Mang Theo Đào bảo Hỗn Dị Thế

Chương 18: Lệnh Kỳ Hạn




- Cái gì?

Người kia mở to mắt ra nhìn, sau đó chỉ cảm thấy bên phải có dòng điện yếu ớt xuyên qua, đột nhiên chiến kích vung lên, quét ngang một cái nhưng thất bại.

- Đa tạ!

Lý Vân Tiêu cười nói ở phía sau, chờ hắn quay đầu lại thì điện quang màu xanh đã biến mất từ lâu rồi.

Bóng trắng vô cùng khẩn trương, lập tức bắn tín hiệu màu vàng lên bầu trời.

Sau khi phát tín hiệu khẩn cấp, hắn lập tức hóa thành hào quagn đuổi theo Lý Vân Tiêu.

Sau đó có hơn mười bóng trắng trong cung điện lao ra ngoài, đại bộ phận đều có ma khí phụ thể, nhanh chóng đuổi theo thật nhanh.

Lý Vân Tiêu vượt qua bóng trắng kia, lập tức tập trung vào phạm vi hơn mười dặm, đó là nơi hắn cảm ứng được ma khí tồn tại.

Lôi điện xẹt qua không gian vũ trụ, một lát sau Lý Vân Tiêu tiến tới khu vực cần tìm.

Phía trước có vòng xoáy tinh vân lớn, bên trong sâu không thấy đáy, giống như không có cuối cùng.

Sắc mặt Lý Vân Tiêu ngưng trọng, hắn cho Linh Mục Địch và Bắc Quyến Nam đi ra khỏi Giới Thần Bi, hai người nhíu mày, trầm tư bất định.

Lý Vân Tiêu nói:

- Như thế nào?

Linh Mục Địch lắc đầu nói:

- Phạm vi quá lớn, rất khó thăm dò, sợ rằng phải đi vào mới biết được, thế nhưng mà thực lực ba người chúng ta...

Bắc Quyến Nam nói:

- Loại vết nứt không gian này quá mức nguy hiểm, huống chi mặt bên kia vô cùng có khả năng là Ma giới, không có tu vị Hư Cực, không thể mạo hiểm tiến vào.

- Tu vị Hư Cực...

Lý Vân Tiêu cười khổ nói:

- Thiên hạ hôm nay cũng chỉ có mấy người, hơn nữa thời gian dừng ở cảnh giới này không lâu.



Linh Mục Địch nói:

- Chuyện này cũng chưa hẳn, Lý Vân Tiêu người mang ma nguyên chi lực, so với ma khí bình thường thì mạnh hơn nhiều, chỉ cần bản thân khe hở không xảy ra tình huống, ngươi sẽ không gặp nguy hiểm thực chất.

Lý Vân Tiêu nói:

- Ý của đại nhân là ta tiến vào tìm tòi?

Linh Mục Địch nói:



- Đúng vậy.

- Tốt, ta liền thử xem.

Lý Vân Tiêu cũng không dây dưa dài dòng, hắn thu hai người vào trong Giới Thần Bi, lập tức hóa thanh ma khí chui vào trong tinh vân kia.

Một cái giếng đen kịt, chính là thông đạo không gian.

Mặc dù Lý Vân Tiêu có được diệu pháp linh mục cũng nhìn thấy rất có hạn, hơn nữa ma khí tinh thuần bắn ra nhưng chúng phi thường thưa thớt, giống như đang chảy ra từng giọt nhỏ.

Lý Vân Tiêu nói:

- Phía trước nhất định không phải Thiên Đãng sơn mạch, khe hở thông đạo dài như thế, ma khí còn có thể tiết lộ đi qua, hơn phân nửa là khe hở đi thông Ma giới.

Linh Mục Địch nói:

- Khe hở này có lẽ tồn tại đã lâu, hơn nữa sinh ra biến hình cho nên mới kéo dài như vậy, ngươi tiếp tục đi về phía trước, ta muốn xem khe hở lớn bao nhiêu. Có lẽ phải tăng cao cảnh giác, Thiên Đãng sơn mạch này biến hình lợi hại, cuối cùng mới bị Ma Chủ xé rách.

Biến hình ý nghĩa sinh ra biến hóa, có thể làm cường độ tăng lên hoặc yếu bớt.

Lý Vân Tiêu vừa bay vừa thôn phệ ma khí, trực tiếp trầm tích trong đan điền, không ngừng tăng thực lực của hắn lên.

Lý Vân Tiêu vừa mừng vừa sợ, tiếp tục đi lên phía trước, tu luyện trong khe hở không gian này, ma công của hắn tăng lên thật lớn, như vậy điều khiển lục đạo ma binh nắm chắc cũng càng lớn.

Đột nhiên Linh Mục Địch quát:



- Dừng lại!

Lý Vân Tiêu vẫn đang tu hành, cũng không chú ý phía trước, sợ tới mức vội vàng dừng lại, cả kinh nói:

- Như thế nào?

Lúc hắn nhìn lại thì thấy phía trước là hỗn độn, hiện ra màu sắc ngâm đen, nó khác với hư vô vũ trụ, đó là nơi ma khí ngưng kết tại kết giới.

Ma khí đầy trời chính là từ kết giới tràn ra ngoài.

- Ma giới?

Lý Vân Tiêu chấn động, hoảng sợ nhìn giới lực mênh mông, hoàn toàn tối đen như mực.

Linh Mục Địch nói:

- Chính là giới lực Ma giới hình thành không gian lĩnh vực, nếu tiến lên sẽ bị giới lực áp chế, nếu vận khí không tốt sẽ tan thành mây khói.

Sắc mặt Lý Vân Tiêu âm trầm bất định, nói:

- Hiện tại tính toán có thể xác định, cổ ma tỉnh cũng không phải là thông hướng Thiên Đãng sơn mạch, có thể yên tâm.

Linh Mục Địch từ trong Giới Thần Bi đi ra ngoài, trực tiếp đi tới lĩnh vực không gian kia, hắn giơ tay dò xét.

Đột nhiên đồng tử Lý Vân Tiêu co lại, thiếu chút nữa kinh hô lên, không có bất kỳ âm thanh nào sinh ra, chỉ thấy tay Linh Mục Địch đưa vào trong giói lực tối đen kia, lập tức tựu hóa thành bột mịn.

Cũng không phải là tính ăn mòn rất mạnh, nó lan tràn ra như độc tố, trên cánh tay còn có giới lực chưa bị khu trừ.

Linh Mục Địch nhướng mày, cũng không bối rối, hắn lấy Ngịch Hồn Kiếm ra, tự cắt tay của mình đi, tránh tổn thương thật lớn.

Lý Vân Tiêu cả kinh nói:

- Đại nhân, lực lượng này...

Thân thể Linh Mục Địch là thần luyện thiết tạo thành, cứng nhất Thiên Võ Giới, lại không chịu nổi một kích như thế.

Linh Mục Địch mỉm cười, nói:

- Rất bình thường, đây là giới lực, nếu không thể phá hủy thần luyện thiết thì ta mới lo lắng.

Lý Vân Tiêu nói:

- Ý đại nhân là lực lượng này càng mạnh càng tốt?

Linh Mục Địch gật đầu nói:

- Đúng thế, nói rõ cái khe này bị ảnh hưởng bởi hai giới, mặc dù đối diện có ma vật cường đại, muốn xông qua giới lực là quá khó khăn.

Lý Vân Tiêu cau mày nói:

- Nhưng mà ta không rõ, đây chỉ là lực lượng Ma giới, vì sao không có lực lượng Thiên Võ Giới?"

Linh Mục Địch cười nói:

- Nơi này là giao điểm hai giới, Ma giới mạnh bao nhiêu, Thiên Võ Giới sẽ mạnh bao nhiêu, nếu không sẽ không tạo thành cân đối. Bởi vì chúng ta đều sinh ra từ Thiên Võ Giới, trời sinh tập mãi thành thói quen, nhưng nếu ma vật vượt qua bên này sẽ bị giới lực áp chế, cần thời gian nhất định đi thích ứng. Năm đó Ma Chủ Đế phân biệt thành Đế và Phổ, đây là kết quả do giới lực ảnh hưởng.

Lý Vân Tiêu nói:

- Ta hiểu rồi, nếu như chúng ta tiến vào Ma giới cũng sẽ bị áp chế.

Linh Mục Địch nói:

- Đúng là như thế, nhưng áp chế này theo thời gian sẽ quen thuộc, cũng không còn bị áp chế, mà không gian chúng ta đứng đã được Thiên Võ Giới giới lực bảo hộ, cho nên ma vật không cách nào đột phá.

Lý Vân Tiêu cảm thán nói:

- Nhân lực có khi tận, mà tạo vật vô cùng.

Linh Mục Địch cũng phiền muộn, nói:

- Chúng ta tu hành, cơ bản là truy cầu vô thượng đại đạo, sáng nghe đạo, chiều chết, cũng không có gì tiếc nuối. Nơi đây ma khí quá mạnh mẽ, mặc dù ngươi có được ma nguyên của Đế, tu luyện ma thân cũng không nên ở quá lâu, sẽ bị ảnh hưởng tâm tính.

Lý Vân Tiêu cả kinh, vội vàng nói chuyện không ngừng hấp thu ma khí ra.

Linh Mục Địch nhíu mày, nói:

- Đẳng cấp ma công của ngươi bây giờ quá thấp, mà ngươi mang quang minh lưu ly thân của nam vực vương, có thể tạm thời bảo trụ tâm trí bất diệt, nhưng sẽ bị ảnh hưởng vô tri vô giác. Chính ngươi đắn đo cho tốt, nếu cảm thấy không đúng thì rời khỏi đây ngay.

- Tốt!

Lý Vân Tiêu đáp ứng, hắn hiện tại cảm nhận được khác thường, ngược lại cảm thấy nội tâm khát vọng, hắn muốn thôn phệ ma khí tăng cường thực lực bản thân.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.