Mạng Không Còn Lâu

Chương 23: Cố nhân (3)




Snape nhìn Harry vêch cái mũi lên, nhịn không được nâng tay chỉ một chụt, “Ta làm xong thực nghiệm đã quá muộn, không muốn phiền hà Pipi cho nên phải kiên nhẫn chịu đựng đem chocolate ăn hết, ít nhất chúng nó bổ sung năng lượng.”

“Chỉ là chịu đựng?” Harry không dám tin trừng lớn mắt, “Mùi vị tuyệt đối thơm ngon, Severus vị giác của thầy có vấn đề, có phải gần đây nếm thử Độc dược nên bị phá hỏng hay không?”

Snape làm bộ như tức giận trừng mắt nhìn thiếu niên liếc một cái, sau đó dùng lực xoa đầu Harry, cuối cùng giống  như thỏa hiệp mở miệng, “mùi vị không tệ.” Chỉ là này hương vị rốt cuộc là nói chocolate, hay là Harry ngón tay, tất cả mọi người đều biết.

“Hì hì, chứ sao, anh họ em thích ăn điểm tâm ngọt, em từ nhỏ đã thỏa mãn dạ dày khủng hoảng của anh ta.” Harry bất giác nói.

“Em phải làm rất nhiều công việc?” Snape nghĩ đến từ trong trí nhớ chính mình nhìn thấy điều này, tuy rằng khi còn bé anh cũng đã từng rất khổ cực, nhưng anh không nghĩ Harry cũng chịu những điều đó.

“Cũng khá tốt, chỉ là làm bữa sáng và điểm tâm ngọt.” Harry trả lời thực nhẹ nhàng, “Dượng phải kiếm tiền nuôi cả một đại gia đình chúng em, dì phải dọn dẹp nhà cửa, Dudley tính tình hư hỏng một chút, bất quá từ anh ta rất thích em làm bánh ngọt ngược lại đốitốt với em nhiều hơn, thường xuyên kéo em cùng nhau xem kịch nghệ.”

Snape lúc này cũng thả lỏng rất nhiều, anh có thể nghe ra Harry cũng không oán hận một nhà Dursley, nếu có thể anh phải xác thực tất cả các mặt đen tối trong lòng Harry, như vậy có giúp anh xuống tay với hồn phiến trong đầu Harry. Nhân tố tiêu cực trong lòng thiếu niên càng ít, nơi hồn phiến động tay động chân cũng lại càng ít.

“Em gần đây lại có mơ thấy qua cái gì kỳ quái không?” Snape không dấu vết hỏi.

Harry biết ý tứ Snape, cậu cố gắng suy nghĩ, hình ảnh lướt qua làm ai đó mặt đỏ tim đập, “Em bây giờ mỗi ngày trước khi ngủ đều sẽ làm trống đầu óc, không cảm thấy giấc mơ có liên quan với người kia.”

“Vậy là tốt rồi, đem cái này uống hết.” Snape đem thành phẩm tối hôm qua lấy ra, “Cảm giác không thoải mái lập tức nói cho ta biết.”

Harry cái gì cũng không có hỏi, cầm lấy này bình Độc dược màu trắng bạc liền uống vào, sau đó lập tức liền cảm nhận được cái trán đau đớn khó chịn. Ngón tay cậu cào vét sẹo hình tia chớp, thân thể co rút lại.

Snape lập tức ôm lấy Harry, tiến hành kiểm tra thân thể cậu, linh hồn hỗn loạn khiến anh sợ hãi, bất đắc dĩ dùng Stupefy với Harry.

Anh còn nhớ rõ lời khuyên của Grindelwald, đề cập đến nghiên cứu linh hồn là khó khăn nhất, nhưng anh trải qua nhiều lần nghiên cứu, xác định loại dược này chỉ nhẹ nhàng tăng cường linh hồn Harry, cũng sẽ không ảnh hưởng đến hồn phiến. Tiếp tục sử dụng liên kết tiến vào tinh thần Harry, Snape có thể rõ ràng cảm giác được hồn phiến đang dao động, nhưng cũng may linh hồn Harry vẫn chiếm vị trí chủ đạo, giúp thiếu niên củng cố vách ngăn trong suốt của cả hai, anh hiện tại không thể tiêu diệt nó, chỉ có thể nghĩ cách giảm bớt ảnh hưởng. Nhưng linh hồn Harry mạnh mẽ, rõ ràng làm hồn phiến bắt đầu tự bảo vệ tiến hành tấn công, nói không chừng sẽ tỉnh lại trước thời hạn…… Như vậy Harry sẽ càng thêm nguy hiểm.

Snape có chút bất cẩn, chỉ dựa vào sức của anh, không thể không làm hại tới Harry, điều kiện trước tiên để tiêu diệt mảnh hồn phiến suy yếu này, nhưng đem chuyện Harry công khai nói cho Lucius hoặc Grindelwald, có lẽ sẽ hoàn toàn thay đổi lập trường của bọn họ. Dù sao hoàn toàn tiêu diệt linh hồn Dark Lord, dù là thuận tiện thêm một Harry, cũng là vì lợi ích vĩ đại. Anh không thể khẳng định Dark Lord I có thể lựa chọn phương pháp càng đơn giản, tổn thất càng ít hay không, dù sao hiện nay chết bao nhiêu người, chỉ cần không phải bọn họ, đều không quan trọng.

Mà anh Severus Snape, ngoại trừ bây giờ còn có giá trị lợi dụng một ít, cũng không có quá nhiều cân nặng.

Cảm giác trước mắt phần hắc ám từng bước thu nạp cùng nhau, toàn bộ ranh giới màu xám dừng lại tại bên ngoài vách ngăn trong suốt, làm cho linh hồn Harry tạm thời có màu trắng sáng ngời, Snape mới rời khỏi thế giới tinh thần của Harry.

“Harry.” Sau khi thi triển Enervate (giúp người vô thức hồi tỉnh), Snape ngồi ở bên người Harry, bôi thuốc lên vết sẹo của thiếu niên, “Vừa rồi em rất đau đớn, cho nên ta tạm thời làm em hôn mê, hiện tại cảm giác thế nào?”

Harry mơ mơ màng màng mở mắt ra, ngón tay theo bản năng vuốt cái trán chính mình, trên tay dính một chút nhớt, “Vết sẹo này của em có thể tiếp thu Độc dược? Em thử qua để Hermione xóa vết sẹo cho em, không có tác dụng gì.”

“Không phải xóa vết sẹo, là giảm đau.” Snape giải thích nói, “Thần chú thất bại đôi khi sẽ tạo thành một ít di chứng đặc biệt.”

Harry nghĩ đến chính mình cùng Voldemort liên hệ, cõi lòng đầy hy vọng nhìn Snape, “Có thể hoàn toàn loại bỏ liên hệ này hay không, nếu lúc nào thì em quên dùng Occlumency, hắn lại có được tin tức từ nơi em.”

“Như vậy thì nhắc nhở chính mình không được quên.” Harry trong ánh mắt Snape gật đầu, “Ta có thể thử tất cả phương pháp có thể làm tổn hại tới linh hồn em.”

“Giống như cơn đau đầu vừa rồi sao?” Harry nhạy bén hỏi, “Thầy luôn luôn có nỗ lực làm vậy, nhưng không có thành công?”

“Đúng vậy.” Snape thẳng thắn nói, “Hiện tại em tức giận vì ta không có thông báo trước cho em sao?”

“Đương nhiên không, cho dù thầy nói phương pháp lý thuyết, em cũng nghe không hiểu.” Harry lại nói, ngửa người nằm ở sô pha, “Em đã nói, em tin thầy.”

Snape đem Harry đầu chuyển qua trên đùi mình, dùng sức đều đặn âu yếm mà mát xa đầu thiếu niên, “Buổi sang em tập luyện nhiều cùng Leo, pháp lực Bạch kì mã thuần khiết, thanh lọc có lợi với em.”

Harry gật đầu, tuy rằng cậu đã có Hedwig, không thể lại nuôi thêm một vật cưng, nhưng có một con Bạch kì mã không cần mang theo và chăm sóc vẫn là rất không tệ. Hermione giải thích vật cưng giới pháp thuật đều thực thần kỳ, bọn chúng đều sẽ bảo vệ chủ.

“A! Đúng rồi!” Harry hiện tại đã muốn không còn cảm giác đau đầu, sáng sớm cậu đang tận hưởng thoải mái mát xa có chút buồn ngủ, “Em thiếu chút nữa đã quên mục đích hôm nay đến đây.”

“Là cái gì?” Snape cũng cảm thấy nghi hoặc, nếu là chuyện quan trọng, Harry có thể đợi cả đêm? Không phải hẳn là nửa đêm liền lén trốn đến đây?

“Tối hôm qua sau khi em trở lại ký túc xá, Hermione nói cho em biết nói cô ấy điều tra được mẹ của bạn trai cũ của Cho Chang, Stewart Ackerly là em gái của Rodolphus Lestrange.”

Này có thể nói là tin tức hoàn toàn không nghĩ đến cũng khiến Snape thực giật mình, “Ra là như thế này. Ta đối mẹ hắn một chút ấn tượng đều không có, hẳn là không phải Slytherin.”

“Dạ, Hermione nói nhìn đồng phục là Hufflepuff.” Harry tiếp tục giảng thích, “Hơn nữa hắn và Cho Chang cùng nhau nghiên cứu cấm thuật luyện kim và Pháp thuật hắc ám.”

“Học kỳ này ta mới biết được hắn bỏ học, Dumbledore có phái người điều tra, nhưng trang viên đóng chặt.” Snape vừa tự hỏi vừa nói, “Trong cuộc gặp Dark Lord không có nhìn thấy người gia tộc Ackerly.”

“Cho Chang khác thường khẳng định có liên quan tới hắn, thầy nói Stewart có phải hạ chú với cô ta hay không.” Harry đưa phỏng đoán của bọn họ nói ra.

“Em chờ một lát.” Snape triệu hồi thần bảo hộ của mình, con hưu đực còn nhỏ hoạt bát đáng yêu xuất hiện, thông báo cho thành viên Hội Phượng Hoàng giáo sư McGonagall.

“Thầy gọi giáo sư McGonagall đến sao? Em có thể chính mình đi tìm.” Harry ngồi dậy chủ động đề nghị.

“Hôm nay không cho em rời nơi này.” Snape bá đạo quyết định, “Hơn nữa ta chỉ là hỏi tình huống Cho Chang, cũng giải thích vì an toàn của em tạm thời ở lại chỗ ta.”

Trong chốc lát con hưu đực non mang về lời nhắn, giáo sư McGonagall nói Cho Chang bởi vì cảm xúc không ổn định tạm thời ở lại bệnh thất nghỉ ngơi.

“Ta đi bệnh thất đưa Độc dược, em ở lại chỗ này.” Snape suy nghĩ tính cách Harry, “Xét thấy hôm nay đặc biệt, em có thể chọn một ít hoạt động thoải mái, chỉ cần không rời khỏi nơi này, làm cái gì đều có thể.”

Harry lập tức quyết định chờ Snape vừa đi liền tiến hành đại thám hiểm văn phòng Snape, vì thế thực nghe lời phất tay tiễn bước đối phương.

Thiếu niên lựa chọn cái địa điểm thứ nhất là phòng Độc dược, sau đó dự đoán bên trong không thể tiến vào. Địa điểm thứ hai là phòng ngủ, tuy rằng đã tới vài lần, nhưng lnơi này đối với cậu vẫn là thực mới mẻ, không biết Snape có thói quen giấu tiền dưới nệm hay không.

Harry cố hết sức nâng cái nệm lên, phát hiện phía dưới cái gì đều không có, dùng thân thể nhỏ nhắc trả về tại chỗ sau đó mới nghĩ đến kỳ thật cậu có thể dùng thần chú trôi nổi. Toàn bộ phòng ngủ không có một cái gương soi, chỉ có vài cái ngăn tủ đều bị khóa kín, Harry vô ích dung bất cứ một thần chú mở khóa, bởi vì mục đích của cậu chỉ là tiêu hao thời gian và tìm hiểu cuộc sống Snape một chút.

Mỗi thứ trong phòng rửa mặt đều còn mới giống như không có được dùng, dầu gội không có nhãn hiệu vừa thấy chính là sản phẩm của Bậc thầy Độc dược, Harry đổ một chút lên tay, cảm giác mùi vị rất không tệ, chính là thêm một ít khả năng trị nhờn càng tốt.

Có thể nói tuy rằng văn phòng và phòng ngủ Snape nối liền, nhưng chúng giống như là khách sạn mà không phải nhà, đồ vật đều là góc cạnh máy móc, màu sắc đều là lãnh đạm. Nếu có thể xem như tô điểm dễ chịu, cũng chính là vài chậu hoa nhỏ có lẽ anh tiện tay hái từ trong Rừng Cấm.

Kỳ thật thời điểm Harry lần đầu tiên phát hiện có Độc dược nho nhỏ dùng để chiết cành đặt ở trên cửa sổ là kỳ quái mà vui vẻ. Mỗi người đều hy vọng chính mình trong lòng người khác là độc nhất vô nhị, cho dù người kia là một lão dơi già giáo sư lạnh lùng, cứng rắn, không dễ chọc cũng giống nhau.

Thám hiểm một phen Harry trở lại bên cạnh giá sách, lấy ngón tay tùy tiện gõ gõ, khi cậu bất giác vẽ một hình dạng HP, giá sách lại đảo lộn, xuất hiện tại trước mắt cậu là toàn bộ Pháp thuật hắc ám tuyệt đối bị cấm duyệt.

Không cần đụng vào đều có thể cảm giác được từ trang sách phát ra hơi thở rét buốt, Harry lui về phía sau một bước, bởi vì cậu cảm giác được những quyển sách này được thi triển thần chú xua đuổi, chắc là Snape sợ chính mình không cẩn thận phát hiện bọn chúng mà bị thương tổn. Chỉ là ở chính giữa chồng sách kia, [bách khoa toàn thư về đan len] rõ ràng tràn ngập hơi thở của mẹ là chuyện gì xảy ra a! chẳng lẽ Snape cũng thích đan len sao?

Giáo sư Dumbledore đan vớ lông cừu, Snape đan mũ len, cậu bị hai người vây quanh ở giữa đan găng tay……

Harry bị hình ảnh ảo tưởng chính mình làm hoảng sợ lại lui về phía sau hai bước, giống như là cảm giác được cậu rời khỏi, giá sách nháy mắt lại đảo lộn trở lại, thật giống như vừa rồi tất cả đều là ảo giác của Harry.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.