóe lên, tựa như hàm chứa cả tinh không.

Vậy mà một chưởng nhìn có vẻ hoa mĩ đẹp đẽ như vậy, thế nhưng khi đánh xuống, vùng đất phạm vi vạn dặm xung quanh trực tiếp sụp xuống, một cái chưởng ấn cực kỳ khổng lồ khắc lên vùng đất.

một chưởng như thế thật kinh khủng.

vậy mà khi bạch ngọc chưởng kia đánh gần đánh xuống, huyết ma hoàng cười nhạt, lật tay một cái vỗ ra một chưởng, bàn tay hóa đỏ như màu máu, giống như làm bằng huyết ngọc, chưởng phong ầm ầm, trong thiên địa nhất thời có mùi máu tanh nồng nặc trào ra.

banh!

hai bàn tay trên bầu trời chạm nhau, trong nháy mắt, huyết quang cùng bạch quang bộc phát ra, mỗi bên bao phủ cả nửa vòm trời, ở nơi va chạm, dường như cả thiên địa đều chia làm hai.

hai luồng sức mạnh đáng sợ bộc phát, thân thể Mục Trần cùng huyết ma hoàng đều rung lên, Mục Trần bắn ra, thân thể hơi run, lùi lại chừng mười mấy bước.

Huyết ma hoàng thoáng chốc đã hỏa giải tất cả lực trùng kích, mắt lộ huyết quang nhìn chằm chằm Mục Trần, nói:

- Không tệ, ngươi ngược lại cũng không để bản hoàng thất vọng, cuối cùng cũng có được sức mạnh để hơi chút chính diện tương chiến với bản hoàng

- chỉ khi có sức mạnh cường đại như thế thì tiên huyết của ngươi mới càng tinh thuần, đợt đến khi bản hoàng hút sạch máu của ngươi xong là có thể đền bù lại một ít tổn hại khi bản hoàng phải xuất thế sớm rồi

- hahaha!

tiếng cười lớn của huyết ma hoàng vang vọng chân trời, chợt miệng hắn há ra, trong miệng phun ra một huyết hà, huyết hà này đỏ chót, trong đó tràn ngập huyết tinh sát khí, dường như là vật ô uế nhất trên thế gian, một khi bị cuốn vào trong đó, bất kì vật gì cũng sẽ bị hóa thành vũng máu.

- Nếu con mồi đã đủ ngon, vậy bản hoàng phải thu lưới ròi!

- Thực linh huyết hà!

Cùng với tiếng cười to của huyết ma hoàng, một dòng huyết hà cuồn cuộn, trực tiếp cuốn về phía Mục Trần.

Mục Trần nhìn huyết hà cuồn cuộn, ánh mắt cũng ngưng lại, hắn có thể cảm thấy lực ăn mòn kinh khủng ần chứa trong đó, nếu bị rơi vào trong, cho dù là hắn hiện tại cũng phải trọng thương.

vì vậy, hắn cũng không dám chậm trễ, vung tay áo lên, vô tận linh quang ngưng tụ sau lưng, nhanh chóng hóa thành một tòa bất hủ kim thản, hiện tại bất hủ kim thân không nghi ngờ gì là mạnh mẽ hơn trước rất nhiều, không chỉ có hình thể bành trướng gấp mấy lần, hơn nữa ánh sáng tử kim quanh thân cũng mãnh liệt đến chí cực, giống như một vầng mặt trời tử kim chói chang.

Mục Trần hai tay kết ấn, trên thân bất hủ kim thân nhanh chóng ngưng kết ra một đạo tử kim thần văn, ngắn ngủi vài hơi thở, liền có 300 đạo tử kim thần văn xuất hiện trên bầu trời.

sau khi mượn tam hợp cảnh tăng cường sức mạnh, hiển nhiên số lượng bất hủ thần văn mà Mục Trần có thể ngưng kết được đã tăng vọt.

ong ong!

300 đạo bất hủ thần văn phóng lên trời, cuối cùng ngưng tụ phía trên Mục Trần, ánh sáng tử kim nở rộ, hóa thành một chiếc hồ lô tử kim cỡ bàn tay.

- Bất Hủ Kim Hồ, thu cho ta!

Mục Trần một tay kết ấn, quát lạnh một tiếng, chỉ thấy hồ hô chúi sang, miệng hồ lô có kim quang óng ánh, phát ra lực hút phô thiên cái địa.

Huyết hà cuộn cuộn tới, gặp lực hút này, nhất thời run rẩy kịch liệt, cuối cùng sau khi giãy giụa một lúc, chợt bị lực hút này hút vào tử kim hồ lô.

Huyết ma hoàng thấy huyết hà bị hút vào trong hồ lô, huyết quang lóe lên trong mắt, hừ lạnh một tiếng, muốn thúc giục huyết hà cuộn trào lên, làm nổ tử kim hồ lô.

nhưng mà trong lúc hắn đang dự định làm như vậy, Mục Trần chợt vung tay lên, tử kim hồ lô phóng lên cao, chớp mắt một cái liền phá vỡ hư không, biến mất không thấy.

Hồ lô mang theo huyết hà, cứ như vậy biến mất trong không gian hư không, Mục Trần cùng huyết ma hoàng đều nhanh chóng mất đi liên hệ với chúng...

- Ngươi ngược lại có vài phần khôn vặt...

hai mắt huyết ma hoàng híp lại, trong mắt huyết quang ngày càng mạnh, nhìn chằm chằm Mục Trần, cười lạnh nói, hiển nhiên hắn không ngờ rằng Mục Trần lại dùng thủ đoạn này hóa giải được huyết hà của hắn.

- quá khen

Mục Trần mặt không cảm xúc, mặc dù hóa giải được một lần thế công của huyết ma hoàng, nhưng trong mắt hắn cũng đầy ngưng trọng, hiện tại dù hắn dựa vào "tam hợp cảnh", miễn cưỡng có được thực lực chính diện giao thủ với huyết ma hoàng, nhưng hắn cũng hiểu rõ, điều đó cũng không có nghĩa là hắn cỏ tư cách chiến thắng huyết ma hoàng.

Một vị ma đế chân chính vẫn quá cường đại.

- vậy để bản hoàng xem xem, con chuột nhắt như ngươi có thể kéo dài hơi tàn được mấy lần?

huyết ma hoàng tóc trắng bay lượn, trên khuôn mặt xẹt qua một nụ cười lạnh lẽo, chợt hắn cắn đầu ngón tay, ngón tay vũ động trước mặt, mấy hơi thở sau liền cỏ một đạo tiên huyết phù văn trôi lơ lửng trước mặt của hắn.

đạo phù văn này không ngừng ngọ nguậy, trong đó tản ra sát khí ngập trời, bên trong phù văn dường như phong ấn vô số lệ quỷ, không ngừng phát ra tiếng rít thê lương.

nhìn đạo huyết phù này, con ngươi Mục Trần cũng hơi co rụt lại, hắn đã nhận ra một cỗ uy hiếp mãnh liệt.

huyết ma hoàng hờ hững cười một tiếng, búng ngón tay ra, chỉ thấy đạo huyết phù chợt phóng lên cao, cuối cùng biến mất trên chín tầng trời.

nhưng chỉ mười mấy hơi thở sau, tất cả mọi người đã nhận ra, bầu trời bắt đầu trở nên âm u, chỉ thấy trên chín tầng trời chợt có huyết vân ùn ùn tụ đến, che khuất vòm trời, bao phủ phạm vi gần triệu dặm.

Huyết vân dầy đặc cuồn cuộn, bên trong đó mơ hồ còn có tiếng sấm trầm thấp thê lương quỉ dị vang lên giữa thiên địa.

Toàn bộ thiên địa đều run rẩy trước tiếng sấm ấy.

vào lúc này, thản thể Mục Trần trở nên căng thẳng lên, toàn thân lạnh toát, khiến sắc mặt hắn mang vẻ ngưng trọng từ trước tới nay chưa từng cỏ.

Huyết ma hoàng từ trên cao nhìn xuống Mục Trần, ánh mắt tựa như nhìn con kiến, sao đó hắn hít sâu một hơi, hai tay chậm rãi hợp lại, thanh âm hờ hững như giọng của thần hủy diệt ầm ầm vang dội giữa thiên địa này.

- Huyết sát huyền lôi

ầm!

bên trong huyết vân cuồn cuộn chợt có lôi quang nổ ra, một khắc sau, chỉ thấy vô số đạo huyết sắc lôi đình từ trên trời ầm ầm đánh xuống, ùn ùn đánh về phía Mục Trần.

mỗi đạo huyết lôi kia dường như đều mang theo sức mạnh hủy diệt, mỗi khi đánh xuống, cả thiên địa đều rung động.

Mục Trần nhìn cảnh này, con ngươi co rút lại như cây kim, không dám chậm trễ, quát to một tiếng, chỉ thấy sau lưng, bất hủ kim thân phát ra ức vạn đạo kim quang, những tia sáng này dung hợp với nhau, từ từ tạo thành một bông tử kim liên khổng lồ.

Bất hủ kim liên!1

Cùng với tiếng trầm thấp vang lên, tử kim cự liên nhanh chóng khép lại, bao phủ Mục Trần vào trong.

đối mặt với thế công kinh khủng như thế của huyết ma hoàng, Mục Trần cũng không chút do dự, dùng ngay tới thủ đoạn phòng thủ mạnh mẽ nhất của mình.

oanh oanh!

vô số huyết lôi ùn ùn đánh xuống, cuối cùng điên cuồng đánh lên kim liên.

ở nơi xa xa, bạch tố tố cùng đông đảo cường giả bản địa đều kinh hãi gần chết nhìn sấm sét hủy diệt đầy trời, mỗi tia sấm sét kia đều đã mang sức mạnh hủy thiên diệt địa, vậy mà hiện tại toàn bộ đều điên cuồng đánh về phía Mục Trần, không ai có thể biết được liệu Mục Trần có thể chịu đựng nổi công kích kinh khủng như thế không...

- Đại nhân...

bạch tố tố nắm chặt tay, hàm răng cắn chặt đôi môi đỏ mọng, nhìn chằm chằm nơi huyết lôi đánh xuống, nàng biết, nếu kim liên kia bị vỡ, chỉ sợ dù có là Mục Trần cùng sẽ bị hủy diệt.

đùng đùng!

tiếng sấm không ngừng, thiên địa run rẩy, tiếng sấm này kéo dài chừng nửa nén hương, cuối cùng huyết vân đầy trời bắt đầu tiêu tán, tiếng sấm cũng dần yếu bớt đi.

vô số ánh mắt đều hướng về nơi huyết vân đánh vào.

mà cùng với việc lôi quang tản đi, trong thiên địa, một tòa tử kim cự liên từ từ hiện ra, trên đó đầy dấu vết xám đen, ánh sáng tử kim cũng đã ảm đạm như sắp tắt.

rắc rắc.

bên trên cự liên chợt có vết nứt vỡ, cuối cùng rắc rắc một tiếng, ầm ầm nổ tung ra...

trên bầu trời, ánh mắt huyết ma hoàng híp lại nhìn về phía bên trong tử kim cự liên, sau đó ánh mắt ngưng lại, bời vì hắn nhận ra, bên trong đó cũng không có thân ảnh của Mục Trần.

- kim tằm thoát xác?

(tạm gọi là kế ve sầu thoát xác)

huyết ma hoàng kinh ngạc chớp mắt.

oanh!

nhưng đúng lúc này, hắn bất chợt có cảm ứng, chợt ngẩng đầu, chỉ thấy trên bầu trời, một tầng mảy vỡ vụn ra, một tòa thủy tinh tháp khổng lồ từ trên trời ầm ầm giáng xuống, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, chụp hắn vào trong...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.